Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 733 - Chương 733: Kế Hoạch Mượn Xác Hoàn Hồn (1)

Unknown Chương 733: Kế Hoạch Mượn Xác Hoàn Hồn (1)

Nhưng những lời nói tiếp theo của Cố Chi Tang lại khiến cho cô ấy có chút sụp đổ.

“Mối quan hệ tình cảm giữa anh ta và tình yêu đích thực này giằng co gần mười năm. Hai người này chắc hẳn đã ở bên nhau từ khi còn học đại học và nhà gái là mối tình đầu của chồng bạn.”

“Trong lúc yêu đương, bọn họ đã có một đứa con. Từ cung Con Cái của chồng bạn thì chắc hẳn vào năm 27 tuổi, anh ta đã có con đầu lòng với tình yêu đích thực kia.”

Vào năm 31 tuổi, anh ta mới gặp gỡ cô Cảnh và bây giờ con trai nhà bọn họ mới hơn bốn tuổi, chắc chắn Tiểu Thạc là con trai thứ hai của anh ta.

Xem xét dòng thời gian thì chồng của cô Cảnh đã yêu cô gái kia trước khi gặp cô ấy khoảng mười một năm.

“Trước khi cưới tôi thì anh ấy đã có con rồi?!”

“Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” siết chặt nắm tay: “Tên súc sinh kia khinh người quá đáng! Lúc trước khi nhà bọn họ đến xem mắt còn nói rằng anh ta chưa bao giờ kết hôn, cũng chưa yêu đương bao giờ. Đây là lừa dối trắng trợn à?!”

Cô Cảnh khó có thể chấp nhận nổi: “Lúc đó, trước khi kết hôn, trên thông tin hồ sơ của anh ấy cũng thể hiện là lần đầu tiên kết hôn mà. Bằng không gia đình của tôi cũng không thể nào bắt tôi và anh ấy tổ chức lễ cưới nhanh như vậy.”

“Bây giờ… bây giờ, chẳng lẽ tôi lại trở thành người thứ ba chen chân vào hôn nhân của người khác sao?”

Cố Chi Tang cười nhạo một tiếng: “Đó là bởi vì cho dù anh ta và tình yêu đích thực kia yêu nhau hơn mười năm, ngay cả con cũng đã đi học mẫu giáo nhưng hai người đó vẫn không đăng ký kết hôn. Về mặt pháp luật thì đúng là anh ta đã kết hôn lần đầu với bạn, không phải là… làm giả.”

“Đầu tiên, bạn không biết về chuyện này. Thứ hai, khi bạn xem mắt với anh ta thì mối quan hệ kia đã kết thúc rồi – người trong lòng anh ta đã qua đời. Do đó, không thể nói rằng bạn đã chen chân vào được.”

“Đã qua đời…” Cô Cảnh lẩm bẩm.

Cố Chi Tang gật đầu: “Đúng vậy, từ tướng mạo của chồng bạn thì hai mẹ con kia đã qua đời. Hơn nữa, cái chết của hai người đó còn có liên quan đến anh ta.”

Cô hơi dừng lại một chút, giọng điệu có một chút không đành lòng.

Tâm trạng của cô Cảnh đã khá suy sụp vì chuyện tro cốt trong đồ trang sức và cõi lòng cũng tan vỡ vì chuyện tình yêu trong quá khứ của chồng mình nên không thể chấp nhận thêm bất cứ kích thích nào nữa.

Tuy nhiên, Cố Chi Tang có tính toán khác nên vẫn tiếp tục nói, không dừng lại:

“Tro cốt trong những món đồ trang sức mà bạn đã đeo ở năm năm qua thật ra chính là của hai mẹ con nhà kia.”

Trong lòng hai chị em nhà họ Cảnh nảy sinh một dự cảm không tốt lắm, cô Cảnh run rẩy hỏi tiếp:

“Tại sao?”

“Bởi vì bạn, bao gồm cả đứa trẻ trong bụng bạn chỉ là vật chứa. Người nhà chồng bạn muốn mượn thân xác của bạn và đứa trẻ trong bụng để cho cặp mẹ con kia {mượn xác hoàn hồn}.”

Cố Chi Tang nói ra tất cả với giọng điệu lạnh nhạt.

“Tiểu Thạc – con trai của bạn từ khi sinh ra đã không muốn gần gũi với bạn là bởi vì cậu bé đó không phải là con ruột của bạn.”

“Khi thai nhi trong bụng bạn đang dần thành hình, hồn phách vừa mới được sinh ra còn vô cùng yếu ớt thì đứa trẻ đã chết của tình yêu đích thực kia – âm hồn vẫn luôn sống nhờ trong mặt dây chuyền mà bạn luôn đeo, đã nhân cơ hội xâm nhập vào thể xác của thai nhi, tu hú chiếm tổ…”

Do đó, mặc dù cơ thể của Tiểu Thạc được hình thành từ huyết mạch của cô Cảnh nhưng hồn phách bên trong đã lặng im không một tiếng động thay đổi thành người khác.

Đứa trẻ kia khi chết đi cũng khoảng bốn tuổi.

Hơn nữa, nó đột tử khi còn quá trẻ nên có oán khí sâu nặng, lại luôn ở lại trên trần gian, chứng kiến tất cả mọi chuyện.

Đối với nó, cô Cảnh là một người phụ nữ xấu xa.

Là người đã cướp đi cha và ông bà nội của nó, hại chết nó và mẹ ruột.

Mặc dù sau khi chiếm đoạt thân xác của thai nhi trong bụng cô Cảnh thì hồn phách của đứa trẻ đó cũng coi như được đầu thai một lần nữa. Sau khi sinh ra, nó đã không còn ký ức của kiếp trước, chỉ là một đứa trẻ bình thường.

Tuy nhiên, dù sao nó cũng không đầu thai bằng con đường chính quy, không uống canh Mạnh Bà nên cảm xúc và mối duyên nợ ở kiếp trước vẫn chưa được xóa sạch sẽ.

Mỗi khi được cô Cảnh ôm vào lòng thì Tiểu Thạc sẽ cực kỳ bài xích hơi thở trên người cô ấy, không muốn ở cùng một chỗ với cô ấy. Vì vậy, Tiểu Thạc mới thường xuyên khóc lóc, làm ầm ĩ và giày vò cô Cảnh như vậy.

Cố Chi Tang nói thêm: “Không phải bạn đã nói rằng ở phần rốn của con trai nhà bạn có một vết bớt sao? Thật ra, đó là vết sẹo được lưu lại sau khi hồn phách của đứa trẻ kia xâm chiếm cơ thể của thai nhi.”

“Chỗ rốn là nơi có cuống rốn liên kết với cơ thể của người mẹ, là chỗ khá yếu ớt và là con đường dễ dàng xâm nhập vào thân xác của thai nhi nhất. Sau khi hồn phách kia xé rách chỗ đó để chui vào thì tất nhiên sẽ để lại sẹo.”

Cô Cảnh: “Vậy con trai của tôi đâu? Con của tôi ở đâu?!”

Cố Chi Tang im lặng một lúc rồi khẽ thở dài:

“Tuy rằng quá mức tàn nhẫn nhưng đây là sự thật. Từ thời điểm năm năm trước, vào lúc đứa trẻ kia bị đẩy ra ngoài cơ thể của thai nhi thì hồn phách của con trai bạn đã trở thành một cô hồn dã quỷ rồi.”


Bình Luận (0)
Comment