Cố Chi Tang nhấc chân đi đến trước chiếc quan tài được đặt trong sân, nhìn thoáng qua bên trong rồi sau đó dùng hai ngón tay ấn vào vị trí giữa hai đôi mắt của người giấy nằm bên trong.
Cô rõ ràng không hề dùng chút sức lực nào để chọc thủng người giấy kia nhưng dân làng đứng xung quanh vẫn có thể nhìn thấy khá rõ việc người giấy kia đã xẹp xuống, dường như có thứ gì đó vừa mới bị cô rút ra ngoài.
Sau một lúc quan sát thì Cố Chi Tang đã khẽ gật đầu: “Quả thật vẫn rất may mắn, ý thức của cô ấy có thể hồi phục lại được.”
Những người bình thường không nhìn thấy gì nhưng bốn người Hề Hải Hồng thì có thể thấy trên đầu ngón tay của Cố Chi Tang đang có một đoàn vật chất hình người nửa trong suốt, nửa mờ ảo.
Là vài tia hồn phách đã được ngưng kết lại thành một bóng hình, nhìn giống hệt như chị gái nhà họ Hình đang nằm si ngốc trong phòng.
Đây là một hồn ba phách của con gái nhà họ Hình bị khóa ở trong người giấy thế thân.
Chúng lần lượt là Địa Hồn “Sảng Linh” và ba phách “Thôn Tặc”, “Trừ Uế” và “Phục Thỉ”.
Sau khi Cố Chi Tang giúp những hồn phách bị phân tán này nhập lại vào thân thể của cô ấy thì cô con gái nhà họ Hình sẽ khôi phục lại ý thức. Một số công năng trong thân thể cũng có thể bình phục, cuộc sống cơ bản hằng ngày sẽ không bị ảnh hưởng gì nhiều.
Tuy nhiên, cô ấy vẫn bị mất đi Thiên Hồn “Thai Quang”, và hai phách là “Thi Cẩu”, “Phi Độc”, không còn khả năng tìm lại được nữa.
Bởi vì trong lúc giúp em trai của cô ấy – cậu con trai nhà họ Hình chắn tai họa thì một hồn hai phách này đã bị cô con dâu nhà họ Hình “Khởi Thi” xé nát rồi, vĩnh viễn không thể khâu lại được.
Những hồn phách bị mất đi này sẽ để lại đủ loại di chứng cho cô ấy, cũng sẽ gây ra phiền phức cho cô con gái nhà họ Hình suốt đời, khiến cuộc sống của cô ấy trở nên bất tiện hơn.
Cố Chi Tang dẫn dắt một hồn ba phách đang mơ màng kia đi vào thân thể của cô con gái nhà họ Hình rồi nói:
“Chờ thêm vài phút nữa, sau khi hồn phách đã dung nhập vào cơ thể thì cô ấy sẽ tỉnh lại.”
Lạp Mộc gật đầu liên tục, trải qua một ngày giày vò thì bây giờ, ông ấy đã cực kỳ tin tưởng Cố Chi Tang:
“Vậy chúng ta sẽ làm thế nào tiếp đây, phải làm gì mới khiến cho cô con dâu nhà họ Hình nguôi giận?”
Các dân làng cũng nói: “Đúng vậy, đại sư Tiểu Cố, chúng tôi thật sự biết sai rồi. Lúc trước, chúng tôi không nên bàn tán mấy chuyện vô căn cứ kia. Cầu xin đại sư hãy làm gì đó để cô con dâu nhà họ Hình có thể tha cho chúng tôi đi!”
Cố Chi Tang lên tiếng với giọng điệu bình thản:
“Sự việc oan khuất của cô con dâu nhà họ Hình đã được điều tra manh mối rõ ràng. Như vậy thì trong lòng mọi người cũng đã hiểu rõ ai đúng, ai sai rồi.”
“Lúc trước, mọi người trong thôn đã phá hủy thi thể của cô ấy nên bây giờ cần phải ngay lập tức tìm một phần mộ có phong thủy tốt nhất trong thôn, chế tạo một quan tài bằng gỗ cây lim chắc chắn, mua hương nến, tiền giấy về để tổ chức cho cô ấy một lễ tang chính thức.”
“Mỗi một hộ gia đình trong thôn đều phải treo cờ trắng. Khi tổ chức lễ tang thì mọi người vừa phải rải tiền giấy, vừa nói ra lời xin lỗi chân thành của mỗi người.”
“Làm như vậy thì mới có thể khiến cô ấy cảm nhận được thành ý của mọi người, mới giúp hóa giải được sự oán hận trong lòng cô ấy ở mức tối đa.”
Lạp Mộc gật đầu nói: “Bây giờ, ở ngay đây cũng có người chuyên môn đóng quan tài và tổ chức lễ tang. Người này đã ghi nhớ tất cả mọi chuyện cần chú ý rồi. Sáng ngày mai, chúng tôi sẽ lập tức làm theo!”
“Sau khi tổ chức xong lễ tang như vậy thì những mụn thịt trên mặt chúng tôi sẽ có thể biến mất sao?”
Cố Chi Tang nói: “Chúng sẽ không lan rộng nữa, cũng sẽ không còn tình trạng không thể chữa lành như lúc trước. Ngoại trừ những vết loét quá lớn, mức độ thối rữa đã ăn sâu thì những vết khác chỉ cần bôi thuốc mỡ nửa tháng là có thể khỏi hẳn.”
“Tuy nhiên, tôi cũng phải nhắc nhở mọi người rằng, cho dù có thể khỏi được {vết loét mặt người} trên mặt nhưng trong cơ thể của mọi người đều có {mầm tai họa}, sẽ dễ dàng bị lây dính nghiệp chướng hơn so với người bình thường.”
“Về sau, khi nói chuyện hay bàn luận thì nhất định phải chú ý hơn, không nên bàn tán bậy bạ những chuyện vô căn cứ, cũng tuyệt đối không được chế tạo hay lan truyền tin đồn. Nếu không, mọi người sẽ tiếp tục bị {khẩu nghiệp} ảnh hưởng đấy.”
Những điều mà bọn họ phải chịu là di chứng của “khẩu nghiệp”, chắc chắn sẽ làm phiền đến các dân làng trong thôn này một thời gian dài.
Và với một số dân làng lúc trước đã nói chuyện đầy ác ý, cố ý nhục nhã và lăng mạ, thậm chí còn từng đánh đập cô con dâu nhà họ Hình thì “khẩu nghiệp” của bọn họ sẽ càng nặng hơn.
Cho dù miệng vết thương đã lành lại thì vẫn sẽ để lại sẹo, trừ phi sau này có thể phẫu thuật thẩm mỹ, còn không thì sẽ không thể biến mất.