Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 584 - Chương 584: Nửa Đêm Chạy Ra Ngoài (1)

Unknown Chương 584: Nửa Đêm Chạy Ra Ngoài (1)

Ông ấy không có con cái, cô đơn ra đi một mình, cũng không có ai lo lắng hậu sự cho ông ấy cả.

Cuối cùng, vẫn là cha chồng của “Tiếu Khẩu Thường Khai” thấy ông ấy đáng thương nên đã họp với người ở ủy ban của thôn, tổ chức quyên góp tiền mua quan tài cho ông ấy rồi chôn cất ở phía sau núi.

Nghe về chuyện kỳ lạ xảy ra với cháu trai nhà mình thì cha chồng của “Tiếu Khẩu Thường Khai” còn không muốn tin:

“Không thể nào, ông bạn già của cha từ trước đến nay là một người đôn hậu và thành thật. Trong vài năm nay, không nói chuyện gì cao xa nhưng nếu có thể giúp đỡ được gì thì gia đình chúng ta cũng đều góp chút sức lực mà.”

“Quan tài của ông ấy vẫn là do cha kêu gọi mọi người trong thôn cùng quyên góp. Nếu ông ấy còn có chút lương tâm thì chắc chắn sẽ không hãm hại cháu trai nhà mình được!”

“Huống hồ, nếu ông ấy có oán hận gì thì cũng là kết thù với cha chứ. Ông ấy đã đi hơn một tháng rồi mà cha có bị bệnh tật gì đâu, cũng không đụng quỷ…”

Cả gia đình bàn bạc một buổi sáng nhưng vẫn không thể hiểu rõ được chuyện này.

Cuối cùng, bọn họ đã quyết định vào ngày mai sẽ dẫn Tiểu Hạ đến nhà một thầy pháp có uy tín ở thôn bên cạnh và mời đối phương xem qua thử.

Ngày hôm đó, Tiểu Hạ luôn rầu rĩ không vui vì bị cha mẹ nghi ngờ nói dối, không muốn ăn cơm cũng không muốn nói chuyện với hai vợ chồng “Tiếu Khẩu Thường Khai”.

Đến buổi tối, “Tiếu Khẩu Thường Khai” không dám để cho con trai ngủ một mình trong phòng nhỏ nữa nên đã đặt con trai nằm giữa hai vợ chồng rồi khóa kỹ tất cả cửa sổ cũng như cửa ra vào.

Ai ngờ được rằng, còn chưa đến rạng sáng thì con trai nhà cô ấy đã đột nhiên sốt cao, khuôn mặt đỏ bừng, nóng hổi, vừa khóc vừa kêu la nói bản thân khó chịu, còn nói vô cùng sợ hãi.

Hai vợ chồng “Tiếu Khẩu Thường Khai” cực kỳ sốt ruột. Đã hơn nửa đêm nhưng vẫn bật dậy tìm thuốc hạ sốt cho con và múc nước lau thân thể để giảm nhiệt độ.

Tiếng động ầm ĩ còn khiến cha chồng đang ngủ ở một căn phòng khác cũng bị đánh thức.

Sau khi cho cậu bé uống thuốc thì hơn một giờ sau, nhiệt độ cơ thể của con trai cô ấy đã từ từ trở lại bình thường, cũng không còn vặn vẹo toàn thân, luôn mồm nói khó chịu như lúc trước nữa.

Chỉ là bây giờ cậu bé đã nhắm nghiền hai mắt nhưng vẫn thì thầm, lẩm bẩm rằng bản thân sợ hãi.

Sau một thời gian lăn lộn và lo lắng thì hai vợ chồng “Tiếu Khẩu Thường Khai” cũng không thể ngủ tiếp được nữa. Bọn họ quyết định sẽ thức cả đêm để trông chừng con trai.

Cũng không biết do quá mệt mỏi hay đã xảy ra chuyện gì mà ý thức của cô ấy càng ngày càng mơ hồ, cuối cùng không biết đã ngủ thiếp đi từ lúc nào.

Khi một lần nữa bừng tỉnh từ giấc ngủ sâu thì “Tiếu Khẩu Thường Khai” đã mơ hồ nghe thấy âm thanh “ken két” một tiếng, như tiếng động phát ra khi mở cửa phòng vậy.

Lúc cô ấy hoàn toàn tỉnh táo lại thì phát hiện ra bản thân đang nằm sấp ở đầu giường và ngủ thiếp đi.

Chồng của cô ấy đang ngồi ở sô pha, cũng nghiêng đầu dựa vào thành đệm ngủ ngon lành.

Cửa của phòng ngủ đang mở ra, ánh đèn trong phòng hơi mờ ảo nhưng vẫn tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ. Tuy nhiên, chỗ hành lang nối liền từ cửa đến phòng khách đang tối om, mơ hồ có thể nhìn thấy ánh trăng rải xuống.

“Tiếu Khẩu Thường Khai” lập tức quay phắt đầu lại nhìn lên trên giường.

Trống không!

Chỗ mà con trai Tiểu Hạ của cô ấy vừa nằm vẫn còn sót lại một chút ấm áp và ẩm ướt, là mồ hôi của cậu bé khi bị sốt cao đã thấm ướt lên giường đệm.

Tuy nhiên, không thấy cậu bé đâu nữa.

Lúc này, “Tiếu Khẩu Thường Khai” mới bị dọa đến giật mình, cả người choáng váng.

Cậu con trai còn đang phát sốt lại một lần nữa biến mất trong tầm nhìn của cô ấy!

Nghĩ đến âm thanh mở cửa đã làm bừng tỉnh cô ấy khỏi giấc ngủ thì cổ họng của cô ấy đã có chút khàn đặc vì lo lắng và hoảng sợ, cố gắng chống người lên trên đôi chân bị chuột rút của mình và lảo đảo chạy ra ngoài.

“Tiểu Hạ? Tiểu Hạ?!”

Cô ấy chạy ra ngoài phòng ngủ, đi về phía cổng lớn ngoài sân thì khi nhìn thấy cảnh tượng kia, toàn thân cô ấy đã nổi đầy da gà.

Cô ấy nhìn thấy cánh cổng lớn mà rõ ràng trước khi đi ngủ, chính tay cô ấy đã cài then và khóa chặt, bây giờ thì không biết đã bị ai đó rút chốt ra và đã được mở khóa.

Một nửa bên hơi khép hờ, một nửa còn lại được mở toang ra, dẫn thẳng đến con đường nhỏ sâu thẳm, tối đen đằng trước.

“Tiếu Khẩu Thường Khai” ngay lập tức chạy đến cửa và đi ra ngoài thì đã nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé, gầy gò đi đằng trước.

Là con trai Tiểu Hạ của cô ấy!


Bình Luận (0)
Comment