Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ và khá nghiêm trọng của Ngật Liêu Thiền thì Cố Chi Tang cũng khẽ nhướng mày rồi nói:
“Vậy thì chúng ta đi đến chỗ kia trước xem sao, dù sao tôi đến tỉnh Tương cũng là vì chuyện này mà.”
Ngật Liêu Thiền: “Được.”
Sau khi cô gia nhập Linh Tổ, trở thành “chỉ đạo viên đặc biệt” thì Cố Chi Tang đã có quyền lợi được truy cập vào một số tài liệu cơ mật.
Thông qua việc xem lại một số giấy tờ ghi chép ở quá khứ và mấy năm gần đây, Cố Chi Tang mới phát hiện, hóa ra, phía chính phủ đã bắt tay vào việc thu thập và xử lý các sự kiện thần quái liên quan đến huyền học ở khắp nơi trên cả nước từ rất sớm.
Hầu hết các sự kiện và tin tức liên quan sẽ không được công bố công khai, có tính bảo mật cực kỳ cao. Những vụ án này sẽ được tổng bộ tải lên một phần mềm ứng dụng đặc biệt do bên chính phủ nghiên cứu và thiết lập riêng cho Linh Tổ.
Người có quyền truy cập vào dữ liệu trong phần mềm ứng dụng này chỉ có những người đã thông qua vòng kiểm tra và đánh giá của Linh Tổ, đã được trở thành thành viên chính thức.
Trong phần mềm ứng dụng đó, những người được cấp quyền truy cập sẽ có thể tra cứu được toàn bộ tài liệu của các vụ án huyền học đã giải quyết trong quá khứ.
Hơn nữa, các nhân viên trong Linh Tổ còn có thể trao đổi, xin giúp đỡ từ các thành viên ở phân bộ khác nhau, hoặc cũng có thể tiến hành hướng dẫn, chỉ đạo về phương diện nghiên cứu, thăm dò huyền học, v.v…
Bên cạnh đó, tác dụng quan trọng nhất của phần mềm ứng dụng này chính là “Treo giải thưởng”.
Thông thường, khi bên cảnh sát các khu vực trên cả nước nhận được báo án từ người dân, trong đó, nếu có một số vụ án có tính chất quá mức ác liệt, nghi ngờ người bị hại đột nhiên biến mất kỳ lạ, hoặc là một số sự kiện có chút màu sắc khá kỳ dị thì trong đội ngũ cảnh sát ra quân sẽ có một thành viên Linh Tổ đi theo.
Người này sẽ phụ trách quan sát và xem xét vụ án kia có tồn tại yếu tố huyền học hay không.
Nếu như gặp được một ít vụ án giải quyết quá khó khăn thì Linh Tổ ở khu vực địa phương sẽ tải thông tin vụ án kia lên phần mềm ứng dụng đặc biệt và “Treo giải thưởng”, mời các nhân sĩ huyền học khắp bốn phương đến xử lý giải quyết.
Sau khi hoàn thành thì huyền sư nhận vụ án “Treo giải thưởng” đó sẽ được nhận một khoản thù lao kếch xù và một số loại bùa chú, pháp khí có ích cho việc tăng tiến đạo hạnh.
Sở dĩ Cố Chi Tang đến tỉnh Tương hôm nay là bởi vì cô đã thấy một nhiệm vụ “Treo giải thưởng” được đánh giá cấp độ “nguy hiểm” trên phần mềm ứng dụng đặc biệt của Linh Tổ.
Trong khoảng thời gian này, suất diễn của cô trong đoàn làm phim “Phù Hải Truyện” đã đóng máy rồi, hơn nữa, cô còn đang vướng vào một số xung đột với bên công ty quản lý “Giải Trí Thành Ân”.
Do đó, bên kia đã âm thầm dùng một ít thủ đoạn nhỏ, từ chối tất cả lời mời làm việc của cô nên bây giờ, cô đang có khá nhiều thời gian rảnh.
Bản thân cô cũng rất vui vẻ và thoải mái với chuyện được nghỉ ngơi.
Xuất phát từ việc khá tò mò về vụ án kia nên cô đã nhận luôn nhiệm vụ “Treo giải thưởng” này.
Vụ án này có tên là “Thi thể bị chìm trong hồ Thần Nữ”.
Trước khi Cố Chi Tang nhận vụ này thì đã có hai người khác tiếp nhận ủy thác rồi, cũng đã đi đến tỉnh Tương để giải quyết vụ việc.
Chỉ đáng tiếc là cả hai người đều thất bại.
Sau khi ấn vào thông tin của vụ án thì Cố Chi Tang đã bắt đầu xem từ phần giới thiệu chung.
Bốn ngày trước, một nhóm trẻ em không nghe lời khuyên can của người lớn, làm lơ tấm biển cảnh báo nguy hiểm trên bờ hồ, tụ tập lại vào cuối tuần và đến một hồ lớn gần đó để bơi lội.
Tên của hồ nước kia là “Hồ Thần Nữ”, là một hồ nước ngọt lớn nhất và nổi tiếng nhất ở địa phương. Hồ sâu hơn hàng chục mét, dân chúng ở các vùng xung quanh thường hay nuôi cá, tôm trong hồ.
Vùng nước nông gần bờ hồ thật ra cũng không sâu lắm nhưng khu vực đó lại từng xảy ra khá nhiều vụ tai nạn không may. Cho nên, bên chính phủ ở địa phương và người dân xung quanh đều cảnh báo không cho trẻ em đến hồ này để nghịch nước.
Nhưng vào ngày hôm đó, khi đám trẻ em đang tụ tập và vui đùa ầm ĩ trong hồ thì đã có một đứa gặp nạn.
Một cậu bé đã thi đấu lặn nín thở với bạn bè và mãi không thấy ngoi lên khỏi mặt nước.
Lúc đầu, những đứa trẻ khác vẫn chưa nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc. Đã có lục tục vài đứa trẻ không thể nhịn thở được nữa nên đã ngoi lên và cười đùa ầm ĩ, còn cổ vũ “cố lên” cho những người còn đang lặn bên dưới.
Mãi đến khi một đứa trong hai đứa trẻ cuối cùng không thể nín thở thêm được nữa, mặt đỏ gay trồi lên khỏi mặt nước thì những đứa trẻ còn lại đều cực kỳ bội phục cậu bé chiến thắng cuối cùng.
Trong đám trẻ, có một đứa bé reo lên: “Được rồi, được rồi, tất cả mọi người đã không thể chịu đựng được nên cậu đã thắng rồi, lên đi nào, mọi người đều biết cậu trâu bò rồi. Chúng tớ nói được thì sẽ làm được, cậu sẽ trở thành đại ca một ngày của chúng tớ!”
“Không thể tin tưởng nổi mà, cậu lặn giỏi như vậy từ bao giờ thế? Thằng nhóc này, có phải cậu đã lén lút luyện tập nín thở ở bể nước nhà mình hay không vậy?”