Nếu cô chém chết được cô con gái nhà họ Tiếu thì nguy cơ của trần gian cũng sẽ được giải trừ, tình cảnh nguy hiểm của Yến Thừa cũng sẽ hoàn toàn biến mất.
Cho dù Yến Thừa có bị con quỷ nữ kia gây thương tích thì cô cũng có lòng tin sẽ chữa trị được cho đối phương hoàn toàn bình phục.
Chỉ cân nhắc một lúc thì cô đã bình tĩnh và kiên định lựa chọn phương án diệt trừ con quỷ nữ kia ngay lập tức nên bây giờ cũng không thèm quan tâm đến lời nói có ý tấn công cá nhân của nó.
Cố Chi Tang đến gần, đứng trước một nửa hồn phách còn đang ngưng tụ của con quỷ nữ kia, sắc mặt bình thản như thường:
“Lòng ta hướng Đại Đạo*, kiên định như bàn thạch.”
(*Đại Đạo là tư tưởng, quan niệm mà chỉ có một số ít chính nhân, quân tử, hiền thánh xây dựng. Nó đòi hỏi một sự suy xét sâu xa, một tâm hồn tế nhị có thể thông thấu được những ý niệm từ đáy lòng hiện lên tâm thức. Đó là công việc mà những người tầm thường không làm nổi.)
Chỉ dựa vào lời nói thì sẽ không thể nào lay động được suy nghĩ và tư tưởng trong lòng cô.
“Tội nghiệt của cô không thể biện minh được. Nhưng tôi cam đoan, những kẻ đã tham gia vào việc mua bán thi thể của cô và gia đình nhà họ Tiếu chắc chắn sẽ gặp phải báo ứng.”
“Hy vọng rằng, trước khi cô nhắm mắt thì sẽ có thể ăn năn và hối lỗi về những tội nghiệt sâu nặng đã gây ra, xin lỗi chân thành vì đã khiến toàn bộ dân làng vô tội trong thôn Thiên Vân bị chết oan.”
Nói xong, cũng không đợi cô con gái cả nhà họ Tiếu có phản ứng đáp lại hay cầu xin tha thứ, Cố Chi Tang lập tức rút kiếm, chặt đứt phần cổ của một nửa hồn phách kia, giúp nó có một kết thúc dứt khoát.
Khi hồn lực của con quỷ nữ kia tiêu tán trong không khí thì Cố Chi Tang đã ngẩng đầu nhìn về phía con đường thông giữa hai giới Âm – Dương bên trên đang biến đổi theo.
Sự tồn tại của hung vật tạo nên tình trạng “Địa Phủ Đảo Ngược” là cô con gái cả nhà họ Tiếu đã hồn phi phách tán. Do đó, trận pháp Cực Âm bị mất mắt trận nên tất nhiên cũng sẽ biến mất.
Âm – Dương sắp trở về vị trí cũ, con đường thông giữa hai giới cũng sắp đóng lại.
Cố Chi Tang bước lên một bước.
Một bóng mờ màu vàng nhạt xuất hiện bên trên thân xác của cô, có kích cỡ lớn hơn nhiều so với cơ thể của cô.
Đây là hồn phách của Cố Chi Tang.
Ngoại hình và ngũ quan rõ ràng vẫn là một người nhưng lại có cảm giác khác hẳn lúc hồn phách và thể xác dung hợp làm một.
Hồn phách của cô khi tạm thời rời khỏi cơ thể sẽ hoàn toàn khuếch trương hồn lực cấp bậc “Địa Tiên” của mình, khiến hàng nghìn, hàng vạn âm hồn xung quanh cảm nhận được áp lực nặng nề và cường đại.
Hồn phách rời thân thể của Cố Chi Tang dần dần mở mắt ra, giọng nói ẩn chứa lực lượng đạo pháp đặc thù bắt đầu lan truyền khắp nơi, vang vọng đến cả những khu vực cực kỳ xa xôi:
“Những hồn phách dưới âm phủ còn đang lang thang trên trần gian hãy nhanh chóng trở về địa phủ đi. Tôi đã thiết lập một trận pháp Sát Quỷ mạnh ở bên ngoài thôn Thiên Vân rồi.”
“Một khi con đường thông giữa hai giới Âm – Dương đóng lại thì sát trận sẽ được mở ra ngay lập tức.”
“Đến lúc đó, những âm hồn còn ẩn núp trong thôn, hoặc là những kẻ có âm mưu đen tối vẫn còn ở lại trên cõi Dương thì sát trận sẽ không có mắt đâu, sẽ giết sạch tất cả đấy.”
Giọng nói của cô vang lên, rành mạch truyền đến tai của tất cả âm hồn.
Đa số quỷ hồn đều nhận ra được lực lượng mạnh mẽ và sự uy hiếp trong giọng nói của cô nên lập tức ngoan ngoãn trở về địa phủ thông qua con đường sắp đóng lại kia.
Nhưng vẫn còn lẻ tẻ một vài quỷ hồn tự phụ về thực lực của mình, hoặc là nghĩ rằng Cố Chi Tang chỉ đang dọa dẫm, lừa gạt chúng quỷ mà thôi nên vẫn tiếp tục ẩn núp trong các xó xỉnh của thôn Thiên Vân.
Đợi đến khi con đường thông giữa hai giới Âm – Dương đã bị đóng lại và gần nửa phút đã trôi qua mà không hề có bất cứ động tĩnh gì thì đám quỷ hồn kia đã nở một nụ cười mỉa mai trong lòng, nhàn nhã bay về phía con đường đi ra bên ngoài.
Vừa mới bay đến con đường chính gần cổng thôn thì hồn phách của chúng nó như là khói mù bị một cơn gió nhẹ thổi bay luôn.
Không có bất cứ âm thanh nào vang lên, bọn chúng trực tiếp bị lực lượng mạnh mẽ của trận pháp nghiền nát thành tro bụi.
Đám âm hồn ở dưới địa phủ đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng cô con gái cả nhà họ Tiếu- một đại quỷ vừa mới bước chân vào cảnh giới Quỷ Vương, mà lại bị Cố Chi Tang dễ dàng chém thành ba đoạn.
Vốn dĩ trong lòng chúng nó đã có sự yêu thích đối với hình tượng của Cố Chi Tang trong chương trình thì giờ đây, sau khi tự mình cảm nhận được thực lực của cô thì chúng nó đã chuyển sự yêu thích thành sùng bái và sợ hãi.
Hồn phách của Cố Chi Tang đã trở về cơ thể nhưng áp lực đè nén vẫn còn chưa tan đi.
Khi thấy cô quan sát xung quanh thì đám quỷ hồn lập tức rụt rè nói:
“Tang Tang, chúng tôi không ăn thịt người.”
“Vừa nghe thấy cô gọi về là chúng tôi lập tức chạy về ngay. Chúng tôi rất nghe lời, cực kỳ tuân thủ quy củ!”
Cố Chi Tang: “?”
“Chỉ cần không làm rối loạn trật tự trên cõi Dương, không hãm hại con người thì tôi sẽ không làm gì các bạn đâu.”
Cô cũng không phải là ma đầu ham thích giết quỷ quái. Thật sự không cần phải sợ hãi cô như thế.
“Những người trong Huyền Môn bị con Lệ Quỷ kia bắt đi đang ở đâu rồi? Chắc hẳn nó đã giấu bọn họ ở dưới địa phủ, đúng không?”
Tuy rằng là câu hỏi nhưng giọng điệu của Cố Chi Tang lại khá chắc chắn rằng những người mất tích đang ở dưới địa phủ.