Lão già họ Viên cũng không muốn đối đầu với Cố Chi Tang. Ông ta đã nhìn thấy tình trạng thảm thương của sư đệ nhà mình thì trong lòng cũng nảy sinh suy nghĩ lùi bước rồi.
Tuy nhiên, ông ta đã lớn tuổi như vậy, có địa vị và thân phận cao quý như thế mà lại bị thua trước một con nhóc miệng còn hôi sữa thì chẳng phải sẽ quá mất mặt hay sao?
Bởi vì tình cảnh bất đắc dĩ, muốn bảo vệ mặt mũi của môn phái và của chính mình nên ông ta đành phải cắn răng kiên trì.
Không thể không nói, lão già đã sống hơn trăm năm này có thủ đoạn thật sự ngoan độc, năng lực cũng khá mạnh mẽ, khác hẳn với những huyền sư Càn Thanh Môn trẻ tuổi kia.
Cố Chi Tang giao đấu với ông ta khoảng hơn mười chiêu thì đã thăm dò được hết chiêu thức của lão già này rồi.
Ngay khi đối phương còn muốn dùng bùa chú để giở trò gian trá thì cô đã sử dụng chân đá mạnh vào lồng ngực của ông ta.
Một chân này đã sử dụng 100% sức lực của cô, khiến cho lão già họ Viên mất khống chế phải lùi về sau mấy bước. Ông ta cố nén vị tanh ngọt đang trào lên cổ họng nhưng cuối cùng vẫn không thể nhịn nổi, phải phun ra một ngụm máu tươi.
Đôi mắt của ông ta nhìn về phía Cố Chi Tang tràn ngập sợ hãi, lẩm bẩm nỉ non: “Không thể nào… Sao có thể…”
Vào giờ phút này, ông ta đã nảy sinh một sự nghi ngờ giống hệt như sư đệ nhà ông ta:
“Sao bản thân mình lại thua nhanh như vậy?”
“Cố Chi Tang này đã làm như thế nào vậy?”
Cố Chi Tang thu chân lại, thở hắt ra một hơi, sắc mặt bình tĩnh như thường, từ tốn lên tiếng:
“Quý quan {mượn} của người khác thì là đúng tình hợp lý, có thể cưỡng chế cướp đoạt đi. Nhưng khi người khác muốn {mượn} của mình thì lại tỏ vẻ không vui. Đây là {chỉ cho quan phóng hỏa, không cho dân đốt đèn} trong truyền thuyết à?”
“Tuy nhiên, con người của tôi vốn dĩ khá cứng đầu, đã coi trọng thứ gì đó thì chắc chắn sẽ không nhượng bộ…”
Cô vừa dứt lời thì cũng đã nâng lòng bàn tay lên.
Chưởng môn Viên ôm ngực, trừng mắt nhìn cô: “Cố Chi Tang, cô đừng có quá đáng!”
“Lão tổ tông của Càn Thanh Môn chúng tôi đang bế quan để đột phá cảnh giới tu vi cao hơn, sắp sửa xuất quan rồi. Cho dù cô có là thiên tài xuất chúng cỡ nào thì cũng đừng làm ra những chuyện sẽ khiến bản thân phải hối hận!”
Tuy nhiên, Cố Chi Tang vẫn coi như không nghe thấy, tung ra một chưởng khiến cột chống cửa đã xây dựng trăm năm của Càn Thanh Môn rầm rầm sụp đổ. Tấm bảng tên trên đỉnh cũng lung lay, cuối cùng rơi xuống dưới.
“Tôi cũng chưa bao giờ hối hận về những gì mà bản thân đã làm.”
Khi cầm tấm bảng trong tay, Cố Chi Tang vuốt ve đường vân bóng loáng, mát lạnh trên mặt bảng gỗ. Sau đó, cô hơi vận lực một chút, trước ánh mắt đỏ bừng của toàn bộ mọi người có mặt ở đó, từ từ lau đi ba chữ “Càn Thanh Môn” trên tấm bảng gỗ.
Những đồ vật trước đây thuộc về cô, cuối cùng đã lấy lại được.
Sau khi làm xong mọi chuyện, Cố Chi Tang đã nghênh ngang rời đi, không có ý định né tránh hay chạy trốn, bước đi cực kỳ hiên ngang, không có chút sợ hãi nào, đi thẳng đến địa điểm ghi hình tập thứ tám của chương trình “Linh Sự”.
*
Sáng sớm hôm sau, vào lúc 8 giờ 30 phút, sau khi trì hoãn ba ngày thì tập thứ tám chương trình “Linh Sự” đã bắt đầu ghi hình.
Ngay khi phòng livestream được mở ra đã có vô số khán giả chen chúc đổ xô vào.
Trong vòng chưa đầy mười phút, số lượng khán giả tham gia vào phòng livestream của Cố Chi Tang đã đột phá con số hàng chục triệu.
Đây là sức nóng đáng sợ mà xưa nay chưa từng có.
Khi số lượng người tham gia vẫn còn đang tăng lên thì gương mặt của Cố Chi Tang cũng đã xuất hiện trên màn hình của các khán giả.
Cố Chi Tang: “Chúc mọi người có một buổi sáng tốt lành, hãy sẵn sàng bắt đầu vòng tương tác cá nhân của chúng ta ngày hôm nay nào.”
Sức hút của mùa thứ ba chương trình “Linh Sự” vẫn luôn liên tục tăng cao. Vào thời điểm sắp kết thúc thì chương trình lại một lần nữa nghênh đón lượng truy cập đỉnh cao chưa từng có tiền lệ.
Tổ đạo diễn ở hậu trường giám sát số liệu của các phòng livestream thì chỉ biết trố mắt nhìn số lượng khán giả tham gia phòng livestream của Cố Chi Tang nhảy lên đến con số hàng chục triệu.
Cho dù bọn họ đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn bị độ nổi tiếng của Cố Chi Tang làm cho sợ hãi.
Phó đạo diễn: “Số liệu này của Cố Chi Tang? Trời ạ… đây là còn chưa chính thức bắt đầu phần tương tác nữa, cũng quá khoa trương rồi đấy? Đến thời điểm buổi chiều thì chẳng phải số lượng người xem sẽ tăng trưởng gấp mấy lần sao?!”
Giám sát sản xuất ngồi ở bên cạnh thấy vậy thì cũng không quá ngạc nhiên, lên tiếng nói:
“Đây không phải là chuyện vô cùng bình thường sao? Nghệ sĩ nào mà hở ra là phá được nhiều vụ án lớn, trong một tháng mà được phía chính phủ đăng bài cảm ơn {công dân nhiệt tình} tận hai, ba lần chứ?”
“Chị Tang được coi như là thần thoại trong giới giải trí đấy. Chỉ chưa đầy nửa năm mà từ một nghệ sĩ tuyến 18 vô danh, bị toàn bộ cộng đồng mạng chê bai mà giờ đây đã hoàn toàn đi ngược chiều gió, khởi tử hồi sinh, trở thành đỉnh lưu trong giới, không còn gì phải bàn cãi nữa rồi.”
“Ai nói không phải đâu. Bây giờ, danh tiếng của cô ấy với người qua đường thật sự quá cao, đánh giá cũng cực kỳ tốt. Ngay cả ông bà nội, ngoại nhà tôi chỉ thích nghe hí kịch mà bây giờ cũng biết trên mạng có một thầy tướng số đặc biệt chuẩn xác tên là {sư phụ Tiểu Cố} đấy.”
“Khi ông bà biết tôi đang làm việc trong tổ sản xuất chương trình thì mỗi ngày đều bám riết hỏi tôi xem có thể giúp liên lạc với sư phụ Tiểu Cố để xem tướng số được không…”
Phó đạo diễn bùi ngùi nói: “Tôi lại cảm thấy vô cùng may mắn một lần nữa vì khi đó đạo diễn Lý không quá cứng đầu, đồng ý cho Cố Chi Tang tham gia vào mùa thứ ba. Bây giờ thì coi như cả hai bên đều đạt được lợi ích rồi.”