Azan Áo Đen tất nhiên là những người vì tiền tài có thể hãm hại tính mạng của người khác, không hề bị trói buộc bởi đạo đức, quy định môn phái cũng như pháp luật đất nước.
Những con KumanThong có uy lực mạnh mẽ, lệ khí sâu nặng đa phần đều được tạo ra bởi những người này.
Đồng thời, bọn họ sẵn sàng cung cấp cho người khác đủ loại Giáng Đầu, bao gồm cả “Ngũ Độc Giáng”, “Tử Giáng”, “Thẳng Giáng”, v.v…
Trong đó, bí ẩn nhất, cũng như tàn nhẫn, độc ác và lợi hại nhất cũng chính là “Phi Đầu Giáng”.
Cái gọi là “Phi Đầu Giáng” có ý nghĩa y hệt như tên gọi, nghĩa là đầu có thể bay ra ngoài.
Giáng Đầu Sư sẽ thông qua việc nghiền nát các loại thuốc độc, bùa chú để tự luyện hóa bản thân thành “Giáng”, cũng tương tự như “Luyện hóa nội tạng người” ở giới huyền học trong nước…
Bởi vì đủ loại chất độc đang hoạt động trên thân thể của mình gây ra đau đớn, cũng như các dây thần kinh cảm giác đang kết nối trực tiếp với não bộ của Giáng Đầu Sư nên bọn họ có thể cảm nhận được thân thể của mình xảy ra đủ loại biến hóa không thể nghịch chuyển như thế nào dưới tác dụng của thuật Giáng Đầu.
Và người đó phải chịu nỗi đau cùng cực cả về thể chất lẫn tinh thần.
Quá trình này tiêu hao rất nhiều thời gian, hoàn cảnh tu luyện cũng phải bí mật và cực kỳ yên tĩnh, không thể bị quấy rầy. Điều quan trọng nhất là tỷ lệ thành công còn không cao, chỉ có một cơ hội mà thôi.
Chỉ sơ suất một chút là có thể khiến việc luyện hóa thân thể thất bại, bị chết giữa đường.
Có rất nhiều Giáng Đầu Sư đã chết trong quá trình tu luyện lên “Phi Đầu Giáng”.
Nhưng một khi đã thành công thì uy lực của thuật pháp này sẽ cực kỳ mạnh mẽ, là yếu tố gây nên sự bất an khi người ta nhắc đến Giáng Đầu Sư.
Giáng Đầu Sư thành công tu luyện được thuật pháp này sẽ có thể tách đầu mình ra khỏi thân thể, thông qua độc dược và chú thuật để bảo quản thể xác của mình vẫn còn tươi sống.
Cho nên, mặc dù các cơ quan nội tạng của Giáng Đầu Sư đã bị tách ra khỏi xương cốt và máu thịt nhưng cơ thể của bọn họ vẫn không chết, không bị thối rữa.
Trong quá trình phân tách đầu, bên dưới đầu của Giáng Đầu Sư, nơi vốn dĩ sẽ là xương sống thì sẽ biến thành một dải liên kết các cơ quan nội tạng đẫm máu, hơn nữa các cơ quan này vẫn còn hoạt động như bình thường.
Ngay cả những cơ quan tiêu hóa như ruột, dạ dày và vài phần khác cũng sẽ tách ra khỏi thân thể, bay theo đầu, đi đến những vùng núi gần đó để tìm kiếm chim chóc, thú hoang.
Giáng Đầu Sư sẽ hấp thụ máu thịt của những động vật này để gia tăng độ hung dữ và sát khí của mình.
Bất cứ khi nào “Phi Đầu Giáng” bắt đầu thời kỳ uống máu thì Giáng Đầu Sư đã bước vào một giai đoạn tu hành mới, liên tục trong vòng 49 ngày không thể gián đoạn.
Một khi bị cắt ngang thì không chỉ giai đoạn tu luyện này bị thất bại mà tất cả đạo hạnh đã tu thành trước đó cũng sẽ bị phá hủy.
Do đó, “Phi Đầu Giáng” ở thời kỳ uống máu là thời kỳ hung hãn nhất.
Vì để đảm bảo thời kỳ uống máu có thể thuận lợi hoàn thành, nếu khu vực xung quanh không đủ súc vật hoặc động vật hoang dã để hút máu thì “Phi Đầu Giáng” sẽ tấn công sang người dân vô tội gần đó.
Không hề có bất cứ lý do gì, “Phi Đầu Giáng” sẽ cắn nuốt máu thịt của một dân thường bất kỳ mà nó gặp phải, để bảo vệ bản thân mình.
Đa số “Phi Đầu Giáng” cho dù lúc ban đầu là người tốt nhưng sau khi trải qua vài lần thời kỳ uống máu thì trên tay bọn họ cũng sẽ có vài mạng người, chuyển thành Azan Áo Đen.
Từ khi đất nước thành lập đến nay, bên chính phủ vẫn luôn nghiêm cấm những huyền sư ngoại lại tu luyện thuật Thiên Môn này nhập cảnh.
Hơn nữa, Huyền Môn tự xưng là chính phái cũng đã liên kết với các thế lực và môn phái khác để đàn áp và đả kích mạnh mẽ những người tu hành thuật pháp kiểu này nên rất nhiều huyền sư bây giờ đều chưa bao giờ nhìn thấy “Phi Đầu Giáng” chân chính.
Sở dĩ Cố Chi Tang có thể nhận ra được là bởi vì vào khoảng tám trăm năm trước, cô đã từng chém chết một yêu tà tương tự.
Vào thời điểm đó, xung quanh Đạo Quan của cô cũng từng xuất hiện một quái vật có đầu tách khỏi thân, uống máu ăn thịt người, đã gây ra một sự hoảng loạn nghiêm trọng vào lúc bấy giờ.
Sau khi xuống núi chém chết yêu tà kia thì cô đã tìm thấy một bản ghi chép viết về thông tin của loại tà ma này trong đống sách cổ mà Huyền Môn cất giữ.
Ngay từ trong cuốn “Sưu Thần Ký” đã có nội dung nhắc đến loại tà ma tên là “Lạc Đầu Thị”.
Hay còn được gọi là “Phi Đầu Man”.
Vào ban đêm, người này sẽ tách đầu và cổ ra khỏi thân thể, bay ra ngoài cửa sổ, cho đến lúc gà gáy báo sáng thì mới quay trở về. Sau khi người đó tỉnh dậy thì cũng không khác gì người dân bình thường.
Từ lúc hồn phách của cô ở tám trăm năm trước đi vào thế giới này, tiếp xúc với những thuật sĩ nước ngoài như Hòa Mị Đồ, Daisy thì cũng đã loại trừ khả năng thứ kia là KumanThong, “Ma Quỷ Tử” hay một số tà vật khác đã du nhập từ nước ngoài vào trong nước.
Căn cứ vào thuật số mà đối phương sử dụng cũng như các trường phái huyền học ngày nay thì cô đã tìm hiểu thêm một số thông tin từ trên mạng, tìm kiếm cả những truyền thuyết lưu truyền từ các quốc gia khác.
Trong đó, cô tìm thấy “Phi Đầu Giáng” ở khu vực Đông Nam Á.