Đại Lưu nói xong thì phòng livestream của chương trình đã lập tức bị đóng lại.
Không ít khán giả đều ngơ ngác cả người, cảm thấy trận thi đấu tập thể lần này có vẻ đầu voi đuôi chuột.
Ngay cả việc xử lý hung vật đã làm điều ác trong thôn như thế nào và “chân tướng vụ việc mang thai” cực kỳ thần bí kia cũng không tiết lộ rõ ràng mà đã kết thúc rồi. Chương trình làm việc thật sự quá mức cẩu thả.
Cũng có không ít khán giả lý trí bước ra giải thích:
[Tổ sản xuất chương trình không quay phần sau khẳng định cũng là do không còn cách nào khác. Chương trình rách này bây giờ thật sự quá nổi tiếng rồi.
Nếu bên chương trình thật sự quay được hình ảnh không thể giải thích bằng khoa học hoặc là quá mức đẫm máu, đáng sợ thì chắc chắn sẽ không được xã hội chấp nhận. Có khi đến lúc đó, toàn bộ chương trình sẽ bị cấm phát sóng đấy.]
[Không phải đã tiết lộ toàn bộ tình hình trong thôn rồi sao. Các thí sinh cũng đã hoàn thành tốt ủy thác rồi, chỉ là không quay thêm phần phát sinh mà thôi.]
[Nghe thì có vẻ như ý của tổ sản xuất chương trình là những chuyện xảy ra tiếp theo sẽ không thể ghi hình được nữa à? Các thí sinh vẫn còn ở lại thôn là vì muốn bắt quỷ sao?!]
[Hệ thống chấm điểm vẫn chưa xuất hiện mà, Đại Lưu còn nói rằng có thể sẽ có tin tức mới vào ngày mai. Đây là xác nhận ngầm rằng bọn họ sẽ tiếp tục điều tra rồi! Tôi vừa chờ mong mà lại rất căng thẳng, tất cả mọi người phải chú ý đến an toàn của bản thân đấy!]
[…]
Sau khi phòng livestream bị tạm dừng thì các từ khóa liên quan đến thôn Ngõa Thác và các vụ việc liên quan đã xông thẳng lên vị trí đầu tiên trên bảng hot search.
Sau khi xác định chắc chắn rằng ba nhân viên trong nhóm sản xuất chương trình đã thật sự bị thương trong một vụ tai nạn xe hơi và vị bà bà già trong thôn cũng đã chết như những gì đã phát sóng trong livestream thì có không ít những người luôn tin tưởng thuyết Vô Thần hoặc kiên định chủ nghĩa duy vật cũng rơi vào trầm tư, tự hoài nghi.
Đồng thời, có rất nhiều người qua đường và những người tham gia vào các diễn đàn huyền học trên mạng đã bắt đầu thảo luận sôi nổi về vụ việc con quỷ mang thai ở thôn Ngõa Thác, liên tục đồn đoán chân tướng sự việc.
Vào chạng vạng cùng ngày, khi mặt trời vừa mới khuất bóng, ánh sáng phía đường chân trời đang dần ảm đạm hơn thì toàn bộ ngôi làng Ngõa Thác rộng lớn đã không còn một bóng người nào.
Các cửa hàng nhỏ lẻ trong thôn đã sớm đóng cửa, trên đường cũng không có một ai.
Nếu không phải có ánh sáng mờ ảo lấp ló sau rèm cửa ở các cửa sổ trong thôn thì ngôi làng Ngõa Thác quả thật giống y hệt một tòa thành không người vậy.
Mỗi hộ gia đình trong thôn đều đã được phát một lá bùa vàng vào buổi trưa hôm nay.
Những người ở tỉnh ngoài đến thôn đã dặn dò dân làng rằng, bắt đầu từ sáu giờ tối hôm nay, các thành viên trong một gia đình phải tụ tập trong cùng một gian phòng.
Chỉ cần dán lá bùa kia ở mặt sau cánh cửa phòng đó thì sẽ đảm bảo được sự an toàn của bọn họ.
Trong lúc đó, bất kể bọn họ nghe thấy tiếng động gì đều tuyệt đối không thể bước ra ngoài cửa phòng nửa bước. Nếu không, bọn họ sẽ phải tự chịu hậu quả.
Dân làng trong thôn thấy bọn họ nói chuyện vô cùng nghiêm túc như vậy, lại tận mắt chứng kiến cái chết thê thảm của vị bà bà kia do con quỷ đó gây ra thì tất cả đã sớm bị dọa vỡ gan rồi, không có người nào không dám làm theo.
Nhiều gia đình trong thôn đã ăn cơm từ sớm, dẫn theo con cái và cha mẹ mình vào một phòng rồi đóng cửa kín mít.
Trong đó, mọi người ở nhà của vị cán bộ quản lý thôn – Lạp Mộc, cũng đều tụ tập trong phòng ngủ chính của gia đình.
Mấy đứa trẻ trong nhà vẫn còn nhỏ tuổi nên không cảm nhận được bầu không khí trầm trọng và tràn ngập sợ hãi trong thôn. Bọn chúng chỉ nghĩ rằng cha mẹ mình đang bày trò chơi gì đó nên cực kỳ phấn khích, lúc này đang kéo một góc rèm cửa lên, nhìn ngó ra bên ngoài cửa sổ.
Nhìn thấy sắc trời càng ngày càng tối hơn thì vợ của Lạp Mộc cũng càng thêm lo lắng, nhịn không được lên tiếng dò hỏi:
“Những người kia rốt cuộc có đáng tin cậy hay không vậy? Em thấy vào chiều nay, anh còn đi bắt vài con gà trống nữa.”
Lạp Mộc than thở: “Là vị đại sư họ Cố trong đám người kia muốn gà trống, cô ấy còn lấy cả {Tướng Quân} nhà lão Trần nữa.”
“Bây giờ chỉ có thể hy vọng rằng bọn họ thật sự có năng lực. Nếu không thể tin được bọn họ thì cũng không còn người nào khác có thể giúp thôn chúng ta được nữa.”
Người vợ nghe vậy thì cũng thở dài thườn thượt: “Đúng là nghiệp chướng mà. Con dâu nhà họ Hình dù có oán hận trong lòng thì cũng nên trút giận đủ rồi mà? Chẳng lẽ cô ấy thật sự muốn tất cả mọi người trong thôn phải chôn cùng mình thì mới hả dạ hay sao?”
Lạp Mộc không nói gì thêm. Một lúc lâu sau, vợ của ông ấy lại không thể nhịn nổi, tiếp tục chọc vào người ông ấy:
“Anh nói xem, cô con dâu nhà họ Hình có phải thật sự đã bị oan uổng không? Cô ấy vốn dĩ đang sống ở nhà chồng mà. Nếu thật sự có vụng trộm với người khác thì chẳng lẽ mẹ chồng của cô ấy hoàn toàn không hề phát hiện ra sao?”
“Vậy thứ ở trong bụng cô ấy cũng không có khả năng là tự dưng mà có được!” Lạp Mộc buồn bực nói.
Người vợ: “Dù sao, em cũng cảm thấy nếu thật sự đã vụng trộm thì cô ấy sẽ không thể kiên cường chối bỏ như vậy.”
Lạp Mộc nhíu mày, mất kiên nhẫn nói: “Mọi người đều đã chết rồi thì còn nói những thứ này có ích gì đâu…”
Lời nói của ông ấy còn chưa dứt thì cô con gái nhỏ đang ghé trên cửa sổ lập tức hốt hoảng hét lên một tiếng sợ hãi rồi bật khóc nức nở:
“A Mạn, cha… Có một thím kỳ lạ.”