Lúc này, mấy người cùng thuê chung đều ở nhà. Hai sinh viên nữ trẻ tuổi vẫn còn ở nơi này, không chuyển ra ngoài, một người họ Cao, một người họ Hà. Trong đó, có một người chính là người vừa mới mở cửa cho Viên Trầm Phương.
Những người luôn trò chuyện với cô ấy từ nãy đến giờ, cũng đặt thêm vài câu hỏi chính là hai người bọn họ.
Hai người khác là khách trọ mới chuyển đến nơi này được vài ngày, chỉ có mối quan hệ quen biết sơ với Viên Trầm Phương. Gần như ngay lúc bọn họ vừa mới chuyển vào thì Viên Trầm Phương đã chuyển ra ngoài.
Tiểu Cao – chính là người ra mở cửa lúc nãy đã nhíu mày nói:
“Cô còn đồ đạc gì chưa chuyển đi vậy? Nói trước nhé, không có ai vào trong phòng ngủ của cô đâu, chúng tôi cũng không động chạm vào tất cả đồ đạc bên trong, có thiếu đồ gì thì tuyệt đối không liên quan đến chúng tôi.”
Viên Trầm Phương không giỏi nói dối mà chuyện này cũng liên quan mật thiết đến những người cùng thuê căn hộ này nên cô ấy đã ăn ngay nói thật.
“Cô nói gì cơ? Bị ma ám sao?”
Giọng nói của Tiểu Cao chợt cao vút lên, đôi mắt cũng trợn tròn, mở to hơn. Một lúc lâu sau, cô ấy mới nói: “Cô, cô đang đùa thôi, đúng không…”
Chỉ là biểu cảm của cô ấy và Tiểu Hà đều cực kỳ mất tự nhiên, hiển nhiên bọn họ cũng nghĩ đến chuyện người bạn trọ lúc trước đã rơi từ trên cao xuống một cách kỳ lạ cách đây không lâu.
Tiểu Hà nhìn về phía điện thoại di động trong tay cô ấy rồi hỏi: “Bây giờ cô đang kết nối livestream à?”
Một khách trọ mới là một người phụ nữ trưởng thành đã ra xã hội làm việc vài năm nhíu mày nói:
“Chuyện ma ám mà mấy người nói chắc hẳn là vụ việc của người thuê nhà lúc trước đã rơi từ trên tầng cao xuống, đúng không? Hơn nửa đêm mà cô chạy đến đây vì loại chuyện vớ vẩn này thì không phải là đang càn quấy hay sao?”
“Đều là người trưởng thành rồi, còn tin mấy lời nói hư vô mờ mịt về quỷ thần nữa à?”
Một người phụ nữ khác có tính cách hướng nội hơn cũng nhỏ giọng đồng ý:
“Tôi cảm thấy chị Từ nói đúng đấy.”
“Chúng tôi đã sống ở đây được vài ngày rồi, không hề phát hiện ra có chuyện gì bất thường cả. Phòng ở cũng rộng rãi và sáng sủa, chủ nhà cũng là người rất tốt… Người chị em này có phải đã suy nghĩ nhiều quá rồi không?”
Hai người phụ nữ mới chuyển đến cũng biết rằng giá thuê của căn hộ này rẻ hơn là bởi vì đã từng có người chết ở đây.
Bọn họ cũng biết Viên Trầm Phương và một người khách trọ họ Diệp khác đã bị dọa sợ đến mức lần lượt chuyển ra ngoài.
Nhưng nguyên nhân tử vong là do người đàn ông kia luẩn quẩn trong lòng nên nhảy lầu tự tử chứ không phải là vụ án giết người gì.
Hơn nữa, hai người bọn họ chưa từng chứng kiến tình trạng tử vọng của người chết nên tất nhiên cũng không có bao nhiêu cảm giác sợ hãi. Bọn họ không đồng tình với lời nói của Viên Trầm Phương, thậm chí còn cảm thấy cô ấy quá nhát gan.
Trái lại, Tiểu Cao và Tiểu Hà lại lộ ra biểu cảm chần chừ và bất an, tầm mắt của hai người bọn họ vẫn luôn quét về phía gương mặt ảm đạm, u ám của Viên Trầm Phương.
Ngay khi Viên Trầm Phương không biết nên giải thích như thế nào thì từ loa điện thoại di động của cô ấy đột nhiên vang lên một giọng nói bình thản nhưng lại cực kỳ dễ nghe:
“Nữ sinh mặc áo ngủ màu hồng nhạt, bạn thật sự không hề cảm thấy có chuyện gì bất thường sao?”
Viên Trầm Phương hơi sửng sốt, vội vàng giơ điện thoại di động lên, quay màn hình lại cho tất cả mọi người cùng nhìn thấy.
“Cố Chi Tang?!” Tiểu Hà hét lớn một tiếng, nhận ra người ở trên màn hình chính là nghệ sĩ nữ “Thần Toán tài tình” đang nổi đình nổi đám gần đây.
Ba người còn lại cũng biết về danh tiếng của Cố Chi Tang. Tất cả bọn họ đều đã từng xem qua livestream hoặc một số video được biên tập lại trên mạng, cả một số tin tức về cô đã được các tài khoản blogger đăng tải nữa.
Ngay lập tức, sắc mặt của các cô gái trong căn hộ đều biến đổi, bọn họ nhận ra rằng thật sự có điều gì đó không ổn.
Bởi vì chương trình “Linh Sự” đã bùng nổ độ nổi tiếng nên gần đây cũng xuất hiện một số chương trình thực tế về huyền học bắt chước theo. Trên các nền tảng mạng xã hội cũng ùn ùn xuất hiện các blogger và ngôi sao mạng gắn mác am hiểu huyền học.
Những người nổi tiếng trên mạng trong lĩnh vực huyền học mọc lên như nấm sau mưa, cực kỳ đông đảo nhưng đa số đều là kẻ lừa đảo không có giới hạn đạo đức mà thôi.
Sau đó, thường xuyên xuất hiện rất nhiều bài viết cảnh báo vì bị lừa khiến cho một số nền tảng mạng xã hội phải bất đắc dĩ đăng tải thông báo chính thức nhắc nhở người dùng không nên tin tưởng những “đại sư” trực tuyến đó.
Khi Viên Trầm Phương nói ra ý đồ của cô ấy thì bọn họ còn tưởng rằng đối phương đã tìm một vị “đại sư” trên mạng và bị người này lừa.
Ai mà ngờ được rằng, người nói căn hộ này bị ma ám lại là Cố Chi Tang!
Nếu là cô nói thì tính chất vụ việc sẽ ngay lập tức thay đổi rồi!