Tiểu Hà vội vàng lấy điện thoại di động ra, ấn vào các từ khóa đang được treo trên hot search để tìm đường link kết nối đến phòng livestream của Cố Chi Tang.
Khi cô ấy nhìn thấy đồ nội thất và góc áo quen thuộc trên màn hình thì rốt cuộc cũng bắt đầu luống cuống tay chân.
“Là thật đấy! Chị Viên thật sự đang kết nối với phòng livestream của Cố Chi Tang!”
Lúc này, những người khác trong nhà cũng bắt đầu đứng ngồi không yên, quay qua nhìn nhau và đều cảm thấy môi trường xung quanh không còn thoải mái như lúc trước nữa.
Không gian trong phòng khách quá mức yên tĩnh, phong cách trang trí nội thất dường như cũng lạnh lẽo hẳn, khiến cho bọn họ không tự chủ được phải rùng mình.
Người phụ nữ họ Từ ước chừng khoảng 26, 27 tuổi lộ ra biểu cảm khó coi, lên tiếng phá vỡ sự yên lặng:
“Nếu chân tướng sự việc đúng như Tiểu Viên đã nói là nơi này bị ma ám… thì chẳng phải chúng ta đang ở trong tình cảnh không an toàn hay sao?”
Tiểu Hà – một trong hai sinh viên nữ, chú ý đến sắc mặt khó coi của bạn mình và nghĩ đến chuyện Tiểu Cao chính là nữ sinh “mặc áo ngủ màu hồng nhạt” mà Cố Chi Tang vừa nhắc đến nên không khỏi lên tiếng dò hỏi:
“Có phải cậu đã phát hiện ra chuyện gì không?”
“Tớ, tớ cũng không biết…”
Tiểu Cao luống cuống, cảm thấy lòng bàn tay lạnh buốt.
Những sự việc kỳ lạ phát sinh cách đây không lâu mà cô ấy không thể lý giải nổi đã lần lượt ùa về, càng khiến cho cô ấy sợ hãi hơn.
“Nhưng mà, vào mấy hôm trước khi tớ đến chơi nhà bạn trai thì quả thật đã xảy ra một việc kỳ lạ.”
Cô ấy ngập ngừng kể lại chuyện mà bản thân đã gặp phải.
Hóa ra, ở đối diện trường đại học của Tiểu Cao và Tiểu Hà là một trường đại học cảnh sát.
Bạn trai của Tiểu Cao chính là một sinh viên bên trường đối diện, gia đình cũng ở ngay tại địa phương, hơn nữa, cha của người bạn trai này cũng là một sĩ quan cảnh sát.
Hai người tình cờ quen biết vào năm nhất đại học, sau khi yêu đương được hai năm thì mối quan hệ giữa hai bên cũng rất ổn định. Ngoài ra, cha mẹ hai bên đều biết chuyện yêu đương giữa bọn họ, còn trao đổi cả thông tin liên lạc với nhau.
Trước đó không lâu, bạn trai Tiểu Cao đã dẫn cô ấy về nhà gặp cha mẹ và ăn tối.
Ngày đó, cô ấy cố ý trang điểm chỉn chu, còn tỉ mỉ lựa chọn quà tặng gặp mặt nhưng nào ngờ được rằng, lúc vừa mới bước vào nhà bạn trai thì lại xảy ra sự cố.
Tiểu Cao nói: “Gia đình bạn trai tôi có nuôi một con chó đã khá già, là một chú chó cảnh sát đã xuất ngũ do bị thương ở chân sau.”
“Cha mẹ của anh ấy có đủ điều kiện phù hợp để được nhận nuôi, cha của anh ấy còn là sĩ quan cảnh sát lâu năm nên mới được nhân nuôi chú chó này.”
“Lúc đó, tôi vừa vào phòng khách và ngồi xuống ghế sô pha, còn chú chó cảnh sát già kia đang nằm trên một tấm thảm cách đó không xa. Đột nhiên, nó…”
Dừng lại một lúc, Tiểu Cao mới mím môi nói: “Nó đột nhiên xông về phía tôi và còn liên tục sủa lớn.”
Chuyện này khiến Tiểu Cao cực kỳ hoảng sợ, vội vàng đứng dậy từ ghế sô pha.
Nhưng chú chó cảnh sát già này lại cực kỳ hưng phấn, vừa sủa vừa lao về phía cô ấy, còn cắn chặt lấy gấu váy của cô ấy không chịu nhả ra. Nếu không phải bạn trai và cha mẹ của anh ấy giúp đỡ giữ lại thì có khi váy của cô ấy đã bị cắn nát bươm rồi.
Lúc đó, cô ấy cũng nghe thấy bạn trai than thở: “Kỳ lạ thật, bình thường nó cực kỳ ngoan ngoãn mà sao em vừa đến thì nó đã lại phấn khích như vậy chứ?”
Cha mẹ của bạn trai còn cười ha hả nói rằng chú chó này quá thích cô ấy rồi.
Nhưng ai ngờ được rằng, khi mọi người vừa thả chú chó kia ra thì nó lại lập tức xông đến gần Tiểu Cao, tiếp tục sủa lớn không ngừng, chân còn nhảy qua nhảy lại.
Cuối cùng, bọn họ không còn cách nào khác, bạn trai của cô ấy đành phải nhốt chú chó kia vào trong phòng ngủ.
Ngày hôm đó, Tiểu Cao nhìn làn váy bị cắn nát bươm, nghe tiếng chó sủa không ngừng trong phòng ngủ mà như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than. Cô ấy cảm thấy vô cùng xấu hổ, cứ luôn có cảm giác rằng cha mẹ của bạn trai đang nhìn mình với ánh mắt kỳ lạ.
Sau khi cơm nước xong thì Tiểu Cao lập tức xin phép ra về, còn vì chuyện này mà khó chịu mất hai ngày.
Sau đó, bạn trai đã giải thích với cô ấy: “Sao cha mẹ của anh lại có thể vì chuyện này mà có ấn tượng không tốt với em được chứ? Em tuyệt đối đừng có nghĩ nhiều, bọn họ còn dặn dò anh phải an ủi em nữa đấy.”
“Thật ra, chú chó cảnh sát mà nhà bọn anh nhận nuôi trước đây là một chú chó tìm kiếm thi thể, được đào tạo nghiệp vụ chuyên môn nên cực kỳ nhạy cảm với mùi của xác chết.”
“Nó cũng chỉ bị kích thích đối với mùi của xác chết mà thôi, lúc bình thường vẫn luôn ngoan ngoãn, cũng rất nghe lời. Chẳng hiểu vì sao ngày hôm đó, nó lại bỗng nhiên kích động như vậy nữa…”