Tuy nhiên, sức khỏe và sinh mệnh của một con người sẽ không thể thay đổi theo mong muốn của bọn họ.
Mỗi ngày, bà ấy đều cảm nhận được, sự sống của chồng mình đang ngày một trôi đi.
Nhìn thấy phần thái dương đầy tóc bạc và khuôn mặt gầy yếu của chồng mình thì bà cụ họ Hạ đã đưa ra một quyết định:
“Bà ấy không ly hôn.”
Bà ấy muốn có một đứa con của bà ấy và chồng rồi tiếp tục sống một mình như vậy cả đời.
Một năm sau, các thủ tục chính thức để bà ấy được trở về thành phố đã được hoàn thành.
Chỉ là người bước lên con đường trở về thành phố lúc này chỉ còn bà cụ họ Hạ đã mang thai hơn năm tháng và hộp tro cốt được bà ấy ôm trong lòng.
Chuyện này đã khiến cho những người thân trong gia đình đến đón bà ấy quá mức sợ hãi.
Đồng thời, cũng khiến cho anh trai và chị dâu trong nhà không vui lắm.
Bởi vì trước khi bà cụ họ Hạ trở về thành phố thì anh trai và chị dâu đã gửi cho bà ấy rất nhiều điện tín, nhiều lần nhấn mạnh rằng bà ấy nên ly hôn với chồng.
Anh chị của bà ấy còn nói rằng sau khi trở về thành phố thì bọn họ sẽ … giới thiệu cho bà ấy một người đồng nghiệp muốn tái hôn, nhân phẩm cũng không tồi. Như vậy thì hai người về sau sẽ có thể chăm sóc lẫn nhau.
Vốn dĩ anh trai và chị dâu tưởng rằng bà cụ họ Hạ chắc chắn sẽ nghe theo nên đã thu xếp lựa chọn người phù hợp rồi, còn dự định sau khi chờ bà cụ họ Hạ trở về thì sẽ hẹn thời gian để hai bên gặp mặt một buổi.
Nhưng ai ngờ được rằng, em gái thì đã trở về nhưng lại vác theo bụng bầu to tướng, còn ôm một bình đựng tro cốt.
Bây giờ, bọn họ muốn giấu cũng không thể giấu được, bụng đã lớn như vậy rồi thì cũng không thể phá thai được.
Điều này khiến cho gia đình đã được anh trai chi dâu của bà ấy kết nối cũng nổi giận đùng đùng, cho rằng nhà họ Hạ cố ý đùa cợt bọn họ.
Bởi vì những gì bà cụ họ Hạ đã trải qua và chuyện chồng của bà ấy đã mất nên có người lắm mồm trong hàng xóm láng giềng đã bắt đầu lan truyền tin đồn.
Bọn họ nói rằng chồng của bà cụ họ Hạ đã chết rồi thì đứa trẻ này cũng không biết là con của ai.
Tin đồn càng ngày càng lan truyền rộng rãi hơn và cuối cùng đã truyền đến tai của anh trai và chị dâu nhà bà ấy, khiến cho bọn họ càng thêm không vui, cảm thấy em gái đã làm mất mặt cả gia đình.
Bà cụ họ Hạ rời khỏi nhà nhiều năm như vậy thì sản nghiệp trong nhà đã sớm được truyền lại cho anh trai rồi. Chỉ còn hai ông bà già trong nhà có thể tiếp tế một chút chi phí sinh hoạt cho bà ấy.
Cho dù có không vui như vậy nhưng vào lúc bà cụ họ Hạ sinh con thì chị dâu vẫn tìm cho bà ấy một bệnh viện rất tốt trong thành phố để đỡ đẻ.
Ngay tại bệnh viện này, bà cụ họ Hạ đã gặp lại kẻ thù xa cách gần mười năm nay của mình.
Bà ngoại của “Thế Gian Bất Đắc Dĩ” đang mang thai đứa con thứ hai, cũng đến thời gian sinh nở ở ngay tại bệnh viện này.
Không giống như hai vợ chồng bọn họ, gia đình ông bà ngoại của “Thế Gian Bất Đắc Dĩ” đã vượt qua được cơn phong ba bão táp kia một cách suôn sẻ.
Với sự trợ giúp từ gia đình thì bây giờ cuộc sống của gia đình ông bà ngoại “Thế Gian Bất Đắc Dĩ” càng ngày càng tốt đẹp hơn, cũng có tiền và có thế.
Con trai lớn của hai người đã sáu tuổi, sắp đi học tiểu học.
Lúc nhìn thấy bà cụ họ Hạ thì bà ngoại của “Thế Gian Bất Đắc Dĩ” cũng nhận ra bà ấy ngay.
Vốn dĩ ngày sinh dự kiến của đối phương còn phải vài ngày tới, bây giờ bà ấy đến bệnh viện là để chờ sinh mà thôi.
Nhưng khi nhận ra người quen cũ thì bà ấy nhất thời vừa căng thẳng lại vừa xấu hổ, đã phát động sớm hơn dự kiến, sinh non.
Hai người phụ nữ mang thai một trước, một sau được đẩy vào phòng sinh. Thời gian sinh ra của hai đứa trẻ chỉ cách nhau nửa giờ.
Các bệnh viện ở giữa những năm 70 còn chưa có khoa phụ sản riêng, ngay cả các thiết bị cần thiết cũng không đầy đủ lắm.
Mặc dù bà cụ họ Hạ và bà ngoại của “Thế Gian Bất Đắc Dĩ” đã được đưa đến bệnh viện tốt nhất, lớn nhất ở địa phương, nhưng khoa phụ sản ở nơi này cũng chỉ là một tầng rộng thôi.
Nội thất trong khoa chỉ có 20 giường, mỗi phòng bệnh được xếp hai đến ba giường, các công cụ trong bệnh viện cũng đa phần làm bằng gỗ. Trong phòng chỉ có một số thiết bị đơn giản như ấm đun nước, bồn rửa mặt bằng sứ và một vài thứ đơn giản khác.
Sau khi bà cụ họ Hạ sinh con xong thì y tá ở bệnh viện đã xử lý vết máu trên cơ thể đứa trẻ bằng nước ấm rồi dùng một chiếc khăn màu đỏ quấn đứa trẻ lại và đặt ở bên cạnh bà ấy.
Miệng vết thương trên cơ thể của bà ấy vẫn đang rất đau, đầu óc cũng choáng váng nhưng bà ấy không thể nào chợp mắt nổi.