Nơi mà “Trứng Cuộn Cuốn” mới thuê là một căn hộ nhỏ có một phòng ngủ và một phòng khách, cách nơi thực tập của cô ấy cũng không gần lắm. Nếu di chuyển vào thời điểm giao thông đông đúc thì cần phải đi mất nửa giờ.
Hơn nữa, đường điện, nước và trang trí nội thất trong căn hộ này đều là vật dụng cũ mua gần mười năm trước rồi. Phần tường nhà còn có tình trạng bị thấm nước.
Ngay cả các ngọn đèn được thắp sáng trong phòng đều là do cô ấy tự bỏ tiền túi ra mua.
Nếu so sánh với căn hộ đã thuê lúc trước thì quả thật là một trời, một vực.
Tuy nhiên, đây là căn hộ thích hợp nhất, giá cả cũng phải chăng nhất mà cô ấy có thể tìm được trong thời gian ngắn để chuyển đi. Tiền thuê nhà một tháng cũng mất khoảng hai nghìn năm, khiến cô ấy rơi vào tình cảnh khá túng thiếu.
Nếu không phải “Trứng Cuộn Cuốn” thật sự quá sợ hãi khi ở trong căn hộ lúc trước, mỗi ngày vừa đến chiều tối thì cô ấy lại cảm thấy âm hồn của nam sinh kia xuất hiện ở cạnh giường, luôn bám theo mình thì cô ấy cũng sẽ không chọn cách khó khăn này.
Bây giờ là 7 giờ 43 phút tối.
Hành lang bên ngoài heo hút, tối tăm và cực kỳ yên tĩnh. Chỉ cần liếc mắt nhìn một cái đã khiến cho đáy lòng “Trứng Cuộn Cuốn” phát run.
Cô ấy không khỏi siết chặt nguồn sáng duy nhất trên tay mình, nhìn về phía gương mặt lạnh nhạt của Cố Chi Tang trên màn hình và thấy khu vực bình luận đang không ngừng đổi mới tin nhắn thì sự lo lắng trong lòng cô ấy mới vơi đi một chút.
“Trứng Cuộn Cuốn” cắn chặt răng, bước ra bên ngoài.
Khi đèn cảm ứng của khu chung cư cũ kỹ này đột nhiên tắt phụt thì “Trứng Cuộn Cuốn” đã giật mình sợ hãi đến mức suýt chút nữa không cầm chắc điện thoại. Cô ấy vội vàng ho lớn vài tiếng để cho ngọn đèn mờ trên hành lang tối tăm sáng lên.
“Trứng Cuộn Cuốn” khóc không ra nước mắt, vội vàng nói: “Tang Tang, tôi vẫn rất sợ, tôi cảm thấy trong lòng phát run… Cô tuyệt đối đừng ngắt kết nối đấy nhé!”
Số lượng khán giả trong phòng livestream đã đạt đến con số hàng chục triệu nên cũng có đủ loại người trong đó.
Có người có tính cách cáu kỉnh ngay lập tức gõ bàn phím, phàn nàn sự nhát gan của “Trứng Cuộn Cuốn”, còn dè bỉu cô ấy chẳng có việc gì mà cũng la hét om sòm…
Cố Chi Tang vốn dĩ thường không nói lời nào thì bây giờ lại thay đổi thái độ lạnh nhạt ngày thường, lên tiếng an ủi cô ấy vài câu.
Ánh mắt của cô vẫn dừng lại trên thân thể của “Trứng Cuộn Cuốn” hay nói chính xác hơn thì là ở đằng sau cô ấy.
Cảm giác của “Trứng Cuộn Cuốn” rất chính xác.
Ở góc nhìn mà người bình thường không thể thấy được, cũng hoàn toàn không thể cảm nhận được gì, có một đoàn khí thể bụi xám miễn cưỡng tụ lại thành một bóng người mỏng manh đang đi sát đằng sau “Trứng Cuộn Cuốn” có vẻ mặt hoảng sợ kia.
Nó không phải là quỷ.
Là một đoàn khí thế ẩn chứa những cảm xúc như không cam lòng, oán niệm, v.v…
Bóng mờ kia làm một động tác như đang cúi người xuống, gần như bao phủ phần đỉnh đầu và đằng sau lưng của “Trứng Cuộn Cuốn”. Dường như đoàn bụi khí xám xịt này đang muốn đến gần bên tai của cô gái và nói ra điều gì đó cực kỳ quan trọng.
Một luồng ánh sáng vô hình, có máu xanh trắng nhàn nhạt đã lập tức bao phủ quanh thân thể “Trứng Cuộn Cuốn” – chính là lớp phòng hộ được hình thành sau khi cô ấy niệm chú ba lần theo Cố Chi Tang lúc nãy.
Lớp phòng hộ này đã tách biệt luồng thi khí và suy khí mờ đục bị lây dính ở hiện trường chứng kiến nam sinh thuê nhà rơi từ trên cao xuống và đang bám trên thân thể của cô ấy.
Nó cũng bóc tách cả phần “vương vấn” ra khỏi thân thể cô gái, khiến cho khí thể kia không thể bám trên người cô ấy được nữa.
Nhưng cho dù là vậy, đối phương vẫn dây dưa không ngừng, đứng ngay phía sau lưng cô ấy, không hề từ bỏ ý đồ, luôn bám chặt sát đằng sau.
Do đó, mới khiến cho “Trứng Cuộn Cuốn” cảm thấy đằng sau lưng lạnh run, nhưng mà cũng không nghiêm trọng như lúc trước.
Cố Chi Tang nhìn thấy thứ kia và cũng nhận ra được điểm đặc thù của nó.
Tuy nhiên, sự chú ý của cô vẫn tập trung vào xung quanh thân thể của “Trứng Cuốn Cuốn”.
Cho dù chú ngữ đã bóc tách được phần “vương vấn” và suy khí bám vào người “Trứng Cuộn Cuốn” nhưng phần tà ám bao bọc xung quanh cô ấy vẫn không giảm bớt chút nào, chỉ là màu sắc đã nhạt hơn một chút.
Thi khí cuồn cuộn tràn ra dường như bắt nguồn từ chính trong xương cốt của cô ấy.
“Có chút thú vị.” Cố Chi Tang thầm nghĩ.
Cô lặng lẽ nhìn “Trứng Cuộn Cuốn” xuống tầng dưới, bắt taxi và nói cho tài xế địa chỉ căn hộ cho thuê lúc trước:
“Bác tài, làm phiền bác đi đến khu chung cư XX, tốt nhất phải lái nhanh hơn chút…”
“Trứng Cuộn Cuốn” còn chưa dứt lời thì tài xế xe taxi đã cực kỳ hưng phấn dẫm chân ga:
“Em gái à, tôi hiểu mà. Tôi cũng là người hâm mộ trung thành của đại sư Cố! Loại chuyện lớn như bắt người, đuổi quỷ như này mà tôi cũng may mắn gặp phải sao?!”
Các khán giả trong phòng livestream cũng hơi sửng sốt, sau khi lắng nghe cẩn thận thì ngoại trừ âm thanh phần mềm định vị của xe ô tô, trong phòng livestream cũng vang lên âm thanh từ một chiếc điện thoại khác, đang phát sóng livestream của Cố Chi Tang!
Cô ấy đã trùng hợp gặp phải một bác tài là người hâm mộ chương trình “Linh Sự”.