Đêm trời tang, trăng sao không tỏ.
Bên bờ hồ “Thần Nữ” yên tĩnh đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ trẻ tuổi mặc váy dài đến mắt cá chân, đi từ bãi cát mịn trên bờ hồ về phía mặt nước.
Vừa đi bộ, cô vừa ném quân cờ đen trắng về phía sau, dọc theo đường đi. Nếu nhìn từ trên xuống thì sẽ thấy những quân cờ kia đang thiết lập một thế trận hình vòng cung thần bí.
Phía xa, ở trong một chiếc xe, một thanh niên nam đang cố gắng mở to hai mắt quan sát tình hình bên ngoài:
“Sếp à, sếp thấy trong {hồ Thần Nữ} này thật sự có {linh vật} hay sao?”
Ngật Liêu Thiền ngồi phía sau nói: “Nếu Tang Tang đã nói vậy thì khẳng định có.”
Ngay lập tức, các thành viên trong phân bộ Linh Tổ đều lộ ra vẻ mặt kích động, tập trung nhìn ra bên ngoài:
“Ôi, nếu không phải chỉ đạo Cố nói rằng {linh vật} lánh đời quanh năm, có quá nhiều người xung quanh thì rất có thể sẽ gây phiền nhiễu đến nó thì tôi thật sự muốn tiến lại gần hơn để quan sát.”
“Ai mà không muốn vậy chứ. Cả đời này của tôi thì ngay cả tinh linh hay động vật tinh quái còn chưa gặp qua lần nào đâu, càng đừng nói đến {linh vật} như thế này…”
Trong lúc các nhân viên Linh Tổ đang trò chuyện câu được câu không thì ở đằng xa, trên mặt hồ đột nhiên nổ vang một tiếng, lập tức hấp dẫn tầm mắt của tất cả mọi người về phía đó.
“Hồ Thần Nữ” lúc nãy còn yên bình, tĩnh lặng thì bây giờ dường như đã bị ai đó ném một quả lựu đạn vào trong hồ, sóng nước cuồn cuộn phập phồng, gió thổi hất tung cả làn váy của cô gái có thân hình mảnh khảnh trên bờ.
“Mẹ kiếp?! Là {linh vật} giáng thế hay sao?”
“Đâu, ở chỗ nào? Sao tôi không phát hiện ra gì cả?!”
Trong số những thông tin mà Ngật Liêu Thiền đã yêu cầu các thành viên Linh Tổ đi thu thập thì có một số người dân làng chài đã từng nhìn thấy “Hà Bá” trong hồ. Bọn họ nói rằng “Hà Bá” có kích thước rất lớn.
Cũng có một số người nói rằng “Hà Bá” là một sinh vật hình cá khổng lồ, có thể cưỡi gió đạp sóng.
Một số người khác thì lại nói “Hà Bá” là một con rắn khổng lồ dài hơn hai mươi mét, sắp tu thành giao long.
Tóm lại, đủ loại tin đồn huyền diệu và kỳ bí.
Cho dù Cố Chi Tang vẫn hơi nghi ngờ rằng người dân đã hơi khoa trương khi nghe kể lại những tin đồn trong dân gian kia, tuy nhiên cô vẫn thiết lập một thủ thuật che mắt ở xung quanh “hồ Thần Nữ”.
Dưới sự bao phủ của thủ thuật che mắt, bất cứ vấn đề gì xảy ra trong “hồ Thần Nữ”, cho dù có gây ra tiếng động lớn đến cỡ nào thì những người dân ở khu vực gần hồ hay ở các tòa nhà cao tầng phía xa đều sẽ không thể phát hiện ra gì.
Vốn dĩ cô chỉ tiện tay thiết lập nhưng không ngờ được rằng lại thật sự có ích.
Lúc này, Cố Chi Tang đang đứng ở trung tâm trận pháp, sắc mặt hơi khác thường và có chút ngạc nhiên nhìn về phía “linh vật” vừa được triệu hồi từ dưới nước lên, hơn nữa, lúc xuất hiện, nó còn tạo ra âm thanh lớn như vậy.
Một lớp vảy màu xanh ánh bạc đang bao bọc toàn bộ thân hình bên trên của nó. Dưới ánh trăng thì những chiếc vảy bạc kia ánh màu lấp lánh như gợn sóng trên mặt hồ.
Đuôi dài vẫy nhẹ, cặp mắt màu vàng đồng, từ ánh nhìn đầu tiên thì “linh vật” này quả thật đã mang lại cảm giác thần bí và cực kỳ thánh khiết…
Nhưng điều kiện tiên quyết là phải bỏ qua chiều cao chỉ mới đến đầu gối Cố Chi Tang của nó.
Bởi thì thấp bé như một con búp bê bỏ túi nên đã khiến cho một loạt đặc điểm khiến người ta phải suýt xoa như cặp mắt màu vàng đồng óng ánh, vảy và đuôi lộng lẫy cũng không đáng chú ý bằng thân hình ngắn tròn của nó.
Trong “Sơn Hải Kinh” đã từng có ghi chép về Thụy Thú Văn Diêu sống trong nước, âm thanh oanh động như sấm sét, vây cánh sặc sỡ và kì ảo.
“Linh vật” được Cố Chi Tang triệu hoán ra cũng có một chút bóng dáng của Thụy Thú Văn Diêu.
Sau khi xuất hiện, “linh vật” kia đã ngửa đầu lên trời, phát ra âm thanh trong trẻo và âm vang.
Trận pháp đang được Cố Chi Tang thiết lập là một trận pháp được truyền thừa từ thời Huyền Môn Cổ.
Đó là một thời đại mà trên thế gian vẫn còn Nhân Tiên tồn tại, vạn vật sinh linh phồn thịnh, tươi tốt.
Trận pháp sư ở thời đại đó khi sáng tạo các trận pháp triệu hoán đều suy xét đến sự khác biệt của các giống loài để chuyển đổi cho phù hợp, cực kỳ linh hoạt và uyển chuyển.
Chỉ là bây giờ Thiên Đạo suy yếu, Huyền Môn xuống dốc và “linh vật” trong trời đất cũng mai danh ẩn tích.
Đầu tiên thì cũng không cần thiết lắm, thứ hai là trận pháp cổ xưa này thật sự quá khó thiết lập. Cho nên, các trận pháp sư ở thời cận đại và hiện đại đã thay đổi lại trận pháp triệu hoán khiến cho nó trở nên càng tinh giản hơn.
Bây giờ, các trận pháp triệu hoán phổ biến trong giới huyền học cũng chỉ có thể triệu hồi được một số âm hồn hoặc quỷ vật mà thôi.