[Giải thích nhiều như vậy nhưng trong lòng tôi thì em gái này đúng là cố ý chen chân vào rồi…. Chỉ có thể nói là tự làm tự chịu.]
[Cứu mạng, nghe cô gái này nói thì có vẻ vẫn còn không phục đấy. Hiển nhiên, cô gái này vẫn chưa nhận ra bản thân làm sai ở đâu. Nếu không phải cô bạn gái cũ kia đủ tàn nhẫn, đủ lợi hại thì có khi cô gái này chưa chắc sẽ nói ra câu xin lỗi kia đâu.
Thôi thôi, nghe là biết đây là con gái cưng bị cha mẹ nuông chiều đến hư đốn rồi. Về sau, ra ngoài xã hội còn phải chịu khổ dài dài.]
[Thật quá đáng tiếc, hy vọng người có tình sẽ được trở về bên nhau. Nam sinh kia cũng quá vô tội mà, cô bạn gái cũ không chẳng có lỗi gì. Nếu bạn trai của tôi bị người ta giở trò như vậy thì có lẽ tôi sẽ đâm cô ta một dao luôn!! Tang Tang, có thể bắt được nữ sinh kia không?]
[…]
“Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” cũng không nhìn tin nhắn ở khu vực bình luận nữa, cô ấy chỉ không ngừng sụt sịt, lặp đi lặp lại rằng bản thân sẽ sửa sai, sẽ không sử dụng… “Chú Đào Hoa” lên người khác nữa.
Toàn bộ quá trình đó, sắc mặt của Cố Chi Tang vẫn bình thản như thường, không hề có chút biến hóa gì.
Trong lòng cô cũng hiểu rõ rằng, vào giờ phút này, những lời sám hối của cô gái kia tuy rằng có điểm thật lòng, nhưng trong đó cũng xen lẫn khá nhiều sự sợ hãi.
Nếu cô bạn gái cũ kia không phải là một Giáng Đầu Sư lợi hại, có thù tất báo và trong một loạt đại sư huyền học đã được mời đến có người nào đối phó được cô ấy thì chưa chắc “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” đã khóc lóc nức nở như bây giờ.
Cố Chi Tang: “Cho dù có sửa sai hay thay đổi thì vận thế mà bạn đã đánh mất cũng sẽ không quay trở về được nữa. Hy vọng về sau bạn phải ăn trái đắng thì sẽ không hối tiếc vì quyết định ở hiện tại.”
Vừa nghe giọng điệu không để bụng của “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” thì cô cũng biết cô gái này hoàn toàn không ý thức được bản thân mình đã mất đi cái gì.
Phúc duyên của một người là hữu hạn, đã tiêu hao hết thì sẽ không thể bù lại được.
Hơn nữa, chuyện này còn khiến cho vận thế của cả gia đình cô ấy cũng suy yếu đi.
Sau khi dừng lại một lúc thì Cố Chi Tang đã nói tiếp:
“Tôi sẽ giải quyết triệt để {Cổ Tình Nhân} ở trên người bạn, cũng sẽ phá giải {Chú Kết Duyên} trên người nam sinh kia.”
“Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất”: “Vậy…”
Nhìn về phía ống kính máy quay, Cố Chi Tang nói: “Bạn không cần phải lo lắng, cô gái kia sẽ không đến tìm bạn nữa đâu.”
Sau khi nhận được lời cam đoan của Cố Chi Tang thì “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” đã thở phào nhẹ nhõm một hơi, sự sợ hãi và bất an trong lòng cũng không còn nghiêm trọng như lúc trước.
Cô ấy do dự một lúc lâu, có một số câu muốn hỏi thêm, muốn giải thích cho bản thân nhưng khi nhìn về phía ánh mắt lạnh nhạt trên màn hình của Cố Chi Tang thì “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” đã không thể nói thêm gì cả.
Sau khi nhăn nhó nói một câu “Cảm ơn đại sư Cố” thì cô ấy cũng không nói thêm gì nữa.
“Vậy thì phần tương tác đầu tiên sẽ kết thúc ở đây.”
Cố Chi Tang ngắt kết nối với “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất”: “Chúng ta sẽ nghỉ ngơi khoảng mười phút, sau đó sẽ bắt đầu phần tương tác thứ hai.”
Sau khi màn hình livestream được tạm thời đóng lại, Cố Chi Tang đã lấy ra đồng tiền và thẻ tre bói toán trong chiếc túi hay xách theo bên người, lần lượt xếp chúng lên trên bàn.
Cô có được rất ít thông tin, gần như chẳng biết gì về cô bạn gái cũ kia cả, chỉ nắm bắt được một hơi thở khi tiến hành “Cộng Cảm” mà thôi.
Nhưng như vậy cũng đủ rồi.
Tuy rằng cô gái kia xuất thân từ một môn phái không bình thường, nhưng cũng không phải là một huyền sư có kinh nghiệm phong phú, bởi vì ngay cả hơi thở của bản thân mà cô ấy cũng không biết che giấu.
Vì vậy, thông qua “Quẻ Vấn Thiên” thì Cố Chi Tang đã có thể tìm được chỗ ẩn nấp của cô ấy.
Cố Chi Tang nhắm mắt lại, đẩy quẻ để suy tính nhiều lần, không ngừng thu nhỏ lại phạm vi tìm kiếm, cuối cùng đã xác định được một địa điểm.
Khi nắm bắt được hơi thở tại chỗ kia thì trong nháy mắt, huyền sư ở đầu bên kia dường như cũng có cảm giác.
Một luồng sát khí đẫm mùi máu bám dọc theo thần thức đang khuếch tán ra ngoài của Cố Chi Tang, tấn công thẳng vào mặt của cô.
Cố Chi Tang nâng tay lên, bóp nát luồng sát khí kia, đôi môi phát ra một tiếng hừ khẽ.
Đúng lúc này, chuông điện thoại đặt ở bên cạnh cô bất ngờ vang lên.
Bên Linh Tổ gọi điện thoại cho cô.
Sau khi kết nối điện thoại thì Cố Chi Tang đã nói thẳng luôn: “Vừa lúc tôi cũng đang tính liên lạc với mọi người. Cô muốn hỏi về chuyện của Giáng Đầu Sư kia, đúng không?”
Trịnh Như Ngọc: “Đúng vậy, Tang Tang. Chúng tôi đã đã cử người đến giao tiếp với người bạn trai của bạn khán giả nữ kia. Dự định rằng sau khi hỏi được thông tin thân phận và địa chỉ của cô bạn gái cũ thì chúng tôi sẽ lập tức di chuyển đến đó.”
“Nếu cô gái kia thật sự là {Phi Đầu Giáng} thì phải nhanh chóng khống chế càng sớm càng tốt. Nếu không thì dân chúng ở khu vực xung quanh sẽ rất nguy hiểm.”