Hai phần của một tấm gương là hai loại kính khác nhau; nam sinh làm công việc blogger trên mạng đã rơi từ tầng cao xuống một cách kỳ quái; ảnh thờ được đặt sau gương trong nhà vệ sinh, v.v…
Những sự kiện thần quái kỳ lạ liên tục xuất hiện tại căn hộ chung cư không lớn lắm này khiến cho những cô gái khác vốn dĩ còn có chút chần chừ thì bây giờ đã hoàn toàn tin rằng căn hộ này và chủ nhà Tôn Nguyệt Nguyệt có gì đó mờ ám.
Hai cô gái mới đến thuê trọ cách đây không lâu không dám nhìn kỹ ảnh thờ đen trắng kia, chỉ cảm thấy thật là xui xẻo.
Đồng thời, bọn họ cũng cực kỳ hối hận khi ham giá rẻ mà chuyển đến căn hộ “Hung Trạch” này.
Quả nhiên, hàng hóa giá rẻ không phải là hàng hóa có chất lượng tốt.
Còn về phần ba cô gái đã sống ở đây khá lâu thì sự suy sụp trong lòng bọn họ cũng không cần phải nói gì nữa.
Trong số bọn họ, người đã thuê ở đây lâu nhất cũng đã ở hơn 8 tháng, Viên Trầm Phương là người thuê cũ ngắn nhất cũng đã ở gần 4 tháng rồi.
Trong thời gian ở đây, bọn họ đã vô số lần đứng trước chiếc gương này để rửa mặt, trang điểm, thậm chí có đôi khi đi ra khỏi khu vực bồn tắm và vòi tắm hoa sen thì bọn họ còn sẽ không mặc gì đi đến trước gương làm vài việc rồi mới mặc quần áo.
Tất cả đều được tấm ảnh thờ đặt trong cái lỗ đằng sau tấm gương kia “thu hết vào tầm mắt”.
Tiểu Hà là người có tâm lý thừa nhận mọi chuyện kém cỏi nhất nên đã bị kích động, đột nhiên xông về phía Tôn Nguyệt Nguyệt, đẩy mạnh đối phương một cái:
“Cô rốt cuộc muốn giở trò quỷ quái gì với chúng tôi vậy? Cô nói đi chứ!”
Nhân viên cảnh sát mặc thường phục đứng bên cạnh đã vội vàng bước lên an ủi Tiểu Hà, nhẹ giọng trấn an cảm xúc của cô ấy để tránh tình hình căng thẳng bị đẩy lên cao hơn.
Kiểu tóc được chăm chút tỉ mỉ của Tôn Nguyệt Nguyệt đã trở nên lộn xộn khi xung đột xảy ra, nhìn có chút chật vật.
Cô ta lạnh lùng liếc Tiểu Hà một cái.
Cho dù không cạy được miệng của Tôn Nguyệt Nguyệt nhưng hiệu suất làm việc của các cảnh sát ở địa phương vẫn rất cao.
Chẳng bao lâu sau, bọn họ đã điều tra được các thông tin liên quan của Tôn Nguyệt Nguyệt và thông qua kết nối mạng, phía cảnh sát địa phương cũng gửi cho bên cảnh sát Triệu và Cố Chi Tang mỗi người một bản.
Nhìn xong tài liệu được gửi đến thì cảnh sát Triệu đã lên tiếng:
“Cô Tôn, tên mà cô nói cho những người thuê trọ này vốn dĩ không phải là tên thật. Cô cũng không phải tự thành lập phòng làm việc của mình, mở studio thẩm mỹ gì đó. Cô vẫn luôn lừa gạt bọn họ ngay từ đầu.”
Trên thực tế, cô ta họ Tôn, tên là Ngoạt, là con gái của chủ tịch công ty trách nhiệm hữu hạn công nghệ Danh Hạo – Tôn Truyền Phát.
“Chuyện đã đến nước này rồi thì cho dù cô có ngụy biện như nào cũng sẽ không thể rửa sạch hiềm nghi trên người mình đâu. Tôi khuyên cô vẫn nên thẳng thắn khai ra để nhận được khoan hồng của pháp luật.”
Tôn Ngoạt bị một nhân viên cảnh sát mặc thường phục khống chế, biểu hiện giả dối tỏ vẻ dịu dàng trước kia đã hoàn toàn biến mất.
Lúc này, khuôn mặt xinh đẹp nhưng đôi môi lại tái nhợt của cô ta lộ rõ biểu cảm âm u, lạnh lẽo, ánh mắt liếc qua những cô gái thuê trọ hoặc đang vô cùng khiếp sợ hoặc cực kỳ căm hận rồi gắt gao nhìn chằm chằm về phía Viên Trầm Phương.
“Lúc trước, đáng nhẽ tôi không nên tha cho cô.”
Nếu không phải cô ta nhất thời động lòng trắc ẩn và buông tha cho cô gái này thì làm sao Viên Trầm Phương còn có thể tham gia livestream để dẫn Cố Chi Tang và cảnh sát đến đây được?
Viên Trầm Phương bị ánh mắt ghi hận mãnh liệt của cô ta lướt qua khiến thân thể của cô ấy không tự chủ được run bắn lên, không khỏi siết chặt lấy điện thoại di động trong tay mình.
Cảnh tượng này đã được ghi lại qua ống kính điện thoại dẫn đến các khán giả trong phòng livestream thi nhau lên tiếng chỉ trích:
[Đã chết đến nơi rồi còn uy hiếp ngược lại bạn khán giả đến chương trình xin cầu cứu à?? Đúng là phí phạm nhan sắc xinh đẹp này.]
[Tôi bị ánh mắt vừa rồi của Tôn Ngoạt khiến cho sợ run cả người… Mọi người không cảm thấy quá hung dữ sao?]
[Tưởng tượng bản thân ở vị trí của các chị em thuê trọ căn hộ này thì tôi cảm thấy thật sự ghê tởm và quá khủng bố. Bức ảnh được đóng khung kia chắc chắn là ảnh thờ rồi!
Loại ảnh này bình thường đều được dán ở trên mộ bia, hoặc đặt trên bàn thờ trong nhà để thờ cúng. Bây giờ nó lại được đặt ở đằng sau tấm gương trong nhà vệ sinh, ngày đêm có thể nhìn thấy mọi chuyện ở bên ngoài thì thật sự quá mức kinh dị.
Đằng sau chuyện này tuyệt đối là một âm mưu kinh khủng!!]
[…]
“Nếu cô Tôn vẫn không muốn mở miệng thì tôi sẽ giúp cô nói vậy.”
Trên màn hình phòng livestream, cô gái trẻ mặc quần áo ở nhà có chất liệu vải bông màu trắng đã lên tiếng với vẻ mặt lạnh nhạt.
Một tay cô đang chống cằm, tay áo bông xốp mềm đã rơi xuống dưới lộ ra phần cổ tay trắng muốt, còn trắng hơn màu quần áo nữa.
“Cô đã cực kỳ thận trọng và cũng rất thông minh, không chỉ đổi lại tên trên căn cước công dân mà còn thuê người sử dụng thủ đoạn đặc thù để chỉnh sửa lại ngày sinh tháng đẻ.”
“Cô muốn sử dụng cách thức này để sửa đổi lại Mệnh Cách, trốn tránh sự rình coi của người trong giới huyền học. Nhưng loại thủ đoạn này…”
Cố Chi Tang dừng lại một chút rồi khẽ cười nhạo: “Vô dụng đối với tôi.”