Tám ngày trước, Hải Minh còn là một “họa sĩ danh tiếng”, có cả độ nổi tiếng và thu nhập cao, giá trị con người cũng tăng vọt. Giải thưởng tầm cỡ thế giới kia đã mang lại cho ông ta khoản lời lãi lâu dài và có giá trị lớn.
Nhưng đồng thời cũng khiến cho ông ta cực kỳ phiền não.
Phong cách hội họa của bức tranh “Lốc Xoáy” thật sự quá mức nổi bật, căn bản không phải là phong cách vẽ mà ông ta am hiểu.
Nhưng sau khi đoạt được giải thưởng kia, thầy giáo cũng đã đề cử ông ta tham gia vào đoàn chủ tịch của liên đoàn nghệ thuật quốc gia.
Tất cả những người trong đó đều có trình độ vô cùng cao, đều là học giả tiếng tăm có độ nổi tiếng nhất định ở quốc tế. Ai cũng đang chờ đợi ông ta vẽ thêm một tác phẩm mới và mở một triển lãm tranh.
Hải Minh đã tìm lại một số bài tập mà Hạ Chiếu Sinh đã nộp lúc trước, còn cả một vài bản thảo vụn vặt còn sót lại trong phòng tranh và thử bắt chước nét vẽ của anh ấy nhưng tất cả đều không đạt yêu cầu.
Trong lòng ông ta vừa lo lắng lại vừa sợ hãi, sự ghen tỵ đê tiện vẫn luôn kìm nén chặt dưới đáy lòng lúc này lại không ngừng tràn lan như cỏ dại.
Đúng vậy, Hải Minh cực kỳ ghen tỵ với thiên phú hội họa của Hạ Chiếu Sinh.
Dựa vào cái gì mà một tên quê mùa, ngay cả nước ngoài cũng chưa từng đi bao giờ, cũng không có học giả cầm tay chỉ dạy mà lại có được thiên phú như thế.
Hải Minh cảm thấy ông trời cực kỳ không công bằng.
Bởi vì sự thúc giục của các tổ chức nghệ thuật quốc tế nên khoảng thời gian sau khi giành được giải thưởng kia của Hải Minh cũng khá sứt đầu mẻ trán.
Ông ta cũng nghe nói về sự xuất hiện của “nhà tiên đoán” vô cùng chính xác ở trên mạng nhưng Hải Minh hoàn toàn không tin, cũng lên tiếng chế giễu việc này.
Mãi đến một buổi tối nọ, ông ta bắt đầu mơ thấy những giấc mộng rất kỳ quái, nội dung các giấc mơ đều giống hệt như lời tiên đoán ở trên mạng.
Cùng lúc đó, thông báo của bên cảnh sát cũng lan truyền trong trường học và lúc này mọi người mới biết, thì ra người qua đời trong vụ tai nạn xe cộ ở cây cầu vượt sông tại thành phố Phong là một vị giáo sư bậc một trong trường bọn họ!
Trong hai ngày liên tiếp luôn mơ thấy những giấc mộng kỳ lạ kia, Hải Minh càng ngày càng chắc chắn rằng bản thân dường như đã được “thần linh” chiếu cố.
Ông ta vừa mừng rỡ tột độ, nhưng cũng cực kỳ hoảng loạn.
Lý do cho sự vui sướng của ông ta là thông qua những giấc mơ kia, Hải Minh đã được cung cấp rất nhiều cảm hứng cho việc vẽ tranh.
Những bức tranh có bố cục tinh tế, ánh sáng và màu sắc sống động dường như đã có sẵn trong đầu ông ta, chỉ việc nhảy ra khỏi đầu là có thể hiện ra ngay trên giấy vẽ vậy.
Sau khi tỉnh dậy, Hải Minh đã dựa theo trí nhớ của mình và vẽ lại những bức tranh đó, vừa lúc có thể sử dụng chúng để đối phó với những tổ chức kia và mở cuộc triển lãm tranh không thể trì hoãn thêm.
Những cảm hứng hội họa này là do thần linh chỉ dẫn cho ông ta.
Còn về chuyện cảm thấy sợ hãi là do trong giấc mơ tiên đoán của mình, Hải Minh đã nhìn thấy hung thủ hại chết vị doanh nhân và người thuê “thủy quân” kia. Ông ta nhìn thấy rất rõ ràng, người đó chính là Hạ Chiếu Sinh!
Cậu thanh niên trẻ tuổi đáng nhẽ phải chết kia đã biến thành một con Lệ Quỷ đến đòi mạng, không muốn đi xuống Âm Tào Địa Phủ, chỉ chú tâm vào chuyện báo thù tất cả mọi người.
Ông ta biết rõ Hạ Chiếu Sinh chắc chắn sẽ không buông tha bản thân, sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến ông ta và giết chết như những người khác.
Dần dần, khi càng ngày càng nhìn thấy Hạ Chiếu Sinh nhiều lần trong giấc mơ của mình và chứng kiến bản thân chết dưới tay của anh ấy thì tinh thần của Hải Minh đã bắt đầu xuất hiện vấn đề.
Ông ta đã không thể phân biệt nổi cảnh trong mơ và hiện thực.
Có khi hoàn cảnh xung quanh rõ ràng là đang ở trong nhà mình, mọi thứ đều rất chân thật nhưng ngay khi ông ta vừa quay đầu ra sau thì lại nhìn thấy khuôn mặt vì bị thắt cổ nên đã tím tái và xanh mét của Hạ Chiếu Sinh.
Anh ấy đang dùng đôi mắt âm trầm nhìn chằm chằm ông ta từ phía sau.
Hải Minh bị dọa đến ngất xỉu và khi run rẩy bừng tỉnh, mở mắt ra thì ông ta mới phát hiện vừa rồi chỉ là bản thân đang nằm mơ mà thôi.
May mắn thay, ông ta không bị chết như những người khác.
Hải Minh tin tưởng vững chắc rằng giấc mơ tiên đoán kia chính là cơ hội mà “thần linh” đã trao cho ông ta để phản công.
Ông ta nhất định có thể dự đoán được các hành động tiếp theo của Hạ Chiếu Sinh và tránh đi được các nguy hiểm.
Mấy ngày nay, ông ta vẫn luôn nhốt mình trong phòng và lẩm bẩm làu bàu chính là bởi vì chuyện này.
Vừa rồi, trong giấc ngủ trưa của mình, Hải Minh đã mơ thấy cái chết của bản thân.
Chính là ngày hôm nay!