Sau khi đính hôn, người nhà trai đã lấy tro cốt của hai mẹ con kia rồi bỏ ra một số tiền lớn để thuê người chế tạo thủ công mấy bộ trang sức rỗng ruột đó.
Hầu hết số tro cốt trong những đồ trang sức kia đều là của người mẹ. Sau khi chị gái của “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” đeo những đồ kia lên người thì con quỷ nữ này có thể bám lên thân thể của cô ấy, hấp thụ tinh khí và cướp đoạt thể xác một cách từ từ.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Một khi kế hoạch này thành công thì con quỷ nữ này có thể thay thế cô Cảnh, sống cuộc đời của cô ấy, trở thành vợ chồng hợp pháp với người đàn ông kia, còn có thể cướp được nhiều lợi ích từ thân phận tiểu thư nhà giàu của nhà họ Cảnh.
Còn về phần chiếc vòng cổ có mặt dây chuyền là một khối ngọc nạm vàng kia thì bên trong chỉ đựng tro cốt của đứa trẻ tên là An An.
Với một công cụ tà ác như vậy thì oan hồn của An An bị đột tử sẽ có thể trú ngụ và sống gần bên cạnh người chị gái của “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên”.
Chỉ cần chờ đến khi cô ấy mang thai, đứa trẻ trong bụng đã thành hình hài thì nó sẽ lập tức tu hú chiếm tổ ngay!
Dù có thế nào thì cô Cảnh cũng tuyệt đối không thể tưởng tượng được rằng, cơn ác mộng từ trước đến nay của mình lại bởi vì bản thân đã đeo trang sức có đựng tro cốt người chết, là vì bên cạnh cô ấy vẫn luôn có oán quỷ bám theo.
Đôi mắt luôn âm u nhìn chằm chằm cô ấy trong giấc mơ chính là con quỷ nữ đang tràn ngập oán hận, thù ghét cô ấy vì cho rằng cô ấy đã cướp đi chồng con của nó.
Cô ấy càng không thể ngờ được rằng, sở dĩ đứa con mà cô ấy mang thai chín tháng mười ngày không muốn gần gũi với mình lại là bởi vì trong thể xác của con trai cô ấy đã thay đổi thành một hồn phách khác!
“Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” bị chân tướng sự việc làm cho ghê tởm đến mức không còn thấy sợ hãi khi đối mặt với người chị gái đang bị oán quỷ nhập thân nữa.
Bây giờ, trong lòng anh ấy chỉ còn sự tức giận và đau lòng thay cho chị gái nhà mình. Anh ấy trừng mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt vặn vẹo của cô Cảnh rồi nói:
“Mấy người thích thanh cao, muốn diễn vở kịch tình yêu đích thực vô địch thế giới thì có thể chôn vùi sức khỏe và tính mạng của chị gái cùng cháu trai nhà tôi sao? Mấy người nghĩ rằng gia đình chúng tôi thích thú gì cái loại người cặn bã như anh ta hả?”
“Hai người quả thật là một đôi trời sinh, đều là loại người bạc tình cạn nghĩa, tâm tư ác độc, chỉ biết ích kỷ vì lợi ích cá nhân. Rõ ràng tên đàn ông kia mới là người vứt bỏ cô để đi xem mắt thì sao cô lại oán hận chị gái nhà tôi chứ…”
“Cô hãy nhanh chóng rời khỏi thân thể của chị tôi đi. Nhà chúng tôi sẽ ngay lập tức ly hôn với tên súc sinh kia, tuyệt đối sẽ không có bất cứ liên quan gì đến anh ta nữa!”
Con quỷ nữ kia bị dồn dập chửi mắng nên đã thẹn quá hóa giận. Cô ta nhìn về phía “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” với ánh mắt âm u và hung ác, khiến cậu thanh niên thấy rét run trong lòng.
“Cô, cô muốn làm gì?”
Ở đầu bên kia màn hình, Cố Chi Tang thấy ác quỷ kia có lòng dạ bất chính thì đã hơi nheo đôi mắt phượng lại.
Cô đã sớm dùng hai ngón tay tạo thành một thế kiếm, ngay khi trên thân thể của cô Cảnh đột ngột bùng phát một đoàn âm sát màu xám xanh thì cô cũng lập tức niệm thầm một câu lợi hại nhất trong “Chú Sát Quỷ”.
Vào khoảnh khắc âm thanh của chú thuật được vang lên thì một lực lượng vô hình giống như một cái lồng bảo vệ đã hiện ra, lấy “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” làm trung tâm, nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh.
Lực lượng này quét ngang qua thân thể của cô Cảnh khiến cô ấy lảo đảo lùi về phía sau, hét lên một tiếng thảm thiết rồi ngã ngồi trên mặt đất.
Một lúc lâu sau, cô Cảnh thở hổn hển, chậm rãi hồi phục lại tinh thần, sắc mặt trắng bệch tự chống tay đứng dậy.
Con quỷ nữ kia đã bị chú thuật làm tổn thương nên phải trốn về trong thân thể của cô Cảnh nên hồn phách đang bị áp chế của cô ấy mới giành lại được quyền kiểm soát thân thể.
Cô Cảnh có ký ức về tất cả mọi chuyện vừa xảy ra, cũng biết ngọn nguồn sự việc bản thân đã bị gia đình nhà chồng lập kế hoạch mưu hại.
Lúc này, cô ấy cười khổ một tiếng rồi lên tiếng kèm theo sự oán hận và nước mắt tuôn rơi:
“Hóa ra mọi chuyện là như vậy. Cảm ơn đại sư Cố, nếu không phải nhờ cô thì chắc đến tận lúc chết, khi bị con quỷ kia thế thân thì tôi vẫn không hề hay biết gì cả…”
“Khó trách trong mấy ngày nay tôi vẫn thường xuyên mơ thấy một người phụ nữ có sắc mặt âm trầm. Trong giấc mơ đó, tôi chỉ có thể đứng ngoài rìa nhìn cô ta khoác tay chồng tôi, ôm con của tôi và cười cực kỳ đắc ý.”
“Sau đó, ba người bọn họ càng ngày càng rời xa tôi hơn, cho dù tôi có cố gắng đuổi theo như thế nào thì cũng không thể tìm được đường đến gần…”
Hóa ra, từ đầu đến cuối, chồng và con trai đều không phải là “của cô ấy”.
Khi nghe thấy chị gái nhà mình thì thào tự lẩm bẩm thì “Phá Vỡ Bức Tường Thứ Nguyên” đã lập tức khóc nức nở: “Chị, chị đã trở lại rồi sao! Bây giờ chúng ta sẽ đi tìm bọn họ để tính sổ, lập tức ly hôn!”
Cô Cảnh xoa nhẹ khóe mắt đầy nước của mình rồi nói: “Ly hôn là nhất định phải làm rồi, chị bây giờ chỉ cảm thấy cuộc hôn nhân này vô cùng ghê tởm.”
“Đại sư Cố, tôi còn muốn hỏi một câu về đứa con kia của tôi. Bây giờ thằng bé ra sao rồi? Là người làm mẹ như tôi đã tắc trách, không thể chăm sóc và bảo vệ được con mình. Tôi thật sự có lỗi với đứa trẻ kia!”