Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 534 - Chương 534: Kiếp Nạn Liên Quan Đến Nước (3)

Unknown Chương 534: Kiếp Nạn Liên Quan Đến Nước (3)

Diêu Phương tức giận bơi một mình ra phía xa, còn anh họ và cô họ lúc đó đang bận rộn dạy em họ không biết bơi cách đạp nước nên cũng không rảnh trông chừng cô bé.

Cô họ chỉ dặn dò Diêu Phương hai câu, bảo đừng bơi ra xa rồi thôi.

Bởi vì đã có phao bơi nên Diêu Phương cũng không quá sợ hãi, ngửa mặt lên nhìn trời rồi nhàn nhã đạp nước. Chờ đến khi cô bé phục hồi tinh thần thì mới phát hiện ra có gì đó không ổn.

Phao bơi của cô bé đã bị xẹp chỉ còn phồng bằng một nửa so với lúc đầu!

Cũng không biết từ lúc nào trên phao bơi cao su kia đã bị thủng một lỗ nhỏ, khiến cho không khí bị thoát ra ngoài.

Diêu Phương vô cùng hoảng sợ, nhưng mà cô bé càng giãy giụa thì chiếc phao bơi cao su càng xẹp nhanh hơn. Cô bé chỉ có thể khóc lóc, la hét thật to.

Tuy nhiên, vào lúc đó, cô bé đã trôi dạt ra khu vực nước sâu, trùng hợp thay, bình thường sẽ có một số người bơi lội giỏi ở chỗ này lặn nước nhưng hôm nay lại cực kỳ vắng vẻ.

Tiếng kêu la của cô bé hoàn toàn không thể thu hút được sự chú ý của mọi người trên bờ hồ ồn ào.

Ngay lúc Diêu Phương kêu khóc trong tuyệt vọng thì rốt cuộc đã có một người chú ý đến sự bất thường và bơi về phía cô bé.

Đó là một cô gái trẻ ở độ tuổi hai mươi, cũng có mang theo một phao bơi thuê ở trên bờ hồ. Nhưng cô ấy không đeo phao quanh người mà chỉ vòng cánh tay trái quanh phao và bơi phía bên ngoài.

Cô ấy bơi đến bên cạnh Diêu Phương, kéo thân thể của cô bé ra khỏi cái phao bơi đã gần như sắp xẹp lép, đưa cho cô bé chiếc phao của mình rồi thở hồng hộc nói:

“Em gái, gia đình của em đâu? Sao lại để em bơi một mình đến khu vực nước sâu như thế này? Người lớn nhà em quá vô trách nhiệm rồi. Hơn nữa, chất lượng của mấy cái phao bơi này thật sự quá tệ hại.”

“Em đừng sợ, sẽ không có chuyện gì đâu. Chúng ta hãy bơi vào bờ rồi chị sẽ dẫn em đi tìm người cho thuê phao để đòi bồi thường!”

Khuôn mặt của cô gái trẻ đang tràn ngập phẫn nộ.

Cô ấy cũng mới học bơi lội trong năm nay nên đã đến “hồ Thần Nữ” để luyện tập. Vì đề phòng giữa lúc đang bơi bị mất sức giữa chừng hoặc là tư thế không đúng nên đã thuê một chiếc phao bơi ở trên bờ.

Từ phía xa, cô ấy thấy một cô bé đang vùng vẫy ở khu vực nước sâu nên mới bơi qua đó kiểm tra.

Vì vậy, hai người mỗi người ôm một bên phao, vòng tay bám vào rồi bơi về phía khu vực nước nông.

Diêu Phương đã bị dọa sợ mất mật, khó khăn lắm mới ổn định được cảm xúc của mình thì cơ thể của cô gái trẻ bên cạnh đang bám vào mép phao bơi đột nhiên chìm xuống.

Cô ấy chỉ kịp hét lên một tiếng thì nước đã bao trùm cả đỉnh đầu của cô ấy, suýt chút nữa kéo cả Diêu Phương và phao bơi cùng nhau lật nhào.

Dường như… Dường như có thứ gì đó dưới nước đang kéo chân cô ấy, bám chặt không chịu buông.

“Cứu…” Cô gái giãy giụa liên tục, điểm tựa duy nhất lúc này của cô ấy chính là bám chặt vào chiếc phao bơi ở bên cạnh.

Trong lúc vùng vẫy, tay của cô ấy đã túm được phần vạt áo của Diêu Phương nhưng bé gái bị dọa choáng váng lúc này chỉ biết khóc lóc và dùng sức đẩy tay của cô ấy ra.

Trong lúc giãy giụa, hai chân của Diêu Phương đã nhiều lần vô tình đá vào lồng ngực của cô gái trẻ khiến cho cô gái vốn đã sức cùng lực kiệt rơi vào tình huống họa từ trên trời rơi xuống.

Chẳng bao lâu sau, bởi vì lượng nước tràn vào phổi quá nhiều nên cô gái trẻ kia đã không còn sức lực đấu tranh nữa.

Năm ngón tay vốn dĩ còn đang bám chặt thì bây giờ cũng đã thả lỏng ra, gương mặt của cô ấy vặn vẹo lộ ra sự đau đớn bởi vì bị ngạt thở, đôi mắt trợn to, tràn đầy tơ máu gắt gao nhìn chằm chằm vào Diêu Phương.

Cô ấy đã hy vọng rằng Diêu Phương có thể nắm lấy tay của cô ấy, kéo cô ấy một chút…

Sự cố xuất hiện đột ngột và cũng chấm dứt rất nhanh chóng.

Chỉ hai đến ba phút sau, mặt nước đã khôi phục lại sự êm lặng của nó.

Còn cô gái trẻ kia thì đã hoàn toàn biến mất.

Hình ảnh cuối cùng mà Diêu Phương còn nhớ rất rõ ràng là khuôn mặt của cô gái bị nước hồ bao phủ, vô số bọt khí từ đáy nước nổi lên làm mờ đi đôi mắt đỏ au, đầy tơ máu của cô ấy.

Diêu Phương bị dọa sợ đến mức run rẩy cả người, khóc lóc nức nở và cố gắng bơi vào bờ.

Lúc này trên bờ hồ, gia đình nhà cô họ đã phát hiện ra cháu gái biến mất nên đang lo lắng đi tìm.

Khi nhìn thấy cô bé trở về với khuôn mặt ướt nhẹp, sắc mặt tái nhợt thì cô họ mới thở phào nhẹ nhõm một hơi:

“Con nhóc chết tiệt này, cháu đã bơi đến chỗ nào vậy? Khiến chúng ta sợ gần chết!”

Diêu Phương khóc thút thít, muốn nói cho nhà cô họ về chuyện vừa xảy ra nhưng khi nhìn về phía mặt hồ yên ả kia thì ánh mắt của cô bé lại tràn ngập hoảng sợ.

Diêu Phương biết rõ rằng chị gái kia khẳng định đã bị chết đuối rồi.

Hơn nữa, còn là bị chết đuối vì cứu mình.

Nếu cô bé nói ra chuyện này thì chắc chắn sẽ bị người nhà, hàng xóm mắng chết. Cô bé sẽ trở thành hung thủ giết người, sẽ phải đền tiền và có khi phải đi tù.

Bởi vì một loạt suy đoán và khủng hoảng kia nên vào thời điểm đó, cô bé đã lựa chọn che giấu sự việc, không nói gì về việc vừa xảy ra.


Bình Luận (0)
Comment