“Sau đó thì sao?” Cố Chi Tang hỏi.
“Sau đó, tôi đã gọi cho chị Diệp – cũng chính là cô gái làm văn phòng đã chuyển đi kia. Kết quả, khi điện thoại được kết nối thì người cầm máy lại là mẹ của chị ấy.”
“Mẹ của chị ấy nói rằng chị Diệp đã nghỉ việc và quay về quê nhà nhưng trạng thái tinh thần lại cực kỳ tệ. Chị ấy cũng mơ thấy ác mộng mỗi ngày giống như tôi, còn nhìn thấy nam sinh đã chết kia đứng ở đằng xa, khuất trong bóng tối hoặc đứng ngay bên cạnh giường nhìn chằm chằm vào chị ấy!”
Mẹ của chị ấy đang định dẫn chị Diệp về quê cũ để tìm một vị đại sư có thể trừ tà, giúp chị ấy chữa khỏi căn bệnh quái ác này.”
Giọng nói của “Trứng Cuộn Cuốn” khá kích động:
“Tôi vừa nghe xong thì đã cảm thấy tình trạng của chị Diệp giống y hệt tôi còn gì? Hai chúng tôi đều bị thứ gì đó quấn lấy!”
“Nhưng tôi thề, tôi chưa bao giờ làm chuyện gì dẫn đến việc hại chết nam sinh kia. Tôi và chị Diệp còn có quan hệ không tồi với anh ấy, thường xuyên hẹn nhau đi ăn cơm.”
“Chúng tôi cũng không ngờ được rằng người bình thường luôn vui vẻ và rạng rỡ như anh ấy lại luẩn quẩn trong lòng rồi quyết định nhảy lầu như thế. Tôi cũng càng không thể hiểu nổi vì sao anh ấy lại phải quấn lấy tôi và chị Diệp sau khi chết.”
Sau khi giãi bày tất cả tâm sự trong lòng và những gì bản thân cô ấy cảm thấy hoài nghi thì “Trứng Cuộn Cuốn” đã cảm thấy thoải mái hơn. Sau đó, trong lòng cô ấy cũng nảy sinh một chút ấm ức.
Cố Chi Tang hơi nhướng mày rồi hỏi:
“Người kia tự sát à?”
“Đúng vậy.” “Trứng Cuộn Cuốn” gật đầu nói: “Lúc đó, bốn người chúng tôi đều đi làm hoặc đến trường học, trong nhà chỉ có một mình anh ấy mà thôi.”
“Anh ấy là người duy nhất làm nghề tự do trong thời gian dài ở nhà trọ chúng tôi. Thường là khi chúng tôi rời nhà thì anh ấy vẫn còn đang ngủ, lúc chúng tôi trở về thì anh ấy mới chuẩn bị ra ngoài.”
Cô ấy nhớ lại: “Bởi vì cùng thuê chung một căn hộ nên mỗi phòng ngủ là khu vực tư nhân của từng người, chỉ có phòng khách là được lắp đặt camera giám sát thôi. Ngoài ra, bên ngoài hành lang cũng có trang bị camera giám sát của khu chung cư.”
“Cùng ngày hôm đó, bên cảnh sát đã đến điều tra và còn gọi tôi với chị Diệp đi dò hỏi, ghi chép lại lời khai.”
“Hình ảnh theo dõi ở hành lang cho thấy vào ngày hôm đó, sau khi tất cả chúng tôi ra ngoài thì ngoại trừ vào buổi trưa, nam sinh kia có gọi một suất cơm giao đến, do chính anh ấy mở cửa lấy thức ăn, còn lại thì không có ai ra vào nữa.”
“Còn về phần camera giám sát ở phòng khách thì cũng chỉ nhìn thấy hình ảnh nam sinh này đột nhiên đi vào phạm vi ghi hình của camera rồi đi thẳng đến cửa kính sát đất chỗ phòng khách, trèo qua cửa sổ rồi nhảy xuống…”
Chủ nhà có gu thẩm mỹ khá tốt nên đã đập tường ngoài phòng khách và sửa thành cửa kính sát đất.
Thủy tinh làm cửa là nguyên liệu đặc chế chuyên nghiệp nên cực kỳ chắc chắn.
Vì để có thể thông gió cho căn hộ nên chủ nhà còn mở một cửa sổ nhỏ ở góc trên cùng, có thể mở ra đóng vào được. Nhưng nếu muốn nhảy ra từ cửa sổ này thì cũng khá khó khăn.
Từ hình ảnh của camera phòng khách thì nam sinh kia đã lảo đảo tự bê ghế đến, dẫm lên trên, mở cửa sổ nhỏ ra rồi cố gắng nhét thân thể không được tính là gầy gò cho lắm của anh ấy qua khung cửa.
Bởi vì khung cửa sổ được làm bằng kim loại bạc nên ở cánh tay, phần thắt lưng chỗ hai sườn của anh ấy đã có dấu vết hằn lại do bị đè ép quá mức, có chỗ còn nghiêm trọng đến mức bị trầy da chảy máu.
Sau khi rơi từ tầng cao xuống thì trên cơ thể của nam sinh này cũng xuất hiện nhiều vết bầm tím do bị va đập.
Tất cả đều có vẻ cực kỳ bình thường, không ai hạ độc anh ấy, cũng không ai âm mưu giết hại anh ấy cả.
Tuy nhiên, lại có một số việc khá kỳ lạ.
Khi cảnh sát đến nhà điều tra thì bọn họ đã phát hiện trong di động của nam sinh kia có một số lịch sử trò chuyện trên mạng.
Anh ấy là một blogger mảng trang điểm. Khi đăng nhiều video trang điểm ngắn lên trên nền tảng mạng thì anh ấy cũng gặt hái được nhiều người yêu thích và tiền tài, đồng thời, cũng nhận được rất nhiều lời chửi rửa và lăng mạ.
Thường xuyên nhận được nhiều lời chửi mắng khiến tâm lý của nam sinh này xuất hiện vấn đề. Trong những tin nhắn trò chuyện với bạn bè của anh ấy thì cũng thường xuyên xuất hiện những cụm từ như “muốn chết”, “không muốn sống nữa”.
Vào hai mươi phút trước khi anh ấy nhảy xuống thì vẫn còn đang trò chuyện với bạn mình, phàn nàn về những người đang mắng chửi anh ấy trên mạng.
Ngoài chuyện này thì bên cảnh sát thật sự không tìm thấy lý do tự sát khác hoặc là dấu vết nghi ngờ bị giết hại.
Cũng bởi vì nguyên nhân là do nam sinh này tự sát nên căn hộ cho thuê này mới không thật sự trở thành “Hung Trạch” và có thể nhanh chóng tìm được người thuê nhà mới như vậy.