Điều tàn nhẫn nhất đối với cô Cảnh chính là từ đầu đến cuối, chồng cô ấy và gia đình nhà chồng đều biết tất cả, chỉ có cô ấy hoàn toàn chẳng hay biết gì.
Cô ấy tưởng rằng đang bàn chuyện kết hôn nhưng trong mắt của cả gia đình kia thì bọn họ chỉ đang tìm kiếm một vật chứa mà thôi.
Nghe đến đây, tất cả khán giả trong phòng livestream đều bùng nổ:
[Mẹ kiếp, người chồng kia đúng là một kẻ súc sinh mà!! Anh ta thích ánh trăng sáng trong lòng như vậy thì vì sao lúc trước lại không kết hôn đi? Chắc hẳn đứa con trai cả của anh ta cũng chưa được nhập vào hộ khẩu đâu. Đến lúc hai mẹ con kia chết đi thì lại lừa gạt một người phụ nữ vô tội khác.
Quả thật quá đáng hận! Con trai của chị gái họ Cảnh kia cũng là một sinh mệnh nhỏ vô tội mà!]
[Tôi khó thở quá đi… Cho nên, chị gái của bạn khán giả xin giúp đỡ kết hôn xong thì đã nhận được cái gì chứ? Tôi chỉ thấy được nỗi đau và nước mắt thôi…]
[Nghe lời nói của Tang Tang thì có vẻ như cái chết của hai mẹ con ánh trăng sáng trong lòng người chồng rất có thể có liên quan đến gia đình nhà chồng kia đấy. Vậy có thể câu chuyện bên trong sự việc này sẽ càng ghê tởm hơn rồi.
Tuy nhiên cho dù có như thế nào thì tôi cũng chúc nhà trai xui xẻo cả đời, phải bị báo ứng!]
Rốt cuộc không thể nín nhịn được nữa, cô Cảnh đã tuôn trào nước mắt, khóc nức nở không nói nên lời.
Em trai “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” của cô ấy sau khi nghe xong tất cả mọi chuyện và nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của chị gái nhà mình thì cũng tức giận đến phát run cả người.
Nhưng ngay sau đó, anh ấy phát hiện ra chị gái nhà mình có chút kỳ lạ.
Rõ ràng cô ấy đang khóc lóc đến đứt ruột đứt gan nhưng trên gương mặt đầy nước mắt kia lại mơ hồ lộ ra một nụ cười vặn vẹo, cứng đờ.
Dường như ở dưới lớp da của chị gái nhà anh ấy còn có một “thứ đồ vật” gì đó đang cảm thấy vui mừng vì cô ấy đang đau đớn và khổ sở.
Khi nhận ra được chuyện quái lạ này thì “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” đã cảm thấy lòng bàn tay mình rét run, nhất thời cũng không biết nên làm như thế nào. Anh ấy cũng không dám buông chị gái ra, chỉ có thể lo lắng nhìn về phía Cố Chi Tang trên màn hình điện thoại.
Cố Chi Tang ở đầu bên kia cũng nhận ra hiện tượng bất thường trên khuôn mặt của cô Cảnh.
Và đây cũng chính là mục đích của cô khi nói ra hết mọi chuyện.
Giọng nói của cô vang lên khá lạnh nhạt: “Cô Cảnh không nên quá khổ sở làm gì. Đứa trẻ kia đã chiếm đoạt thân thể của Tiểu Thạc thì chúng ta chỉ cần diệt trừ nó là ổn thôi.”
“Khi đánh tan hồn phách của đứa trẻ kia thì con trai của bạn sẽ có thể trở về.”
Lời nói của cô còn chưa dứt thì gương mặt vặn vẹo của cô Cảnh đột nhiên hiện lên vẻ tức giận dữ tợn.
Thân thể gầy gò của cô ấy bắt đầu co giật, toàn thân run rẩy, miệng phát ra một số tiếng gầm gừ khàn đặc.
“Cô dám động đến con trai của tôi thử xem?”
“Không có ai có thể làm tổn thương An An của tôi!”
Đôi mắt của cô Cảnh chỉ mở một nửa, con ngươi trợn lên chỉ lộ ra tròng trắng, nhìn cực kỳ quỷ dị.
Lời nói phát ra từ miệng cô ấy vẫn là âm thanh của một người phụ nữ nhưng âm điệu rõ ràng là của một người khác, hơn nữa trong giọng nói cũng tràn ngập oán hận.
Nhìn thấy bộ dạng này của chị gái nhà mình thì “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” cảm thấy trong lòng rét lạnh vô cùng, không khỏi lùi về phía sau vài bước.
Cố Chi Tang nhìn “cô Cảnh” rồi cười lạnh một tiếng: “Cô chính là người phụ nữ đã chết kia, đúng không?”
Thứ đang điều khiển cơ thể của cô Cảnh bây giờ chính là âm hồn vẫn luôn ẩn náu trong thân thể của cô ấy.
Cũng chính là ánh trăng sáng trong lòng chồng cô ấy – người phụ nữ đã qua đời kia.
Thật ra, người phụ nữ này vẫn luôn quấn lấy cô Cảnh, luôn ẩn núp bên trong thân thể của cô ấy.
“Cô muốn đoạt xá thân thể của cô Cảnh thì chẳng lẽ không sợ hại mình hại người, bị trời phạt hay sao?” Cố Chi Tang nói.
Lúc này, âm hồn mới ý thức được Cố Chi Tang vừa rồi đã cố ý dụ nó ra ngoài. Tuy nhiên, nó cũng chẳng quan tâm nữa.
Nghe thấy tiếng mắng của Cố Chi Tang thì giọng nói của cô ta đột nhiên sắc bén hơn, còn mang theo nồng đậm oán hận:
“Cô ta cướp đi người yêu của tôi, hãm hại mẹ con tôi chết thê thảm. Cô ta bị rơi vào kết cục như ngày hôm nay là do bản thân cô ta chen chân vào mối quan hệ tình cảm của người khác, là đáng đời!”
Ánh mắt của Cố Chi Tang vẫn dừng lại trên gương mặt của cô Cảnh.
Bởi vì âm hồn ẩn náu trong thân thể của cô ấy đã hiện ra nên cũng đang dung hợp với cơ thể này trong một khoảng thời gian ngắn ngủi. Do đó, trong mắt Cố Chi Tang thì tướng mạo của cô Cảnh đã xảy ra một ít biến hóa.
Đây là do thân thể của cô Cảnh đã bị Mệnh Cách của âm hồn kia ảnh hưởng nên xảy ra một chút thay đổi.
Khi nhìn vào gương mặt của cô Cảnh lúc này thì Cố Chi Tang đã đẩy quẻ được Mệnh Cách và cuộc đời của ánh trăng sáng kia lúc cô ta còn sống.
Nghe được lời chỉ trích của cô ta thì Cố Chi Tang đã cười lạnh một tiếng rồi nói:
“Năm đó, không phải chính cô đã dẫn đứa con của mình cùng nhau tự sát hay sao? Có liên quan gì đến cô Cảnh chứ?”