Cố Chi Tang nói: “Không cần phải căng thẳng như vậy. Cô gái kia tuy rằng là phái Thiên Môn nhưng nếu cảm giác của tôi không sai thì trước đây cô gái đó chưa từng giết người.”
Từ sát khí đẫm mùi máu bị lây dính trên người “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” thì cô có thể nhìn ra, luồng sát khí này tuy rằng âm tà nhưng không hề độc.
Chắc hẳn “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” là mục tiêu đầu tiên mà cô ấy muốn ra tay giết hại.
“Tuy nhiên, cử người đến giao tiếp một chút cũng ổn đấy. Tôi đã tìm thấy địa điểm ẩn nấp của cô ấy rồi, ở dưới chân núi của một ngọn núi lớn tại thành phố X, mọi người hãy nhanh chóng đi tìm người đi.”
“Khi đến đó thì tốt nhất nên nói chuyện rõ ràng với cô ấy trước, không nên vừa gặp mặt đã ra tay luôn.”
Nguyên nhân quan trọng nhất khiến cho Cố Chi Tang giúp “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất” chính là không muốn cô gái “Phi Đầu Giáng” kia bị nhiễm sát nghiệt.
Phải biết rằng, một khi cô ấy cắn nuốt người sống trong thời kỳ uống máu thì về sau sẽ mất kiểm soát, không thể khống chế được bản thân nữa.
Nếu Cố Chi Tang đoán không sai thì cô gái Giáng Đầu Sư này cũng là một đối tượng được “sương đen” và Hạ Chiếu Sinh lựa chọn, là một âm mưu được dự tính trước nhằm vào “Tiểu Trúc Đáng Yêu Nhất”.
Cố Chi Tang khá tò mò về “Phi Đầu Giáng”, nếu có cơ hội thì cô cũng muốn nghiên cứu thêm.
Tuy nhiên, có thể phá hoại được kế hoạch của “sương đen” thì cũng khiến cô cảm thấy khá vui vẻ.
Trịnh Như Ngọc: “Tôi hiểu rồi, bây giờ tôi sẽ cử người đi qua đó.”
*
Mười phút nghỉ ngơi trôi qua rất nhanh.
Sau khi Cố Chi Tang mở lại camera thì số lượng khán giả theo dõi livestream không những không giảm mà còn tăng thêm.
“Phần tương tác thứ hai sắp bắt đầu rồi. Mọi người có thể ấn vào nút {Tham Gia} để hệ thống tiến hành rút thăm lần hai.” Cố Chi Tang nói.
Hai phút sau, một tài khoản mới đã được đẩy thông tin lên trên màn hình của cô.
Cố Chi Tang: “Bạn khán giả có tên tài khoản là {Một Miếng Phô Mai Tươi} có ở đây không? Bạn là người được chọn tham gia phần tương tác thứ hai.”
[Một Miếng Phô Mai Tươi: !! Tôi có mặt, đại sư Cố!]
Các khán giả theo dõi chương trình từ trước đến lúc gần kết thúc thì cũng đã quá quen thuộc với các bước của chương trình.
“Một Miếng Phô Mai Tươi” vừa được lựa chọn tham gia phần tương tác thứ hai thì đã chủ động nói bản thân có thể mở camera để giao tiếp. Hơn nữa, người này cũng gửi luôn ảnh chụp và ngày sinh tháng đẻ của bản thân sang cho Cố Chi Tang thông qua tin nhắn riêng.
Cố Chi Tang lập tức ấn mời đối phương tham gia cuộc gọi video. Sau khi hai bên được kết nối thì hình ảnh trên màn hình đã chia thành hai cửa sổ.
Khuôn mặt của một người đàn ông trung niên xuất hiện trên màn hình đầu tiên. Ông ấy mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh đậm, hơi nhăn nhúm, hai bàn tay liên tục chà xát vào nhau.
Ấn tượng đầu tiên của ông ấy với các khán giả theo dõi livestream là: trung thực.
“Chào, chào đại sư.” Ông ấy rụt rè lên tiếng chào hỏi.
Ngay sau đó, một giọng nói khác vang lên từ bên ngoài khung hình: “Ông còn không đi thay một bộ quần áo khác à?! Một lúc nữa có biết bao nhiêu người sẽ nhìn thấy bộ quần áo nhăn nhúm của ông…”
Người đàn ông xấu hổ ho khan hai tiếng: “Khụ, bà ồn ào gì vậy! Tôi đã mở camera rồi!”
Nghe vậy, người phụ nữ trung niên kia đã không nói gì nữa. Một lúc sau, khuôn mặt của bà ấy cũng xuất hiện trên màn hình.
Hai vợ chồng cùng ngồi trên một chiếc ghế sô pha. Cho dù người phụ nữ vì lên hình nên đã cố tình thay một bộ quần áo trang trọng hơn, nhưng mọi người vẫn có thể nhìn thấy một góc ghế sô pha đã sờn rách của nhà bọn họ.
Những nếp nhăn trên mặt và phần tóc bạc trắng ở chỗ Thái Dương cũng chứng tỏ gia đình này có hoàn cảnh nghèo khổ và túng thiếu.
Người phụ nữ ngồi thẳng lưng lên: “Xin chào đại sư Cố, xin chào mọi người, tôi họ Tôn, chồng của tôi họ Vương.”
“Xin chào hai vị, hai người muốn tính chuyện gì? Hay là đang gặp phải sự kiện thần quái kỳ lạ, hoặc là va chạm phải thứ gì?” Cố Chi Tang hỏi.
“Đại sư, chúng tôi sẽ không vòng vo đánh đố, sẽ nói thẳng vậy.”
Hai vợ chồng trung niên liếc nhìn nhau, do dự một lúc rồi người phụ nữ tiếp tục nói:
“Trong nhà chúng tôi gần đây quả thật đã xảy ra rất nhiều việc, đều là do đứa con gái không bớt lo của chúng tôi gây ra…”
Nhắc đến đứa con nhà mình thì khuôn mặt vốn đã đầy nếp nhăn của hai vợ chồng gần như đều nhíu lại cùng lúc, lộ rõ vẻ u sầu.
“Chúng tôi không ngờ được rằng sẽ được đại sư Cố chọn trúng. Nói thật, chúng tôi cũng không thể hiểu nổi đứa con của chúng tôi rốt cuộc là có bệnh ở đầu hay là bởi vì nguyên nhân gì khác mà biến thành như ngày hôm nay.”
“Chúng tôi cũng đã đưa con bé đi bệnh viện khám nhiều lần nhưng tình hình vẫn không được cải thiện mấy. Không biết đại sư Cố có thể giúp chúng tôi xem thử hay không?”
Sau khi nói xong thì hai người bọn họ cũng có chút thấp thỏm.
Bọn họ sợ rằng Cố Chi Tang nghe thấy đây không phải là chuyện thần quái, không liên quan gì đến huyền học, chỉ là chút chuyện nhỏ nhặt quậy phá của con cái trong nhà nên không đồng ý xem cho bọn họ.