“Âm sát khí trong cơ thể của anh có phải lại sắp mất khống chế rồi không?”
Sau một thời gian im lặng, Cố Chi Tang bỗng nhiên lên tiếng, quan tâm dò hỏi.
Có lẽ cô vẫn chưa nghe rõ nội dung tin nhắn thoại vừa vang lên, hoặc là cô cũng không hiểu được hàm ý trong những lời nói của Phù Khinh Ngạn.
Cặp mắt đen láy của cô khi nhìn về phía Yến Thừa vẫn sáng ngời và trong trẻo như trước, trong con ngươi sâu thẳm đang phản chiếu rõ nét bóng dáng cao gầy của anh.
Thấy sắc mặt của Cố Chi Tang vẫn bình tĩnh như thường thì sự căng thẳng trong lòng Yến Thừa mới thoáng vơi bớt. Anh mím môi trả lời:
“Gần đây có hơi rối loạn một chút…”
Suy nghĩ trong lòng khó có thể nói ra đã miễn cưỡng được bảo vệ, không bị vạch trần đột ngột khiến cho Yến Thừa an tâm hơn nhiều nhưng trong lòng vẫn có chút tiếc nuối khó hiểu.
Tuy ngoài miệng thì anh nói rằng không có gì đáng ngại nhưng Cố Chi Tang chỉ liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra thân thể của thanh niên đối diện đã gần đến mức cực hạn rồi.
“Nếu không thể khống chế được thì vì sao anh không liên lạc để tôi giúp anh tinh lọc chứ?”
Cố Chi Tang nhíu mày, bỗng dưng tiến về phía trước hai bước.
“Anh hãy ngồi xuống đi, để tôi kiểm tra phần sát khí còn sót lại trong thân thể của anh.”
Vừa đối mặt gần hơn với Yến Thừa thì Cố Chi Tang đã nhận ra có điều gì đó không ổn.
Cô đưa năng lượng vào trong, lần dọc theo lực lượng của thần thức, tiến vào Linh Đài của Yến Thừa, tác động vào từng tấc mạch máu để dò xét toàn bộ hệ thống kinh mạch và từng thớ cơ bắp của anh.
Khi điều tra một lượt toàn diện như vậy thì cô mới phát hiện ra, tình trạng cơ thể của Yến Thừa sau khi trải qua hai lần tinh lọc và chữa trị thì không những không cải thiện tốt hơn mà hình như còn chuyển biến xấu đi.
Từng đợt khí thể sền sệt màu đen ngòm ẩn giấu bên trong âm sát khí đang dần chiếm cứ thân thể của anh, liên tục ăn mòn và khuếch tán bên trong cơ thể.
Cố Chi Tang cực kỳ quen thuộc với loại cảm giác vừa tà ác, vừa thô bạo lại cực kỳ tối tăm này.
Sương đen!
Thứ tà ác âm hồn bất tán này không biết từ lúc nào đã xâm nhập vào trong cơ thể của Yến Thừa!
Khó trách tình trạng thân thể của anh lại chuyển biến xấu một cách nhanh chóng như vậy.
Vẻ mặt của Cố Chi Tang hiện rõ sự giật mình.
Cô lập tức nắm lấy cánh tay mảnh khảnh, đang nổi đầy tĩnh mạch của anh lên rồi mạnh mẽ đẩy lực lượng mênh mông của mình vào từ chỗ cổ tay, xâm nhập vào trong thân thể của đối phương.
Hồn lực của cô mang theo nhiều tơ vàng lưu động bên trong, là lực lượng Công Đức ẩn chứa trong hồn phách của cô, có thể khắc chế được tất cả các loại âm tà trên đời.
So với lần trước khi giúp đỡ Yến Thừa tinh lọc âm sát khí thì đến bây giờ đã trôi qua nửa tháng rồi, lực lượng hồn phách của Cố Chi Tang cũng đã trở nên mạnh mẽ hơn. Vì vậy, việc cắn nuốt những âm sát khí kia cũng càng thêm thành thạo.
Sát khí cực kỳ ngoan cố vẫn luôn quấy nhiễu Yến Thừa trong bao nhiêu năm qua đã liên tiếp bị nuốt chửng dưới tác động của hồn lực cường đại.
Chẳng bao lâu sau, lớp sương mù màu xám xịt quay cuồng xung quanh thân thể của Yến Thừa đã càng ngày càng loãng hơn, phạm vi khuếch tán cũng dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng gần như đã biến mất không còn tung tích.
Sau khi sát khí bị nuốt chửng và hấp thụ hết thì những sợi khí thể sền sệt màu đen còn sót lại trong kinh mạch của Yến Thừa càng thêm rõ ràng.
Con ngươi trong mắt Cố Chi Tang lóe lên một vòng tròn màu vàng cực kỳ nhỏ bé, đồng thời, đầu ngón tay đang đặt trên cổ tay nóng bỏng của Yến Thừa nhẹ nhàng dùng sức một chút.
Hồn lực của cô đang thăm dò bên trong kinh mạch của anh dường như đã nhận được chỉ dẫn, hung hăng đánh thẳng về phía những sợi khí thể màu đen đang xâm nhập vào nội tạng kia.
Hai loại lực lượng đối chọi nhau khiến Yến Thừa phải rên rỉ một tiếng đau đớn thoát ra từ kẽ răng.
Cơn đau tê tái mang lại cảm giác vô cùng khó chịu và khiến cho mạch máu của anh tê dại. Độ đau đớn không ngừng gia tăng khi những sợi khí thể màu đen đang chiếm cứ trong thân thể của anh bị lực lượng của cô đánh cho tán loạn khắp nơi.
Anh không chỉ cảm nhận được nỗi đau đớn tột cùng đó mà sau khi cảm giác tê dại này qua đi thì sẽ có một cảm giác vô cùng thoải mái lan tỏa, những di chứng dai dẳng năm xưa dường như đều đã được xoa dịu.
Tuy nhiên quá trình này thật sự vô cùng gian nan, cũng là sự tra tấn dài lâu.
Yến Thừa không khỏi nắm chặt bàn tay lại, mạch máu nổi lên rõ ràng trên mu bàn tay thon dài của anh kéo dài đến tận phần cánh tay dưới tay áo.
“Đau sao? Kiên nhẫn thêm một chút nhé.”
Cố Chi Tang liếc mắt nhìn về phía thanh niên đang cố gắng nhẫn nhịn rồi nhíu mày nói:
“Trong khoảng thời gian gần đây, anh có cảm giác được thân thể của mình hoặc trong đầu óc xảy ra bất cứ điều gì không ổn không?”