Sắc mặt của Cố Chi Tang vẫn lạnh nhạt như trước:
“Sức khỏe của bà Tôn vốn dĩ đã khá yếu ớt, còn bị khí bẩn quấn thân nên càng dễ bị bệnh. Vào ngày lễ, ngày Tết, tốt nhất hai người nên đốt thêm chút tiền giấy cho đứa trẻ kia, cung phụng hương khói cho nó để hóa giải cội nguồn vấn đề.”
Bà Tôn nghe xong thì cũng choáng váng cả người.
Quả thật sau khi bà ấy phá thai thì liên tục mắc nhiều bệnh vặt, đã đi bệnh viện vài lần và uống đủ loại thuốc cũng không thấy đỡ hơn. Tuy nhiên, bà ấy không nghĩ rằng chuyện này có gì nghiêm trọng, chỉ cho rằng phụ nữ đã lớn tuổi, lại phá thai nên mới để lại di chứng.
Ai ngờ được rằng là đứa trẻ bị bỏ rơi kia đã oán bọn họ!
Sống mũi của bà ấy hơi cay cay, đồng thời cũng cảm thấy rét lạnh cả người, vội vàng gật đầu nói:
“Tôi, tôi hiểu rồi. Chuyện này quả thật là do tôi và cha đứa trẻ không đúng. Ngày khác chúng tôi sẽ đốt tiền giấy và hóa vàng mã cho con bé.”
Cố Chi Tang nói: “Ngoại trừ ổ bệnh này thì hai vị gần đây đều bị mất ngủ nghiêm trọng, tinh thần uể oải, vận số cũng suy giảm, phá tài gặp nhiều tai ương, sắp tới còn sẽ xảy ra một chuyện lớn nữa… Tất cả đều có liên quan đến con gái lớn của hai người.”
“Nếu tôi tính đúng thì cô ấy đã gặp nguy hiểm đến tính mạng vào khoảng nửa tháng trước, đã phải nhập viện.”
“Ngoài ra, số tiền tiết kiệm mà hai người tích góp nhiều năm qua cũng đã mất hết, đều là do bị con gái lớn liên lụy.”
Nhắc đến con gái lớn nhà mình thì sắc mặt của hai vợ chồng cũng chuyển sang bất đắc dĩ và nản lòng.
Ông Vương nghiến răng nghiến lợi nói:
“Đại sư Cố đều tính đúng hết rồi. Đứa con gái phá sản, bạc bẽo này! Uổng công tôi và mẹ con bé mệt mỏi kiếm tiền nuôi gia đình, một ngày ba bữa cơm còn không dám tiêu đến hai mươi đồng. Vậy mà con bé đó, nó!”
Trong cơn tức giận, ông Vương đã thở gấp hơn, khó nói nên lời.
“Để tôi nói đi.” Bà Tôn thở dài, cũng lau nước mắt:
“Có thể là do chúng tôi thường xuyên vắng nhà, trước đây đã không dạy dỗ được con bé cẩn thận để cho con bé học điều xấu, trốn học nói dối, uống rượu ăn cắp tiền.”
“Con bé không học được điều tốt gì cả, chỉ nhặt những thứ xấu và làm theo, hoàn toàn không chịu nghe lời tôi và cha con bé.”
Con gái lớn của hai vợ chồng có họ Vương, tên là Vân Vân.
Hai người bọn họ kết hôn và sinh con sớm nên bây giờ Vương Vân Vân đã mười sáu tuổi rồi, đi học ở một trường dạy nghề gần nhà, gần đây đang tạm nghỉ học.
Có lẽ bởi vì bảy năm trước, cô bé đã bị cha mẹ bỏ lại ở nông thôn, luôn sống cùng ông bà nội nên cũng không gần gũi gì với cha mẹ ruột, không muốn thân thiết, tuổi còn nhỏ nhưng đã cực kỳ nổi loạn.
Đôi mắt của bà Tôn đỏ bừng: “Nếu chỉ là như vậy thì gia đình chúng tôi cũng không đến mức biến thành tình trạng như bây giờ. Con bé Vân Vân không biết từ lúc nào đã bắt đầu theo đuổi mấy ngôi sao nổi tiếng trên mạng.”
“Và cũng bởi vì con bé theo đuổi thần tượng nên bây giờ chúng tôi đã rơi vào tình trạng tan cửa nát nhà như này!”
Ông Vương đã bình tĩnh lại cũng chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía màn hình: “Đại sư, cô vừa rồi đã nói rằng nhà chúng tôi sắp xảy ra chuyện lớn sao?!”
[Tan cửa nát nhà sao?? Người nào theo đuổi thần tượng mà khoa trương như vậy…]
[Tuy rằng Cố Chi Tang đang làm việc liên quan đến huyền học nhưng công việc ban đầu của cô ấy là nghệ sĩ trong giới giải trí mà. Bây giờ thì cũng coi như là nghệ sĩ tuyến một trong giới, là đỉnh lưu, ngay cả trong phòng livestream hiện nay cũng có không ít người hâm mộ của cô ấy, đúng không?
Lời nói của hai vợ chồng kia chẳng phải sẽ chọc giận nhiều người trong này sao (icon đầu chó)!]
Bà Tôn và chồng ngồi trên ghế sô pha nhìn về phía màn hình nên tất nhiên cũng thấy được các bình luận trêu chọc của cư dân mạng.
Ngay lập tức, bọn họ cuống quýt xua tay giải thích:
“Chúng tôi không có ý đó. Nếu chỉ là theo đuổi thần tượng bình thường thì chúng tôi đương nhiên không phản đối! Nhưng mà, nhưng mà…”
Hai vợ chồng ấp úng một lúc lâu, cuối cùng đã thở dài một hơi, thẳng thắn kể lại hành vi điên cuồng theo đuổi thần tượng của cô con gái Vương Vân Vân.
Đừng thấy Vương Vân Vân tuổi còn nhỏ, hành vi theo đuổi thần tượng của cô bé đã kéo dài trong nhiều năm rồi.
Vào lúc Vương Vân Vân lên bảy, cô bé đã được hai vợ chồng bà Tôn đón vào thành phố.
Trước kia khi học tiểu học thì cô bé vẫn luôn ở nông thôn, ông bà nội ở quê cũng không biết nói tiếng phổ thông nên giọng địa phương của cô bé cũng khá nặng.
Sau khi chuyển đến trường học trong thành phố thì Vương Vân Vân đã bị bạn bè cùng học bắt chước giọng điệu nói chuyện, chê cười và nhạo báng cô bé. Do đó, cô bé đã phát triển tính cách hướng nội và có chút quái gở.
Trong ký ức của bà Tôn, con gái nhà mình vẫn luôn cô độc một mình, không có người bạn nào cả.
Tuy nhiên, sau khi đến thành phố, được tiếp xúc với internet thì cô bé lại nảy sinh khát khao với các ngôi sao nổi tiếng có ngoại hình rực rỡ ở trên mạng.
Ban đầu, Vương Vân Vân ăn cắp tiền trong nhà chính là bởi vì muốn đi mua album và áp phích cũng như tạp chí của thần tượng. Vì việc này, cô bé đã bị cha mẹ đánh mắng không biết bao nhiêu lần.
Nếu không phải bà Tôn và chồng tìm thấy nhiều bức ảnh rực rỡ của ngôi sao kia ở dưới đệm ghế sô pha trong nhà, ở trong tủ đầu giường cạnh giường ngủ của con gái thì Vương Vân Vân chưa chắc đã chịu thú nhận việc ăn cắp tiền.
Sau đó, giáo viên trong trường học bỗng nhiên gọi điện thoại liên lạc với bọn họ thì hai người mới biết rằng, con gái nhà bọn họ còn ăn cắp cả tiền quỹ lớp.
Chuyện như vậy xảy ra rất thường xuyên, hai người sử dụng cả roi vọt lẫn nhẹ nhàng khuyên nhủ nhưng Vương Vân Vân vẫn không chịu thay đổi, khiến cho cả hai vợ chồng cực kỳ mệt mỏi.
Thêm vào đó, trong mấy năm nay bọn họ đúng là đã không thực hiện trách nhiệm của người làm cha làm mẹ, không giáo dục tốt con cái nhà mình.
Không còn cách nào khác, bà Tôn và chồng chỉ có thể ngầm chấp nhận hành vi theo đuổi thần tượng của con gái.