Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 892 - Chương 892: Cả Phòng Đầy Thi Khí

Unknown Chương 892: Cả Phòng Đầy Thi Khí

Lái xe nói: “Dù gì tôi cũng đã làm việc tại khu vực thành phố X này mười mấy năm rồi. Không phải nói phét chứ không ai quen thuộc những con đường lớn và ngõ nhỏ ở khu vực này hơn tôi đâu.”

“Em gái cứ yên tâm đi. Tôi đảm bảo chỉ cần mười lăm phút sẽ đưa cô đến đúng nơi, tuyệt đối sẽ không làm chậm trễ việc bắt quỷ của đại sư Cố!”

[Chết cười mất, đại ca lái xe tối nay muốn làm thần xe thu hoạch cả danh lẫn lợi rồi.]

[Ghê thật, bác tài đã đóng hướng dẫn định vị rồi mà vẫn lái xe như bay, hơn nửa đêm mà sự nhiệt tình vẫn bốc cháy ngùn ngụt.]

[Cái khác không nói chứ các bác tài già dặn thông thạo đường tại các thành phố lớn là sự thật đấy, tốc độ cũng cực kỳ nhanh. Hồi trước, tôi đuổi kịp giờ bắt tàu cũng đã may mắn gặp được một lái xe như vậy. Điên cuồng thì đúng là điên thật nhưng cũng cực kỳ nhanh!]

[…]

Bác tài này quả thực đã phóng xe chở “Trứng Cuộn Cuốn” đến bên ngoài khu nhà kia trong vòng mười lăm phút, còn nhất định không chịu thu tiền xe.

“Trứng Cuộn Cuốn” giơ điện thoại di động lên, đi vào trong khu dân cư.

Cô ấy vừa mới chuyển đi chưa được bao lâu, bởi vì tiền thuê nhà và tiền đặt cọc vẫn chưa hết hạn nên chủ nhà đã không lấy lại chìa khóa, còn nói với cô ấy rằng nếu thay đổi ý định thì có thể quay trở về bất cứ lúc nào.

Cho nên, bảo vệ của khu nhà ở vẫn nhận ra cô ấy.

Khi cô ấy đi vào trong thì bác trai bảo vệ quen thuộc cũng lên tiếng chào hỏi cô ấy: “Sao hai ngày nay không gặp cháu thế?”

“Trứng Cuộn Cuốn” miễn cưỡng nở nụ cười, nhìn khu dân cư bị bóng đêm bao phủ trước mặt thì sự lo lắng, sợ hãi và bất an trong lòng cô ấy càng mãnh liệt hơn.

Nếu không phải Cố Chi Tang đã nói rằng nếu không quay trở về ngay tối hôm nay thì có lẽ sẽ không giải quyết được vụ việc quỷ dị trên người của cô ấy thì “Trứng Cuộn Cuốn” thật sự không muốn quay trở về nơi này nữa.

Khi đi đến gần khu vực hành lang tòa nhà thì cô ấy đã gục đầu xuống, hạ giọng nói với màn ảnh:

“Bồn hoa ở phía bên kia… chính là nơi Tiểu Ngô rơi xuống.”

Cô ấy không dám nhìn về phía đó, sợ rằng tình trạng tử vong thảm thiết diễn ra ở mười ngày trước sẽ lại xuất hiện trong đầu mình.

Nhưng Cố Chi Tang có thể nhìn thấy, vật tà ma “vương vấn” đang bám sát theo phía sau cô ấy khi bước vào khu nhà này thì năng lượng của nó đã càng thêm xao động.

Hơn nữa, khi nó tiến lại gần bồn hoa kia – cũng chính là nơi tử vong lúc trước thì bóng dáng của nó cũng gần như bị vặn vẹo, mất đi hình người lúc đầu.

Lúc này, sự phẫn hận, không cam lòng, v.v… cùng các cảm xúc phức tạp khác đã cuồn cuộn tràn ra và gây ảnh hưởng đến “Trứng Cuộn Cuốn”, khiến tay chân của cô ấy rét lạnh, không nhịn được phải run lẩy bẩy.

Trước khi đến nơi thì cô ấy đã gửi một tin nhắn trong nhóm chat chung của những người cùng thuê phòng lúc trước.

Sợ rằng không thể giải thích rõ trong vài ba câu nên cô ấy đã nói rằng bản thân để quên một số đồ đạc ở bên này, muốn dẫn theo một người bạn nam đến giúp đỡ chuyển đồ.

Trên thực tế, cô ấy sợ rằng bản thân cầm máy quay đi vào trong sẽ không cẩn thận quay đến hình ảnh các cô gái trong căn hộ thuê chung kia không mặc quần áo nghiêm chỉnh.

Hai mươi phút trôi qua, trong nhóm chat chung đã có mấy chục tin nhắn trả lời.

“Đến rồi.” “Trứng Cuộn Cuốn” nói.

Thay vì lấy chìa khóa ra để mở cửa thì cô ấy đã lựa chọn gõ cửa.

Một lát sau, cánh cửa chính được mở ra, một khuôn mặt đầy sự bất mãn của một người phụ nữ trẻ đã xuất hiện, trên đầu cô ấy còn đang quấn một chiếc khăn bao lại mái tóc ướt:

“Viên Trầm Phương?”

“Đã trễ thế này rồi sao cô lại đột nhiên dẫn một người đàn ông đến đây vậy? Có đồ đạc gì mà không thể lấy vào ngày mai được sao? Chúng tôi đều đã tắm rửa và rửa mặt rồi, thật sự quá bất tiện.”

Nói xong, cô gái này lại quay đầu nhìn về đằng sau “Trứng Cuộn Cuốn”, không thấy được ai khác nữa thì có hơi hoài nghi đánh giá cô ấy – cũng chính là Viên Trầm Phương.

“Bạn nam kia đâu?”

“Để tôi đi vào rồi sẽ nói rõ với mọi người.”

Lúc này, Cố Chi Tang vẫn luôn im lặng không nói gì đã hơi nhướng mày, dường như cảm nhận được thứ gì đó nên lẳng lặng nâng tay lên.

Cô rũ mắt nhìn về phía mặt bàn đang bày một loạt thẻ tre, đầu ngón tay trắng muốt vuốt ve trên đống thẻ tre này rồi rút ra một thẻ. Sau khi nhìn ký hiệu trên thẻ vừa rút thì Cố Chi Tang đã cầm lấy điện thoại di động và gửi tin nhắn cho một số liên lạc trong danh bạ.

Sau khi đặt đồ đạc trong tay xuống thì Viên Trầm Phương đã ngồi xuống sô pha ở phòng khách.

Bởi vì vấn đề góc quay nên Cố Chi Tang không thể nhìn được toàn cảnh trong phòng, chỉ thấy được nửa thân trên của hai người đang mặc đồ ngủ.

Mặc dù vậy, cô cũng nhẹ nhàng “chậc” một tiếng.

Cả phòng tràn đầy thi khí.

Vật tà ma đằng sau Viên Trầm Phương đã vặn vẹo thành bánh quai chèo rồi.

Căn hộ cho thuê chung này quả thật có vấn đề.


Bình Luận (0)
Comment