Hai ngày sau, cảnh sát đã thành công tìm thấy máy tính cá nhân của Văn Lực Sinh và lấy được bằng chứng phạm tội của ông ta trong đó dựa theo lời của Lưu Mỗ Hân.
Ngoài ra, còn có một số nạn nhân khác, sau khi được bên cảnh sát liên lạc thì bọn họ cũng đã vùng dậy, đứng ra tố cáo Văn Lực Sinh.
Cuối cùng, mặc kệ Văn Lực Sinh có bịa đặt, kêu oan như thế nào, nhưng dưới một núi bằng chứng xác thực như vậy thì ông ta cũng chỉ có thể ngậm miệng, không chối bỏ được nửa lời.
Và một điều đáng ngạc nhiên cũng như vô cùng huyền bí đã xảy ra vào cùng ngày Văn Lực Sinh bị bắt. Một cư dân đang tản bộ ở ven bờ hồ “Thần Nữ” đã hét lớn một tiếng rồi chỉ vào mặt hồ cách đó không xa.
Thi thể của bé trai mất tích hơn một tuần trước đang trôi dạt trên mặt nước!
Trong phòng thẩm vấn của cảnh sát.
Em trai của Văn Lực Sinh – Văn Dũng Sinh đang ngồi trên ghế, hai tay đan chặt vào nhau, mím môi không nói lời nào.
Nhân viên cảnh sát: “Ông thật sự không biết những hành vi phạm tội của anh trai mình hay sao? Ông có từng âm thầm bảo vệ ông ta hoặc là che giấu thay ông ta hay không?”
Nhưng cho dù bên cảnh sát có tra hỏi như thế nào thì Văn Dũng Sinh vẫn ngậm chặt miệng, không nói chuyện.
Nhân viên cảnh sát đang ngồi trong phòng quan sát bên cạnh cũng giận dữ nói: “Miệng của người này quá kín mít rồi đấy, đúng là có thể nhẫn nhịn.”
Cố Chi Tang cười lạnh một tiếng: “Cho dù ông ta có im lặng như thế nào thì cũng không thể thay đổi được sự chột dạ hiển nhiên kia. Trong lòng ông ta còn có cảm giác áy náy vô cùng nực cười nữa.”
Văn Dũng Sinh đương nhiên biết mọi chuyện. Ông ta vốn dĩ là một người thông minh và nhạy bén, tuổi còn trẻ đã trở thành một chính trị gia có tiền đồ sáng lạn. Vậy thì làm sao ông ta có thể không phát hiện ra sự ngu xuẩn của anh trai nhà mình được?
Xem từ tướng mạo của hai anh em nhà này thì năm đó, cha ruột của Văn Lực Sinh đã bị thương nặng bởi vì xả thân cứu người nhưng gia đình của đối phương chỉ nói lời cảm ơn, không hề trợ giúp chút gì cho việc chữa trị của cha Văn.
Lúc ấy, Văn Lực Sinh vừa mới lên đại học. Mỗi ngày, ông ta phải ra ngoài làm thêm nhiều công việc để kiếm tiền sinh hoạt, tiền nộp học và tiền thuốc men cho cha. Chỉ trong vòng hai tháng, ông ta đã gầy rộc đến mức chỉ còn da bọc xương.
Nhưng cho dù như vậy, cha Văn vẫn qua đời trong sư đau xót khôn nguôi.
Chính là vào thời điểm này đã khiến Văn Lực Sinh thay đổi tâm tính, kiên quyết tỏ vẻ bản thân ông ta tuyệt đối sẽ không làm một người tốt vô nghĩa như vậy.
Và người em trai Văn Dũng Sinh được anh trai nuôi nấng từ thời sinh viên cũng quyết tâm tu chí lập nghiệp, nhất định sẽ cho anh trai sống một cuộc đời giàu sang, phú quý.
Cho nên, ngay khi ông ta có quyền lực thực tế thì đã nhét Văn Lực Sinh vào một chức vị nhàn tản trong cơ quan nhà nước. Đây cũng là lần duy nhất ông ta vận dụng “đặc quyền” của mình.
Sau này, Văn Dũng Sinh cũng phát hiện ra anh trai mình có ham mê đặc thù trong chuyện tình dục, không hề biết tiết chế, thậm chí còn càng ngày càng quá đáng.
Ông ta cũng từng phẫn nộ và trách móc nhưng khi Văn Lực Sinh khóc rống, quỳ trên mặt đất cầu xin ông ta giúp đỡ thì Văn Dũng Sinh vẫn không thể mặc kệ người thân của mình đi tù được.
Ông ta làm ngơ trước tình cảnh bi thảm của các nạn nhân, liên tục làm việc để tê mỏi chính mình. Văn Dũng Sinh giành được nhiều thành tích, sống cuộc đời thanh liêm và dường như chỉ có thể làm như vậy thì mới rửa sạch được sự áy náy trong lòng ông ta.
Cũng bởi vì Văn Dũng Sinh liên tục dung túng và bao che nên cuối cùng mới dẫn đến bi kịch của “Lưu Mỗ Hân”.
Cho nên, Văn Dũng Sinh tuyệt đối không hề vô tội.
Ông ta bị liên lụy cũng được, bị bãi chức cũng tốt, đây đều là sự trả giá cho hành vi dung túng, bao che của ông ta.
Theo dự đoán của cảnh sát thì Lương Hữu Khang phạm tội giết người ném xác, tình tiết nghiêm trọng, cộng thêm việc cố ý giấu giếm, đến chết cũng không hối cải nên có lẽ sẽ bị kết án tử hình.
Còn về phần hai người khác thì chắc hẳn cũng sẽ bị trừng phạt thích đáng vì tội danh cưỡng bức và một loạt tội danh khác.
Tên côn đồ họ Triệu là đồng phạm, tham gia việc ném xác.
Còn Văn Lực Sinh phạm tội cưỡng bức nhiều phụ nữ, còn bị nghi ngờ làm giả bằng cấp, lạm dụng quyền lực, v.v…
Tóm lại, sau khi tổng hợp các bản cáo trạng thì bản án dành cho hai người đó chắc chắn sẽ không nhẹ.
Văn Dũng Sinh giữ chức vị quan trọng, biết chuyện nhưng lại không tố cáo, nhiều lần giấu giếm tội ác nên ngoại trừ bị cách chức điều tra thì ông ta cũng sẽ phải chịu hình phạt từ pháp luật.