Sau khi rời khỏi phòng, Ngật Liêu Thiền cực kỳ bội phục nói với cô:
“Tang Tang à, cô quá trâu bò rồi đấy, làm sao cô có thể nhanh chóng tìm hiểu được đầu đuôi câu chuyện rõ ràng như vậy! Khó trách mấy người kia chột dạ đến mức vung tiền ủng hộ chuyện hiến tế. Chỉ sợ rằng tất cả bọn họ đều đã từng làm việc khuất tất, sợ bị quỷ đến gõ cửa rồi!”
Cố Chi Tang nhẹ nhàng lắc đầu rồi nói: “Không phải quỷ.”
“Hả?” Ngật Liêu Thiền ngây ngẩn cả người.
“Diêu Phương không phải thật sự bị quỷ quấn thân. Tôi đã lừa cô ta đấy. Chuyện {bóng đè} mà cô ta gặp được vào buổi tối hôm đó không phải sự kiện chân thật.”
Cố Chi Tang nói thêm: “Từ đầu đến cuối, bọn họ vẫn luôn bị ác mộng xâm lấn vào giấc mơ. Hình ảnh mà cô ta đã chứng kiến, chính là cảnh tượng quỷ hồn đến đòi mạng kia thật ra không phải là hồn phách bản thể của quỷ hồn đó.”
“Đấy chỉ là {Yểm}, là thứ được ngưng tụ từ oán khí của quỷ hồn kia.”
“Chắc hẳn trường hợp của mấy người khác cũng tương tự như vậy. Bởi vì cảnh tượng khi bị bóng đè quá mức chân thật nên bản thân bọn họ cũng không phân biết được là mơ hay là thực.”
Ngật Liêu Thiền không ngờ được rằng Cố Chi Tang lại nói như vậy nên đã dừng chân lại.
Cố Chi Tang nói: “Ngoài ra, Diêu Phương cũng đã giãi bày rằng sở dĩ cảm xúc của cô ta hoảng sợ như vậy là bởi vì hồn phách đã chết kia luôn kích động cô ta. Cô ta đã rất nhiều lần nảy sinh ý định đến {hồ Thần Nữ} để tự sát luôn cho rồi, muốn hoàn toàn được giải thoát khỏi chuyện này.”
“Tôi cảm thấy bác gái đi ra hồ vào buổi tối hôm trước cũng là bởi vì nguyên nhân này. Những người bị bóng đè ảnh hưởng chắc chắn sẽ không chỉ có bốn người này, còn có rất nhiều người chưa dám nói ra ngoài.”
Ngật Liêu Thiền có chút đau đầu: “Nếu như vậy thì vụ án này sẽ càng khó điều tra hơn…”
“Đúng vậy.” Cố Chi Tang nói: “Đầu tiên, những người bị chết đuối ở {hồ Thần Nữ} chắc chắn sẽ trở thành Thủy Quỷ. Nhưng mà, những Thủy Quỷ này vốn dĩ không có khả năng gây ra được những chuyện làm ảnh hưởng đến người dân trên đất liền.”
“Nếu chúng nó có năng lực mạnh mẽ đến vậy thì đã sớm quậy phá rồi, không cần phải chờ đợi đến tận thời điểm ba tháng trước mới bắt đầu.”
Ngật Liêu Thiền lập tức hiểu ngay, tiếp lời của Cố Chi Tang:
“Cho nên, ba tháng trước, ở {hồ Thần Nữ} nhất định đã xảy ra sự việc gì đó khiến năng lực của đám Thủy Quỷ dưới đáy hồ tăng mạnh, có thể hóa oán khí thành {Yểm} đi báo thù!”
Cố Chi Tang gật đầu: “Ngoài ra, vụ án thi thể của bé trai bị chìm trong hồ cũng có ẩn tình khác, không cùng một loại với các vụ án kia đâu.”
“Tóm lại, chuỗi vụ án này có liên quan dây mơ rễ má với rất nhiều bên. Nếu chúng ta muốn tìm ra được điểm mấu chốt của vấn đề thì chắc phải đi đến {hồ Thần Nữ} một chuyến rồi.”
Ngật Liêu Thiền suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Có thể, để tôi sắp xếp chuyện này.”
Ước chừng khoảng một giờ sau, Cố Chi Tang và Ngật Liêu Thiền đã rời khỏi sở cảnh sát và đi về phía hồ Thần Nữ.
Lúc này, các nhân viên ở phân bộ Linh Tổ địa phương đã giúp bọn cô thuê một chiếc ca nô.
Một nhân viên Linh Tổ nhìn bọn cô với vẻ mặt buồn rầu, vô cùng lo lắng, nhỏ giọng hỏi:
“Sếp à, sếp và chỉ đạo Cố thật sự phải đi ra giữa hồ sao? Vị tiền bối lúc trước đã bị thương nặng vì đi ra đó đấy, đến bây giờ vẫn còn đang hôn mê. Tôi lo rằng trong hồ này thật sự có thứ gì đó…”
Ngật Liêu Thiền nói: “Yên tâm đi, chúng tôi chỉ ra đó quan sát thôi, không lập đàn tế, không làm pháp sự đâu.”
Trong sự dõi theo đầy lo lắng, căng thẳng của các nhân viên Linh Tổ, Cố Chi Tang và Ngật Liêu Thiền đã bước lên ca nô và đi ra phía trung tâm hồ Thần Nữ.
Càng đi sâu vào trong thì tầm nhìn bốn phía càng rộng mở hơn.
Cố Chi Tang quan sát khung cảnh xung quanh, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng rồi nói:
“Nơi này đúng là chốn phong thủy bảo địa, hình dạng của hồ có thế hẹp bên ngoài, rộng bên trong, có thể tránh gió tụ khí.”
“Ở phía Tây Bắc có khu nhà cao tầng có thể tụ tập khí vận con người, phía Đông Nam lại có núi bao quanh, có thể ngăn cản chuyện vận thế được hình thành của con người bị hồ nước này thu nạp.”
“Có thể xưng tụng nơi này là {địa linh nhân kiệt} đấy.”
“Dưới một hồ nước có phong thủy tuyệt vời như vậy thì nhất định sẽ có linh vật.”
Ngật Liêu Thiền có hơi ngạc nhiên, lên tiếng dò hỏi:
“Tang Tang, ý của cô là lời của những người dân khu vực này đều là sự thật hả? {Hà Bá} mà bọn họ từng nhìn thấy cũng thật sự tồn tại sao?! Chẳng lẽ người đồng nghiệp đầu tiên đến đây làm pháp sự đã nói đúng…”
“Chuyện này thì cũng không phải.”
Cố Chi Tang chậm rãi lắc đầu: “Loại hồ nước có phong thủy như này nếu có một linh vật được hình thành tự nhiên thì bình thường sẽ đều là Thụy Thú, không dễ dàng lầm đường lạc lối như vậy.”
“Trừ phi thứ được nuôi dưỡng dưới đáy hồ đến tận bây giờ không phải là linh vật mà là hung vật!”
Như cô đã nói lúc trước, “hồ Thần Nữ” này có thể hấp thụ khí vận của con người từ bốn phía. Đối với bất cứ ai có đạo hạnh như người, quỷ, thú đã bước chân vào con đường tu luyện thì nơi này là một vùng đất quý hiếm.
Nếu thứ kia là Thụy Thú thì còn tốt. Nhưng nếu là vật âm tà được chôn giấu dưới đáy hồ, đang không ngừng được nuôi dưỡng thì chỉ sợ cái hồ này đang thầm lặng nuôi nấng một đại hung vật!