Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 550 - Chương 550: Hung Thủ Chân Chính

Unknown Chương 550: Hung Thủ Chân Chính

Ngật Liêu Thiền tiếp lời, mở ra bút ghi âm: “Anh Lương, hàng xóm của anh vừa rồi đã tố cáo anh có hành vi mại dâm. Anh có gì muốn nói hay không?”

Lương Hữu Khang tươi cười ngượng ngùng: “Các vị cảnh sát, mọi người đừng nghe mấy lời bậy bạ của bà ba hoa kia. Bà ta là người thích xen vào chuyện người khác, cũng không thích tôi nên đó chỉ là mấy lời vu khống thôi!”

“Tôi đang nghiêm túc tìm đối tượng mới cùng chung sống mà.”

“Hai người cũng biết rồi, trước đó không lâu, gia đình tôi đã xảy ra chuyện như vậy nên người bên ngoài đều chê cười tôi, nói tôi là thằng chồng bị cắm sừng. Chuyện này vẫn luôn khiến tôi cảm thấy không thoải mái nên đã chuyển đi chỗ khác.”

“Cô ta có thể làm ra mấy chuyện xấu hổ như vậy thì còn không cho phép tôi tìm người khác hay sao?”

Nhắc đến người vợ đã mất của mình thì vẻ mặt của Lương Hữu Khang cũng tràn ngập oán hận và tức giận.

Ngật Liêu Thiền: “Vậy anh có biết rằng Lưu Mỗ Hân thật ra không phải bị Triệu X sát hại hay không?”

Khi cô ấy hỏi ra những lời này thì Lương Hữu Khang đang ngồi trên sô pha, bởi vì quá mức khiếp sợ nên lập tức bật dậy.

Dưới ánh nhìn chăm chú của hai người phụ nữ thì anh ta cũng đã nhận ra bản thân mình phản ứng hơi thái quá, gượng cười nói:

“Hai vị cảnh sát, hai người đang nói đùa gì vậy? Tên côn đồ họ Triệu kia không phải đã thừa nhận là do anh ta làm rồi hay sao? Còn bị bên cảnh sát bắt giam vào tù rồi mà?!”

Cố Chi Tang thản nhiên lên tiếng: “Thời gian trước là như vậy, nhưng anh không biết chuyện Triệu X nghe thấy bản thân bị kết án tử hình tại phiên tòa nên đã đổi ý, sửa lại lời khai hay sao?”

“Bây giờ, anh ta nói rằng mình bị oan uổng, nói bản thân anh ta không hề giết Lưu Mỗ Hân, còn nói mình làm như vậy chỉ là gánh tội thay cho hung thủ chân chính. Anh ta đã yêu cầu chúng tôi điều tra lại vụ án.”

Đôi mắt như cá chết của Lương Hữu Khang trừng to, dần dần xuất hiện một tia hung ác, nhìn chằm chằm vào Cố Chi Tang và Ngật Liêu Thiền:

“Các vị cảnh sát, một tên giết người thì có thể nói ra sự thật gì chứ? Chẳng lẽ mấy người thật sự tin tưởng lời nói của anh ta sao?”

Bản thân Lương Hữu Khang cũng cực kỳ chú ý đến tin tức liên quan đến vụ án này, vẫn luôn tìm đọc những mẩu tin mới nhất. Do đó, anh ta cũng biết chuyện tên họ Triệu kia muốn kháng án.

Bởi vì chột dạ nên phòng tuyến tâm lý của anh ta đang cực kỳ yếu ớt, rất dễ dàng tin tưởng lời nói của Cố Chi Tang.

Lương Hữu Khang tự thấy bản thân đã che giấu cảm xúc khá tốt nhưng anh ta không biết rằng, trong mắt của đám người Cố Chi Tang thì khuôn mặt xanh xao, quỷ dị của anh ta đang dần dần méo mó, hiện lên sự hung ác, tàn nhẫn.

Lương Hữu Khang: “Hai vị cảnh sát đến đây tìm tôi rốt cuộc muốn hỏi cái gì vậy? Tôi cũng không biết ai đã giết Lưu Mỗ Hân…”

Anh ta còn chưa dứt lời thì đã nghe thấy vị cảnh sát có khí chất lạnh lùng trong hai cảnh sát nữ mở miệng, cắt ngang lời nói của anh ta.

Khi nghe rõ nội dung thì con ngươi trong mắt anh ta lập tức chấn động.

“Là anh.”

Cố Chi Tang khẳng định lại: “Là anh đã giết người vợ trước của mình.”

Bàn tay đang giấu đằng sau lưng của Lương Hữu Khang đột nhiên vung mạnh về phía trước, sắc mặt hung ác, dữ tợn.

Trong tay anh ta đang cầm một chân nến trang trí bằng đồng trong phòng, muốn đập thẳng thứ đồ kia vào đầu của Cố Chi Tang.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Cố Chi Tang đã hơi nâng tay lên, trong lòng bàn tay của cô đang dán một lá bùa màu vàng để tránh bị làn da đầy dầu mỡ của Lương Hữu Khang làm bẩn tay.

Cô vung tay tát mạnh vào hàm dưới của anh ta.

Chỉ nghe thấy “răng rắc” một tiếng giòn tan vang lên, cằm của Lương Hữu Khang đã bị cô đánh trật khớp. Trong miệng anh ta phát ra tiếng rên rỉ vì đau nhức dữ dội, ngã ngửa vào một đống rác rưởi trên bàn uống nước.

Mấy thứ ở trên bàn uống nước lập tức bị xô đổ, rơi vỡ đầy đất. Trong khi anh ta đang kêu rên thì lại bị Ngật Liêu Thiền trong cơn tức giận đạp mạnh hai chân.

“Anh muốn làm trò gì vậy? Chột dạ nên tấn công cảnh sát hả? Hay là muốn giết người rồi lại chạy trốn? Còn dám ra tay với cảnh sát nữa, lá gan của anh cũng không nhỏ đâu, thành thật ngồi yên cho tôi!”

Tuy rằng cả cô ấy và Cố Chi Tang đều không tính là cảnh sát chân chính nhưng Linh Tổ cũng được coi như ngành điều tra đặc thù trực thuộc sở cảnh sát.

Nhìn vào hành động tàn nhẫn, bộc phát bất ngờ của Lương Hữu Khang thì người bình thường cho dù có thể kịp thời phản ứng lại, trốn tránh một chút nhưng chắc chắn sẽ bị đập trúng nơi khác.

Nếu người đến đây không phải là Cố Chi Tang mà là một cảnh sát bình thường thì chỉ sợ có khi sẽ khiến anh ta thực hiện được!


Bình Luận (0)
Comment