Ở trong chiếc xe đầu tiên.
Chiếc xe này cũng có rèm che, đang đi về phía trước, bên trong có tổng cộng ba người đang ngồi, đều là nhân viên công tác của tổ sản xuất chương trình, ghế đằng sau đang đặt hai thiết bị ghi hình.
“Mấy người đi phía sau đang làm gì vậy? Sao lại lái chậm như thế?”
“Ai biết được, nếu không để tôi gọi điện thoại cho bọn họ xem nhé? Còn có một đoạn đường dài nữa mới đến nơi, cứ cọ xát như vậy thì có khi đến chiều tối mới đến địa điểm ghi hình mất… Ôi! Cẩn thận phía trước!!”
Nhân viên công tác ngồi trên ghế lái phụ đang nói chuyện thì khóe mắt bỗng nhiên nhìn thấy một bóng người chậm rãi di chuyển từ trong rừng ra ngoài đường, đứng bên dưới bóng cây và chặn ngay đằng trước xe.
Nếu phát hiện chậm hơn một chút nữa thì có khi sẽ gặp tai nạn nghiêm trọng rồi!
Người ngồi ở ghế lại phụ đột nhiên kêu to, khiến lái xe nghe thấy lời nhắc nhở nên lập tức giẫm phanh lại.
Chiếc xe bị đạp phanh khẩn cấp nên lốp xe đã ma sát mạnh với mặt đường tạo ra tiếng ken két chói tai và tất cả mọi người trong xe đều ngã về phía trước theo quán tính.
Khó khăn lắm mới dừng xe ổn định được, tất cả mọi người trong xe lập tức oán giận:
“Sao đột nhiên ở ven đường lại có một người chui ra vậy? Không muốn sống nữa à?! Thiết bị ghi hình cũng suýt chút nữa bị rơi xuống rồi!”
“Tôi đi xuống xem thử một chút!”
Người ngồi ở ghế lái phụ và thanh niên ngồi ở ghế sau mở cửa xuống xe, đi về phía bóng người đang đứng dưới tán cây kia.
“Chị gái? Chị đón xe ở ven đường như này rất nguy hiểm đấy… Ôi trời, chị này bị sao thế?!”
Hai nhân viên công tác lập tức bị dọa sợ, lùi về phía sau vài bước. Bọn họ thấy người phụ nữ đằng trước đang mặc quần áo dài tay, trên người che chắn kín mít, đội một chiếc khăn trùm đầu màu đỏ.
Cô ấy đang ôm bụng, quỳ rạp trên mặt đất, chỉ lộ ra một chút đầu cằm tái nhợt, khuôn mặt dưới lớp khăn trùm đầu đã bị mái tóc dài ướt sũng che khuất hơn nửa, không thể thấy rõ ngũ quan.
Nhân viên công tác nghe thấy tiếng cô ấy thều thào, không ngừng nức nở kêu đau: “Cứu… Cứu mạng, cứu cứu tôi… đứa nhỏ của tôi.”
Dưới ngón tay nhợt nhạt và gầy yếu của cô ấy là một chiếc bụng phồng to.
Đó là một người phụ nữ có thai.
“Mẹ ơi, chị gái à, bụng chị đã lớn như vậy thì không phải sắp sinh rồi đấy chứ?!”
Nhân viên công tác thấy vậy nên cũng vô cùng luống cuống, không thể ngờ nổi rằng bọn họ lại gặp được một người phụ nữ sắp lâm bồn ở ven đường giữa nơi rừng núi hoang vắng như này.
Trong tiềm thức của bọn họ cũng phát hiện ra chuyện này có gì đó bất thường, vì sao nơi này lại đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ có thai được?
Dường như đã nhận ra nghi ngờ của bọn họ nên người phụ nữ có thai kia đã lập tức kể lể với giọng nói nức nở: “Tôi đã cãi nhau với chồng của tôi. Anh ấy quá tức giận nên đã để tôi lại ở ven đường. Bụng của tôi đau quá… Bụng của tôi đau quá!!”
Mấy nhân viên công tác bị tiếng kêu thảm thiết của cô ấy làm cho run rẩy cả người. Nhưng bởi vì sốt ruột cứu người nên cũng không tiếp tục nghĩ nhiều nữa.
“Bà nó, loại người gì vậy? Vợ của mình sắp sinh rồi mà còn có thể làm ra loại chuyện tàn nhẫn như bỏ vợ bỏ con ở ven đường như vậy. Đúng là thứ chẳng ra gì!”
“Người đàn ông này quả thật là súc sinh. Chị gái, chị đừng sợ hãi. Đằng sau chúng tôi còn có một vài người đồng nghiệp nữa. Bây giờ chúng tôi sẽ đưa chị đi tìm một bệnh viện! Lão Ngô, lái xe đến gần đây một chút!”
Hai thanh niên tiến lên, tay chân luống cuống đỡ người phụ nữ mang thai đang quỳ rạp dưới đất đứng lên. Và lúc này lái xe cũng đã đi vào khu vực bóng râm, xuống xe phối hợp với bọn họ, mở cửa xe phía sau ra:
“Đỡ người đến ghế sau nằm đi, đừng đè vào bụng của cô ấy!”
Ba người đàn ông tiến lại gần hơn thì mới phát hiện ra, bụng của người phụ nữ có thai này cực kỳ lớn, to đến mức đáng kinh ngạc, khiến cho mọi người không dám chạm vào.
Nó giống như là một quả cầu khổng lồ đột nhiên phồng to, hấp thụ tất cả dưỡng chất từ thân thể của người phụ nữ gầy gò như que củi kia.
Lúc bọn họ chạm vào cánh tay của cô ấy thì cảm thấy tay của đối phương vừa lạnh lại vừa cứng đờ.
Có một mùi cực kỳ khó chịu, không thể miêu tả rõ bằng lời xông thẳng vào mũi của mấy người bọn họ.
Nó vừa chua vừa hôi, còn có mùi máu nồng nặc.
Nhưng sau đó, bọn họ nghĩ đến chuyện một người phụ nữ có thai bị vỡ ối ở ven đường, bị chảy máu nhiều thì có mùi lạ một chút là chuyện có thể hiểu được.
Nhân viên công tác ngồi ở hàng ghế phía sau muốn nói rằng có nên chờ đợi các đồng nghiệp của bọn họ lại đây không thì người phụ nữ có thai kia đột nhiên nắm chặt lấy cánh tay của anh ấy, dùng sức đến mức khiến anh ấy đau đến vặn vẹo cả mặt.
“Đau quá! Bụng của tôi!!”
Người lái xe ở đằng trước càng thêm luống cuống: “Nhanh, nhanh đỡ người ngồi ổn, sau đó mau gọi điện thoại cho đạo diễn hỏi xem tình hình như này thì phải giải quyết như thế nào?!”
“Lão Trương, nhanh lấy điện thoại di động ra để kiểm tra xem bệnh viện gần nơi này nhất đi như thế nào. Chúng ta chở người qua đó trước!”