Linh hồn của một người bình thường sẽ là màu trắng nhạt.
Cho dù khi còn sống, người này đã từng làm một số hành vi lừa dối nhỏ, vi phạm luật pháp nhưng hậu quả cũng không quá mức nghiêm trọng thì chỉ cần chưa làm tổn thương tính mạng người khác, hồn phách sau khi chết đi cùng lắm sẽ chỉ là màu xám nhạt thôi.
Nhưng nếu đã làm ra hành vi độc ác quá mức, ví dụ như: giết người, lừa bán, buôn bán ma túy, v.v… hoặc làm ra những hành động cướp đi sinh mệnh của người khác, phá hủy vô số gia đình thì hồn phách sau khi chết sẽ bị lây dính nghiệt lực, có màu đen như đầm lầy, thậm chí còn xen kẽ màu đỏ của sát khí.
Hồn phách bị Cố Chi Tang kéo ra ngoài – chính là hồn phách của vị sư huynh mà bọn họ luôn tôn trọng, có màu đen như mực.
Tất cả những huyền sư ở đây đều biết rằng hồn phách có màu đen như này đại biểu cho chuyện gì.
Nhân viên Linh Tổ lặng lẽ nuốt nước bọt: “Đây là đã gây ra bao nhiêu tội nghiệt vậy…”
Cố Chi Tang: “Đúng vậy, từ trước đến nay, những người trong Huyền Môn luôn tỏ vẻ {công chính thanh minh, chém tà trừ hại cho dân} là nhiệm vụ hàng đầu thì rốt cuộc, hồn phách của bọn họ tanh tưởi và hôi thối đến mức nào đây?”
“Nếu không lôi thẳng linh hồn của mấy người ra ngoài thì ai có thể ngờ được chứ?”
Bởi vì tên huyền sư trung niên kia đã biến thành hồn phách nên càng có thể cảm nhận một cách trực quan lực lượng cường đại trên người Cố Chi Tang. Ông ta bị dọa đến rét run, chỉ có thể không ngừng cầu xin tha thứ.
Biểu cảm trên khuôn mặt của Cố Chi Tang không hề thay đổi chút nào, khống chế hồn phách của ông ta bay lên giữa không trung, giam cầm khiến ông ta không thể động đậy nổi rồi trực tiếp sử dụng cấm thuật huyền học: “Thuật Sưu Hồn”.
Ngay lập tức, hồn phách của tên huyền sư trung niên kia bị một lực lượng to lớn bóp méo, gương mặt văn vẹo, hoàn toàn méo mó.
Tiếng kêu thảm thiết và sắc nhọn vang vọng khắp địa phủ, lan truyền khắp “Tiểu Địa Ngục Diễm”.
Có không ít âm hồn đang vây xem cũng bị tiếng kêu này làm cho dọa run cả người.
Một người trong Càn Thanh Môn nhịn không nổi phải lên tiếng: “Dừng tay! Cho dù sư huynh X đã làm gì thì rốt cuộc vẫn là người của Càn Thanh Môn chúng tôi. Cho dù muốn phạt thì cũng nên do chúng tôi…”
Người này còn chưa nói xong thì Cố Chi Tang đã dùng “Phù Lưu Ảnh” ghi lại toàn bộ những gì hiện ra trong ký ức của tên huyền sư trung niên kia và chiếu lên cho mọi người cùng xem.
Cảnh đầu tiên là hình ảnh người này bán đứng Càn Thanh Môn.
Hóa ra, tên huyền sư trung niên kia đã tẩu hỏa nhập ma giữa đường, là một tên mật thám do tổ chức huyền sư thần bí kia cài vào Huyền Môn!
Ông ta đã cung cấp thông tin về điểm yếu của trận pháp trấn cửa trong môn phái, thậm chí còn cung cấp cả thời gian và địa điểm mà các sư huynh đệ trong Càn Thanh Môn đi ra ngoài làm việc.
Ông ta vẫn luôn lén lút cung cấp tin tình báo cho tổ chức huyền sư thần bí kia.
Cố Chi Tang cười nhạt một tiếng: “Xem ra sư huynh tốt của mấy người cũng không hướng về Càn Thanh Môn cho lắm.”
Nhân viên Linh Tổ cũng nhỏ giọng thì thầm: “Mẹ ơi, đây là môn phái đứng đầu trong Huyền Môn đấy, đã bị thế lực của quân địch chọc thành một cái sàng rồi…”
Ngay lập tức, những người khác trong Càn Thanh Môn đều tức giận đến mức cứng đờ cả mặt.
Hình ảnh được trình chiếu vẫn chưa kết thúc.
Trong tiếng kêu gào thảm thiết của tên huyền sư trung niên kia, hình ảnh lại chuyển sang một cảnh khác.
Lần này, tên huyền sư trung niên kia đã bế quan vài lần nhưng vẫn không thể đột phá được cấp năm bậc “Huyền”. Do đó, dưới sự mê hoặc của tổ chức huyền sư thần bí kia, ông ta đã nuốt vào một viên thuốc màu đỏ sậm.
Sau khi sử dụng viên thuốc kia thì ông ta đã thành công tăng tiến tu vi.
Nếm được ngon ngọt từ viên thuốc đó nên ý tưởng xấu xa trong lòng ông ta đã không thể khống chế được nữa.
Hình ảnh tiếp theo khiến cho mọi người trong Linh Tổ tức giận đến mức siết chặt nắm tay còn những người trong Càn Thanh Môn thì nghẹn lời không biết nên nói gì.
Mặc dù bọn họ đã mơ hồ đoán được nguyên vật liệu để chế tạo ra viên thuốc kia nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy thì vẫn bị chấn động tinh thần.
Thế lực huyền sư thần bí kia là kẻ đứng sau giật dây vụ án buôn bán người ở khu vực các tỉnh thành phía Nam. Bọn chúng liên tục lừa bán vô số già trẻ, trai gái, chọn lựa những người có thể chất đặc thù.
Bọn chúng sử dụng nhiều thủ đoạn như chơi đùa để cưỡng chế những người kia bị giày vò trong đau đớn, cuối cùng không thể chịu nổi nên nổ tan xác mà chết. Sau đó, bọn chúng sẽ lấy máu thịt của những người này và nghiền nát cả hồn phách của bọn họ.
Thành phẩm cuối cùng chính là viên thuốc nho nhỏ kia.
Viên thuốc đó chứa đựng hồn phách của rất nhiều trẻ em và những thiếu nam, thiếu nữ trẻ tuổi.
Trong mắt của đám huyền sư thuật sĩ bước lên con đường tà tu này thì những trinh nữ, trinh nam trẻ tuổi và những đứa trẻ đều là “phương thuốc” có chất lượng cao.