Bọn họ sẽ bỏ thêm một số thứ vào đồ ăn hoặc tiêm vào đồ uống rồi mang tặng cho những cô gái kia. Dường như làm như vậy thì sẽ có thể thỏa mãn tâm tư dơ bẩn của bọn họ.
Hoặc là khi cùng đi ăn, đi chơi với những người bạn là nữ giới ở quán bar, tiệm cơm, bọn họ cũng lén bỏ thuốc vào cốc hoặc bát của đối phương.
Sau khi loại thuốc kia có tác dụng thì sẽ khiến cho những cô gái trẻ đó mất đi ý thức, trí nhớ và không còn năng lực phản kháng. Sau khi tỉnh lại, bọn họ cũng không thể nhớ rõ được quá trình và mọi việc.
Loại thuốc này đang được bán rầm rộ trong các nhóm chat. Sau khi người tham gia nhóm này gây án thành công thì còn sẽ chụp ảnh hoặc quay phim hiện trường lại để chia sẻ vào đó.
Tóm lại, trong nội dung của nhóm chat tập thể này có thể nhìn thấy được những kẻ bẩn thỉu sống ở mọi nơi trên thế giới đang gây ra tội ác ở góc khuất không ai phát hiện ra.
Và kẻ có vẻ ngoài đạo mạo, nhìn có vẻ nhã nhặn, hiền lành như Tiểu Hà chính là một tên cặn bã như vậy.
Thậm chí, cậu ấy còn là một chủ nhóm thành lập riêng một nhóm chat khác.
Thông qua hệ thống tra xét thì phát hiện ra Tiểu Hà đã từng gây án rất nhiều lần, thường xuyên đăng hình ảnh nhạy cảm của các bạn học nữ trong lớp lên trên mạng, lan truyền và bịa đặt tin đồn không đúng sự thật trên các hội nhóm bằng các từ ngữ nhục mạ và kinh tởm.
Sau khi nghe xong những lời mắng chửi giận dữ của hệ thống thì cơn tức giận trong lòng của Cố Chi Tang cũng càng tăng cao hơn. Cô lên tiếng hỏi trong đầu:
“Có thể lưu giữ lại chứng cứ không?”
Hệ thống: “Không được, nhưng em đã chụp màn hình lại tất cả nội dung trong các nhóm chat đó rồi!”
Cố Chi Tang: “Được.”
Tiểu Hà liên tục an ủi bản thân rằng, cho dù Cố Chi Tang có tính chuẩn xác đến cỡ nào thì cô cũng không có khả năng thật sự nắm được điểm yếu của bản thân. Cậu ta tự nhận rằng bản thân đã rất chặt chẽ thực hiện các biện pháp che giấu.
Tiếp theo, sống lưng của cậu ta đột nhiên lạnh buốt, vừa ngẩng đầu lên đã đối diện trực tiếp với ánh mắt của Cố Chi Tang đang nhìn chằm chằm vào mình. Ánh mắt rét lạnh kia như có thể xuyên thủng qua người cậu ta vậy.
Ngay lúc mẹ Hà đang định đóng cửa lại thì Cố Chi Tang đã vươn tay đặt lên trên cánh cửa, ngăn chặn hành động của bà ta.
“Cô làm gì vậy? Cô còn muốn đánh người sao?!”
Cố Chi Tang làm như không nhìn thấy, đi thẳng vào trong phòng khách của nhà họ Hà.
Cô nhìn xung quanh một vòng, thấy được trên một cái bàn đặt ở góc trong cùng phòng khách có một thứ gì đó đang được bao phủ bởi một miếng vải nhung màu đen.
Cô lập tức bước nhanh về phía đó, dùng tay xốc miếng vải nhung lên.
Khi nhìn thấy thứ được che dưới lớp vải thì tất cả mọi người đều cực kỳ chấn động.
Bà Hứa thậm chí còn hét lên một tiếng “Cha”.
Dưới tấm vải nhung màu đen kia là một khung ảnh bằng gỗ đang dựng đứng!
Khung ảnh này được làm bằng gỗ cây liễu – loại gỗ chuyên dùng để khắc chế âm hồn quỷ vật. Bên trong khung ảnh là một bức ảnh in trắng đen, chính là cha của bà Hứa!
Khuôn mặt nghiêm túc của ông cụ nhà họ Hứa đã được phóng to gấp mấy lần lên, đặt chính giữa khung ảnh làm bằng gỗ cây liễu kia.
Điều kỳ quái nhất ở đây là, ở các cạnh của khung ảnh đều được dán rất nhiều lá bùa màu vàng, dường như đang trấn áp cha Hứa vậy.
Ngoài ra, trên mặt bàn, đặt song song với khung ảnh còn có một vài thanh kiếm nhỏ bằng sắt, hướng của mũi kiếm chỉ thẳng vào khung ảnh có ảnh thờ của ông cụ nhà họ Hứa.
Thấy cảnh tượng như vậy thì Cố Chi Tang đã lập tức dùng hai ngón tay tạo thành thế kiếm rồi phá hủy trận pháp trên mặt bàn.
Cô xé xuống tất cả đống lá bùa màu vàng đang dán xung quanh khung ảnh rồi quay đầu nói với bà Hứa – người đang cực kỳ khiếp sợ lúc này:
“Bạn nói rằng không thể chiêu hồn được hồn phách của cha mình thì bây giờ có vẻ như, không phải là xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, mà là có người cố ý tạo thành.”
Trong khi vẻ mặt của hai mẹ con nhà họ Hà đang vô cùng khó coi thì Cố Chi Tang lại chậm rãi nói thêm:
“Đây là một chú thuật giam cầm thần hồn. Người của gia đình này đã sớm tìm huyền sư rồi, biết trong lòng cha của bạn có oán hận nên đã sớm chiêu hồn ông ấy đến đây và giam cầm trong khung ảnh này.”
“Nhưng cây kiếm nhỏ đặt đối diện với khung ảnh của cha bạn cũng đã được khai quang, là những pháp khí có tác dụng trấn áp và trừ sát đối với âm hồn. Nếu chúng cứ được đặt chỉ thẳng vào hồn phách của cha bạn như này thì sẽ có thể diệt trừ ông ấy!”
Chỉ cần hồn phách của cha Hứa tiêu tan thì nam sinh họ Hà đang bị quấn lấy tất nhiên cũng thoát khỏi cảnh khốn khổ.
Sở dĩ, Tiểu Hà lại có thể dần dần khôi phục sự khỏe mạnh khi đang sốt cao không lùi và bây giờ trừ bỏ thiếu hụt dương khí, cơ thể hơi suy yếu thì tất cả dường như đã bình thường trở lại là do hồn phách bị nhốt trong khung ảnh của cha Hứa đã cực kỳ suy nhược rồi.
Ông ấy tùy thời đều có thể bị hồn phi phách tán!
Trong tình huống như thế này thì các thí sinh có thể triệu hồi được hồn phách của ông ấy mới là kỳ lạ.