Hòa Mị Mộ Đàn sẽ luôn nhớ rõ cảnh tượng Trần Lộ Cương nói lời chia tay với mình, cả chuyện nắm tay và hôn môi với người khác. Mỗi khi nhớ đến những hình ảnh này thì bản thân cô ấy lại ngập tràn mâu thuẫn.
Cách đây không lâu, Trần Lộ Cương đã gửi tin nhắn xin lỗi và giải thích với cô ấy nhưng Hòa Mị Mộ Đàn đã kéo tất cả phương thức liên lạc của đối phương vào danh sách đen.
“Chúng tôi vốn dĩ không hề thích hợp. Tôi là một Giáng Đầu Sư, còn tu luyện thuật pháp Giáng Đầu khủng bố như vậy thì sớm muộn gì cũng có một ngày anh ấy biết tất cả.”
“Thay vì đến lúc đó lại tiếp tục nảy sinh tranh cãi, xung đột không ngừng vì chuyện con cái thì chẳng bằng sớm cắt đứt cho rồi.”
Giọng nói của cô gái trẻ lạnh lùng:
“Còn về phần chiêu mộ vào Linh Tổ của mấy người thì tôi không muốn giao tiếp gì với bên chính phái. Tôi có thể hứa hẹn vĩnh viễn không rời khỏi vùng núi này và không làm tổn thương bất kỳ người dân vô tội nào.”
Đầu tiên thì Hòa Mị Mộ Đàn vốn dĩ đã có mâu thuẫn với Huyền Môn bên chính phái.
Tiếp theo, cô ấy dù sao cũng là Giáng Đầu Sư, mỗi ngày dùng cái đầu kéo theo một đống nội tạng bay khắp nơi, đi cùng một đám cảnh sát phía chính phủ thì… cũng quá kỳ lạ.
“Bạn không có con đường nào để thương lượng đâu.” Cố Chi Tang nở một nụ cười nhợt nhạt, nhưng ý cười không chạm đáy mắt.
Không cần phải suy nghĩ thêm thì cô cũng hiểu rõ một chuyện. Phía chính phủ và Linh Tổ tuyệt đối sẽ không đồng ý chuyện này, bởi vì tính uy hiếp của Hòa Mị Mộ Đàn là quá lớn.
Giải pháp duy nhất để có thể giữ cô ấy ở trong địa phận quốc gia là phải đặt cô ấy dưới tầm mắt của chính phủ.
Không để ý đến sự bất mãn của cô gái trẻ, Cố Chi Tang lại nói tiếp:
“Huống chi, bạn ở lại Linh Tổ thì sẽ có thể gặp mặt anh trai nhà bạn đấy.”
Hòa Mị Mộ Đàn: “?!”
Cô ấy đột nhiên siết chặt cạnh bàn, đứng phắt dậy, nhìn chằm chằm vào Cố Chi Tang:
“Cô quen biết anh trai tôi sao? Cô có biết anh ấy ở đâu không?!”
“Không đúng, sao cô biết tôi có anh trai chứ?!”
Cố Chi Tang thở dài trong lòng. Đúng là đứa trẻ ngốc nghếch, chỉ cần cô ấy có lên mạng, từng xem chương trình “Linh Sự” hoặc các tin tức liên quan đến chương trình thì đã sớm tìm được anh trai ruột rồi.
Cô không đành lòng tiếp tục lừa dối cô bé này nên chỉ để lại một câu “hãy để cảnh sát Trịnh nói chuyện với bạn đi” rồi bước ra khỏi phòng cách ly.
Trịnh Như Ngọc ở bên ngoài: “?”
Cô ấy đã phản ứng lại cực nhanh, thuận thế tiếp nhận câu chuyện rồi đi vào trong phòng:
“Xin chào, tôi là Trịnh Như Ngọc. Thông qua điều tra, chúng tôi đã biết được bạn còn có một người anh trai ruột. Nếu bạn muốn tìm lại anh trai thì Linh Tổ có thể sắp xếp một buổi gặp mặt cho hai người.”
“Tên của anh ấy là Hòa Mị Đồ, là một Vu Cổ Sư người Thái Lan. Cách đây không lâu, anh ấy đã từ Thái Lan trở về Trung Quốc, trước mắt được coi như là đồng nghiệp với chỉ đạo Cố - chính là vị huyền sư mà lúc nãy bạn đã gặp.”
“Hòa Mị… Đồ?” Đôi môi của Hòa Mị Mộ Đàn khẽ run rẩy.
“Đúng vậy.”
Nụ cười trên khuôn mặt của Trịnh Như Ngọc không có gì thay đổi:
“Chỉ đạo Cố tinh thông thuật số bói toán, có thể xem tướng đoán mệnh. Vị trí xuất hiện và các thông tin liên quan đến bạn đều là do cô ấy tính được. Nếu cô ấy nói rằng Hòa Mị Đồ là anh trai ruột của bạn thì sẽ không sai đâu.”
Nói như vậy thì cũng không tính là đang lừa gạt cô gái nhỏ này.
Hòa Mị Đồ thật sự đang tham gia một chương trình huyền học cùng với Cố Chi Tang thì cũng coi như là “đồng nghiệp” rồi.
Hơn nữa, bọn họ đã giúp anh ấy tìm lại được em gái thì thuận tiện cũng chiêu mộ cô bé vào Linh Tổ luôn cũng chẳng có gì quá đáng.
*
Sau khi đi ra khỏi phòng cách ly, Cố Chi Tang đã đối mặt trực tiếp với tầm mắt của một số nhân viên Linh Tổ đang đứng ở bên ngoài.
Những thanh niên cả nam lẫn nữ đó đều dùng một loại ánh mắt tò mò và sùng bái để lén lút đánh giá cô. Dù sao, danh tiếng của cô trong giới huyền học hiện nay quả thật quá mức vang dội.
Một mình đi xuống địa phủ, một mình giao đấu với môn phái đệ nhất Huyền Môn, v.v… Hơn nữa, đây là lần đầu tiên bọn họ được gặp người thật ở ngoài đời.
Trong số đó, một cô gái có khuôn mặt tròn trịa, hai má đỏ bừng, lắp bắp nói: “Chào chỉ đạo Cố!”
Cô gái này được xem như là con cháu đời thứ hai trong một gia tộc huyền học. Cha mẹ của cô ấy đều là thuật sĩ đã được Linh Tổ chiêu mộ. Đồng thời, cô ấy cũng là người hâm mộ cấp bảy hoạt động cực kỳ sôi nổi trong siêu thoại của Cố Chi Tang.
Được tiếp xúc gần gũi với thần tượng như vậy khiến cho cô ấy không thể nói năng lưu loát được.
Trong đầu cô ấy chỉ có mỗi “Tang Tang thật là xinh đẹp”, “Khí thế của đại sư quá ngầu”, v.v… đủ loại ý tưởng lộn xộn.
Được ánh mắt trong suốt, lấp lánh này nhìn chằm chằm trong chốc lát thì Cố Chi Tang cũng mơ hồ cảm giác được gì đó. Vẻ mặt lạnh nhạt của cô đã lập tức mềm mại hơn hai phần, nhẹ nhàng nói:
“Quản Kỳ Hoành cũng được áp giải đến chỗ của mọi người, đúng không?”
“Đúng vậy, trước khi chỉ đạo Cố đến đây thì đồng nghiệp ở thành phố bên cạnh đã dẫn người kia đến được khoảng nửa giờ rồi.”
“Dẫn tôi đi xem thử.” Cố Chi Tang nói.