Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 657 - Chương 657: Người Phụ Nữ Có Thai Kỳ Lạ (2)

Unknown Chương 657: Người Phụ Nữ Có Thai Kỳ Lạ (2)

Người thanh niên ngồi ở ghế lái phụ bối rối gật đầu, vừa mới lấy điện thoại di động ra thì màn hình đã lập tức sáng lên, là đồng nghiệp ở xe sau gọi đến.

Sau khi anh ấy nghe máy, vừa định nói một chút tình huống bên phía mình thì anh trai quay phim ở đầu bên kia đã cuống quýt nói với giọng điệu cực kỳ căng thẳng:

“Anh Trương, nhanh dừng xe! Chị Cố bảo bọn anh mau dừng xe lại!”

Thanh niên họ Trương ngây ngẩn cả người: “Không, không phải. Bên chúng tôi đang có việc gấp, vừa rồi cậu không thấy được sao? Chúng tôi dừng xe lại để đỡ một người lên xe, là một chị gái mang thai sắp sinh…”

Anh trai quay phim sắp sụp đổ: “Người nào chứ? Em chỉ thấy mấy người đột nhiên phanh gấp lại, xuống xe đi dạo quanh ven đường một vòng, sau đó lại lên xe rồi đạp chân ga vọt đi như không muốn sống nữa vậy!”

“Anh, dùng đầu ngón chân để suy nghĩ thì cũng biết chị Cố bảo các anh dừng xe như vậy còn có thể là vì nguyên nhân gì đây?!”

Anh trai quay phim gần như đã gào lên, lập tức khiến cho thanh niên họ Trương và hai người khác trong xe ngây ngẩn cả người.

Đầu óc của bọn họ đột nhiên như bị gõ tỉnh, ngay lập tức nhận ra điều gì đó.

Trong vài giây im lặng, bên trong xe ngoại trừ tiếng động cơ đang chạy thì cũng chỉ có thể nghe thấy tiếng thều thào của người “phụ nữ có thai” ở đằng sau: “Người tốt… Gặp được người tốt…”

“Bụng tôi, thật sự… đau quá, hu hu hu, đau chết mất.”

Người thanh niên ngồi ở ghế đằng sau đã cứng đờ toàn thân.

Không phải là ảo giác.

Mùi máu tươi trộn lẫn với mùi thịt thối rữa ở ngay bên cạnh anh ấy đang càng ngày càng nồng đậm và ghê tởm hơn.

Giọng nói thều thào kia cũng càng ngày càng thêm sắc nhọn và điên cuồng, làm cho tóc gáy của anh ấy dựng đứng cả lên. Một luồng điện tê dại chạy dọc sống lưng, xông thẳng lên đỉnh đầu của anh ấy!

“Bộp! Bộp!”

Tiếng động trầm đục đồng thời vang lên cùng tiếng kêu bén nhọn kia giống như âm thanh đang có người đánh mạnh vào mặt trống da vậy, phát ra tiếng vang to.

“Đi ra… Cút ra ngoài, đi ra! Đau quá!”

Thanh niên ngồi đằng sau đã gần như sắp khóc lớn, thân thể của anh ấy run rẩy đến mức không thể kiểm soát nổi nữa, bởi vì anh ấy biết âm thanh kia là gì.

Người “phụ nữ có thai” có mùi hôi ngút trời kia đang hung hăng đập mạnh vào bụng của cô ấy!!

Trong loa điện thoại vẫn còn đang phát ra tiếng nói: “Này? Anh Trương, mấy người nghe thấy không? Ai đang lái xe của mấy người mà lại điên cuồng tăng tốc như vậy? Nhìn đường! Nhìn đường đi!!”

Đúng lúc này, một tiếng niệm chú bị che giấu bởi tiếng hét lớn của anh trai quay phim, xuyên thấu qua loa điện thoại, truyền đến phía bên kia, từng câu từng chữ vô cùng rõ ràng.

Là Cố Chi Tang đang niệm chú ngữ trừ tà!

Giọng nói của cô rơi xuống tai của ba nhân viên công tác trong xe như một tiếng chuông lảnh lót, vừa uy nghiêm vừa vô cùng thần thánh.

Trong tiếng niệm chú của cô, ba người bọn họ đã lập tức phục hồi lại tinh thần.

Sau khi đã tỉnh táo lại, nhìn thấy rõ thế giới thật thì linh hồn nhỏ bé của ba người bọn họ sắp bị dọa bay mất.

Bởi vì chân của lão Ngô – người lái xe đang đạp ga hết cỡ, chiếc xe đang phi nhanh như điên trên con đường núi!

Cảnh vật hai bên đường xẹt qua với tốc độ nhanh như chớp, đủ để giúp bọn họ biết vận tốc bây giờ của xe nhanh như thế nào.

Ngoài ra, mùi hôi thối bên trong thùng xe dường như đã tăng lên gấp bội, khiến dạ dày của cả ba người quay cuồng buồn nôn.

Tiếng động lớn như vậy, tốc độ nhanh như thế, mùi hôi khó chịu đến vậy!

Nhưng vừa nãy, cả ba người lại như bị mỡ heo che mắt, hoàn toàn không hề phát hiện ra một chút bất thường nào!

Lão Ngô vội vàng đạp chân phanh, ý đồ dừng lại chiếc xe đang chạy như điên này.

Đúng lúc này, người thanh niên ngồi ở ghế đằng sau vẫn không thể nhịn được nữa, liếc mắt nhìn thoáng qua phía bên cạnh rồi đột nhiên trợn to cả hai mắt.

Con ngươi của anh ấy bởi vì cực độ hoảng hốt và khiếp sợ nên đã không ngừng co giật, nửa giây sau, một tiếng gào thét rách cổ họng, vô cùng thảm thiết vang lên, khiến hai người ngồi đằng trước cũng sợ đến mức run rẩy cả người.

Tiểu Trương ngồi ở ghế lái phụ cũng không khống chế được phản ứng theo bản năng của mình, quay đầu lại nhìn thoáng qua đằng sau.

Chỉ là một cái liếc mắt này đã trở thành cơn ác mộng mà anh ấy không bao giờ có thể quên được trong suốt đời mình.

Người phụ nữ mang thai đang ngồi ở ghế sau vốn dĩ được bọn họ đỡ lên xe, lúc này đang dùng một tư thế cực kỳ vặn vẹo, tay chân uốn cong ở một góc độ không thể tưởng tượng nổi, tấm tắc lên tiếng:

“Hì hì… Cuối cùng cũng cút, ra, ngoài rồi!”

Vốn dĩ cái bụng đang to như một bướu thịt của cô ấy lúc này cũng đã hoàn toàn khô quắt.

Từ một kẽ nứt trên bụng, một ít vật thể màu đỏ xen lẫn màu trắng có mùi tanh hôi nồng nặc đang chảy ra. Và kỳ lạ nhất là, có một bàn tay nhỏ màu xanh đen đang chui ra từ kẽ nứt đó, phát ra tiếng kêu mỏng manh yếu ớt của một đứa trẻ.


Bình Luận (0)
Comment