Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 775 - Chương 775: Treo Ngược Trên Cổng Địa Ngục Nhỏ

Unknown Chương 775: Treo Ngược Trên Cổng Địa Ngục Nhỏ

Chúng quỷ quay ra nhìn nhau. Cuối cùng, một quỷ hồn trong đám đã rụt rè lên tiếng:

“Sứ giả đại nhân, đúng là nó đã giam cầm một số thuật sĩ cõi Dương ở gần lối vào địa ngục. Chỉ là tình trạng của những người đó cũng không phải tốt lắm…”

Cố Chi Tang: “Dẫn đường đi.”

Lúc này, Yến Thừa vẫn luôn lẳng lặng đi theo sau cô, không nói một lời nào thì bây giờ lại đột nhiên gọi cô một tiếng: “Tang Tang.”

“Hả?”

Cố Chi Tang quay đầu lại và phát hiện ra vẻ mặt của Yến Thừa có chút khá nghiêm túc:

“Nó nói sai rồi.”

Trong lúc vẻ mặt của Cố Chi Tang đang hơi sững sờ, không hiểu lắm thì Yến Thừa vẫn tiếp tục chậm rãi nói:

“Mặc dù cô không bao giờ thể hiện ra mặt nhưng cũng chưa bao giờ bỏ mặc những người đang gặp rắc rối hay đang lâm vào cảnh khốn cùng. Cô rõ ràng là một người cực kỳ tốt, không còn người nào tốt hơn được.”

“Cô vốn dĩ không có nghĩa vụ phải đến cứu tôi và những người khác. Nhưng cô vẫn đến đây, cũng đã cứu được rất nhiều người. Sẽ có càng nhiều người thực sự biết ơn cô, hiểu rõ tấm lòng của cô và chân thành yêu thích cô.”

“Cô chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều tình cảm chân thành và thật lòng.”

“Tang Tang, cô sẽ tu hành đắc đạo, sẽ hoàn thành được mong muốn của mình.”

Cố Chi Tang hơi nhướng mày. Cô thật sự không ngờ rằng Yến Thừa sẽ nghiêm túc và trịnh trọng nói ra những lời này.

Cô nhìn về phía thanh niên sau khi nói xong thì vẻ mặt đang dần mất tự nhiên kia rồi nở một nụ cười mỉm:

“Đương nhiên rồi.”

Bây giờ, ấn tượng của cô đối với Yến Thừa đã tăng cao hơn một chút.

*

Khi bọn họ đi đến gần lối vào “Tiểu Địa Ngục Diễm” thì Cố Chi Tang đã nhìn thấy những người trong Huyền Môn bị mất tích và cả tổ đội nhỏ của Linh Tổ.

Tình trạng của bọn họ đâu chỉ có chút không tốt, mà là cực kỳ không ổn.

Thậm chí, còn có chút kinh dị, khủng bố…

Đám huyền sư Huyền Môn kia bị trói chặt giống như đám heo béo đang chờ đến lượt giết mổ, bị treo chổng ngược chân lên trên ở lối vào địa ngục nhỏ.

Những âm hồn đi ngang qua đều đi lên đá bọn họ một cái hoặc là hít hai hơi khí người sống.

Do đó, sắc mặt của mỗi người trong bọn họ đều đỏ ửng vì bị treo ngược, cộng thêm “sức sống” đã bị hút đi quá nhiều làm cho làn da đã dần chuyển sang màu đỏ tím hoặc tái xanh.

Điều kỳ dị nhất là, bụng của mỗi người bọn họ đều phồng to, như phụ nữ đã mang thai được bảy tháng vậy.

Có một số người thì chiếc bụng to kia còn đang hơi nhúc nhích.

Bởi vì sự tồn tại của thứ này khiến cho những người có đạo hạnh yếu, năng lực không được tốt – đặc biệt là những người trong tổ đội nhỏ của Linh Tổ, trên khuôn mặt đều bị bao phủ bởi một tầng tử khí dày đặc, là tướng mặt sắp chết.

Trái lại, những người có đạo hạnh thâm sâu trong Huyền Môn, đặc biệt có một ông già râu tóc bạc trắng, sắc mặt âm u nhất trong đám người lại vẫn hồng hào khỏe mạnh như thường.

Khi nhìn thấy bóng dáng Cố Chi Tang đảo ngược đang chậm rãi tiến đến gần thì đôi mắt của những nhân viên trong Linh Tổ vốn dĩ đã mơ hồ lập tức sáng rực lên.

Miệng của bọn họ phát ra vài tiếng khóc nức nở, kích động và tràn ngập đau thương:

“Đại sư Cố! Đại sư Cố rốt cuộc đã đến cứu chúng tôi rồi, hu hu hu…”

“Là chỉ đạo Cố!”

Cố Chi Tang còn chưa kịp nói gì thì đám quỷ hồn mênh mông đi theo sau lập tức lướt nhanh lên đằng trước:

“Nhanh, mau chóng thả bạn bè của sứ giả Cố xuống dưới!”

“Động tác nhẹ nhàng một chút, đừng khiến người ta bị thương.”

Cố Chi Tang: “…”

Cô cũng không ngăn cản sự nhiệt tình của chúng quỷ: “Chờ đã, đợi tôi xác nhận lại thân phận đã.”

Vừa dứt lời, cô đã lấy điện thoại di động ra, mở phần mềm ứng dụng lên, tìm ra hồ sơ có ảnh chụp của những người trong tổ đội nhỏ rồi nói:

“Làm phiền mọi người giúp tôi thả những người này xuống, bọn họ đều là bạn bè của tôi.”

Chúng quỷ: “Vâng!”

Chẳng bao lâu sau, thành viên của tổ đội nhỏ Linh Tổ đã được cẩn thận đỡ xuống dưới.

Lúc nhìn thấy những người đang đỡ bọn họ đều là quỷ hồn có âm khí dày đặc thì tất cả đều cảm thấy chỉ đạo Cố thật là trâu bò, ngay cả quỷ cũng có thể sai khiến. Mặt khác, dù thế nào, bọn họ cũng không thấy thoải mái lắm khi bị một đống quỷ hồn vây quanh như vậy.

Sau khi đếm đi đếm lại hai lần thì vẫn thấy thiếu hai người.

Chúng quỷ: “Sứ giả Cố, có hai người không tìm thấy!”

Một thành viên Linh Tổ mặt mày ủ rũ, hốc mắt đỏ ửng, nức nở lên tiếng:

“Hai đồng nghiệp đó, bọn họ, bọn họ đã đi…”

Sau khi người kia nói ra lời này thì hiện trường lập tức im ắng hẳn, vẻ mặt của Cố Chi Tang cũng lạnh lùng hơn:

“Bụng của mọi người… Có chuyện gì xảy ra vậy?”

Ngay khi thành viên Linh Tổ kia đang há mồm chuẩn bị kể khổ thì đám người Huyền Môn vẫn còn bị treo ngược thật sự không thể chịu nổi tình cảnh bị treo như súc vật như này nên hùng hổ lên tiếng cắt ngang lời của người kia.

Trong đó, có một người đàn ông trung niên có cái bụng to tướng, sắc mặt tím tái, tức giận quát lớn:

“Con nhóc kia, cô không nhìn thấy chúng tôi sao?! Cứ để cho đám trưởng bối chúng tôi… Có được dạy dỗ đàng hoàng không vậy?!”

Bọn họ vốn dĩ còn cho rằng khi Cố Chi Tang gặp phó chưởng môn của Càn Thanh Môn thì tất nhiên sẽ cực kỳ lo sợ và cứu bọn họ xuống trước tiên.

Nhưng chờ tới chờ lui thì con nhóc kia vẫn không hề để ý gì đến bọn họ?!

Khuôn mặt của phó chưởng môn Càn Thanh Môn cũng cực kỳ âm u, nhịn không nổi phải mở miệng nói:

“Không kính trọng bề trên, không có giáo dưỡng!”

Cố Chi Tang khựng lại một chút, nở một nụ cười lạnh lùng rồi hỏi liên tục ba câu:

“Trưởng bối trong nhà tôi hoặc là đang ở trên trời, hoặc là đang nằm dưới đất rồi.”

“Mấy người là cọng hành nào vậy? Cũng xứng nói là trưởng bối của tôi à?”

“Tôi quen biết mấy người không? Đây là đang cầu xin tôi thả mấy người xuống sao? Nhưng thái độ cầu xin của mấy người đây hả?”


Bình Luận (0)
Comment