Cố Chi Tang biết rằng bản thân khuyết thiếu tình cảm và khả năng cộng tình, nhưng trái tim của cô cũng không phải cứng rắn như sắt đá.
Tình cảm của Yến Thừa đối với cô quá mức nóng bỏng, ánh mắt của anh khi nhìn về phía cô đong đầy tình cảm cực kỳ nồng nhiệt.
Đôi tai luôn đỏ ửng và sự luống cuống, né tránh theo bản năng của anh mỗi khi bị cô nhìn thẳng, cộng thêm cả sự thầm lặng làm tất cả mọi thứ vì muốn giúp đỡ cô…
Yến Thừa muốn che giấu nhưng anh hoàn toàn không thể nào giấu nổi.
Phù Khinh Ngạn đã có thể nhận ra thì làm sao người nhạy bén như Cố Chi Tang có thể hoàn toàn không có cảm giác gì được?
Tuy nhiên, Cố Chi Tang vẫn cảm thấy hơi hoang mang.
Ở thế giới này, cô đã gặt hái được một số tình bạn, cũng dần hiểu rõ mối quan hệ ràng buộc giữa người thân trong một gia đình, nhưng chỉ có mỗi thứ tình yêu nảy sinh giữa người với người thì cô còn cảm thấy khá nghi ngờ.
Loại tình cảm này rất phức tạp, cũng rất dễ biến đổi, có đôi khi còn vô cùng mù quáng.
Khi nó xuất hiện thì cũng không tuân theo bất cứ quy luật nào, mà khi mất đi thì cũng rất dễ dàng. Loại tình cảm này khiến cho người từ xưa đến nay luôn tìm tòi quy luật của mọi việc như Cố Chi Tang khó có thể hiểu được.
Cô đang quan sát Yến Thừa và đồng thời cũng đang quan sát cả bản thân mình.
Cô xác định chắc chắn bản thân bây giờ không hề nảy sinh thứ cảm xúc gọi là tình yêu, cũng còn một khoảng cách khá xa để tiến gần hơn đến loại tình cảm này.
Tuy nhiên, điều kỳ lạ ở đây là dường như cô không hề phản cảm hay ghét bỏ gì những cảm xúc đặc biệt này.
Cũng không chán ghét Yến Thừa.
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu thì Cố Chi Tang đã hơi nghiêng đầu rồi hỏi thẳng anh:
“Yến Thừa, chủ sở hữu mới của công ty {Giải Trí Thành Ân} rác rưởi kia là anh, đúng không? Vào hai ngày trước, trợ lý của tôi đã gửi cho tôi một bản hợp đồng mới có tỷ lệ phân chia lợi nhuận cực kỳ có lương tâm.”
“Dựa theo những điều khoản trong hợp đồng thì công ty sẽ dồn mọi nguồn lực để nâng đỡ tôi nhưng không hề muốn chia chác nhiều hơn…”
Sau khi dừng lại một lát thì cô đã nói với giọng điệu bất đắc dĩ:
“Ngoại trừ việc anh chính là ông chủ mới thì tôi không thể nghĩ ra được ai khác.”
“Là tôi, tôi đã mua lại {Giải Trí Thành Ân}.”
Sau một lúc kinh ngạc ngắn ngủi thì Yến Thừa đã lập tức thừa nhận.
Dường như sợ Cố Chi Tang hiểu lầm nên anh đã vội vàng giải thích thêm:
“Tôi không hề có ý gì khác. Bản hợp đồng kia cũng chỉ là đưa cho trợ lý Chu để cô ấy đưa cho cô xem thử trước. Còn về chuyện cô có đồng ý ký tiếp hay muốn rời khỏi {Giải Trí Thành Ân} thì hoàn toàn dựa theo ý kiến riêng của cô.”
Việc mua lại “Giải Trí Thành Ân” là chuyện anh không hề tiết lộ ra ngoài, ngay cả nhân viên thân cận trong tập đoàn cũng không biết chuyện này.
Yến Thừa hoàn toàn không thể ngờ được rằng, Cố Chi Tang lại có thể đoán được anh chính là người chủ mới.
Anh đã từng điều tra qua công ty “Giải Trí Thành Ân” và cũng biết được nội bộ công ty này thối nát đến mức nào.
Bên trên có lãnh đạo cấp cao tham nhũng, bên dưới có người quản lý thích ức hiếp và chơi đùa nghệ sĩ.
Trong hai năm trước, sở dĩ Cố Chi Tang bị bôi xấu trên toàn mạng như vậy là có đến 80% nguyên nhân do công ty này không để ý đến chuyện sống chết của cô, đè ép độ chú ý của công chúng và dùng đủ loại thủ đoạn để đẩy “Cố Chi Tang” xuống vực sâu.
Bây giờ, Cố Chi Tang đã nổi tiếng.
Nổi tiếng đến mức không ai trong vòng tròn giải trí có thể so sánh với cô được.
Và hợp đồng của cô với bên “Giải Trí Thành Ân” cũng đã sắp đến kỳ hạn.
Yến Thừa biết “Giải Trí Thành Ân” tất nhiên sẽ không để cho cô rời đi dễ dàng. Anh chẳng cần nghĩ nhiều cũng đã tưởng tượng được, những tên cặn bã kia sẽ sử dụng những thủ đoạn buồn nôn cỡ nào.
Bọn họ mặt ngoài sẽ ra vẻ cầu cạnh như chó vẫy đuôi mừng chủ về, nhưng sau lưng sẽ sử dụng các thủ đoạn cưỡng ép và dụ dỗ cô.
Một khi các loại thủ đoạn này không có tác dụng thì bọn họ sẽ thẹn quá hóa giận, bắt đầu hắt nước bẩn lên người Cố Chi Tang, chỉ hận không thể hủy diệt người nghệ sĩ mà bọn họ không thể kiểm soát được là cô.
Yến Thừa cũng hiểu rõ, những thủ đoạn này đối với Cố Chi Tang bây giờ thì cũng chẳng thể trở thành việc uy hiếp đến cô được.
Tuy nhiên, cứ nghĩ đến chuyện Cố Chi Tang sẽ cảm thấy bực bội vì những tên cặn bã làm mấy trò vớ vẩn kia thì Yến Thừa lại thấy không vui.
Cho nên, anh đã làm ra hành động “ỷ thế hiếp người” lần đầu tiên trong suốt những năm gia nhập giới thương trường.
Yến Thừa đã sử dụng danh nghĩa tập đoàn Yến Thức và ép buộc tổng giám đốc công ty “Giải Trí Thành Ân” phải bán công ty cho anh với giá rẻ rồi một lần nữa soạn một bản hợp đồng mới cho Cố Chi Tang.
Cố Chi Tang có muốn ký hay không thì cũng không nằm trong những việc mà anh lo lắng.
Nếu cô tiếp tục ký thì anh sẽ làm tốt trách nhiệm của một ông chủ, lấy được những tài nguyên tốt nhất cho cô lựa chọn, ngay cả khi cô không cần.
Nếu như cô không ký tiếp thì anh cũng chỉ muốn Cố Chi Tang không bị những kẻ cặn bã kia quấy rầy mà thôi.
Chỉ là khi sửa đổi bản hợp đồng kia thì anh đã có chút lòng riêng nên sửa hơi quá, các điều khoản quá lương tâm nên có vẻ không thật cho lắm.