Mười phút sau, Yến Thừa chỉ thu thập một ít tài liệu quan trọng rồi lập tức đi xuống dưới.
Anh đã tắm rửa rồi nên mái tóc còn hơi ẩm, mềm mại rủ xuống khiến đường nét trên khuôn mặt anh vốn dĩ có chút sắc nét và lóa mắt thì bây giờ lại càng thêm dịu dàng hơn.
Khi Yến Thừa tiến đến gần cô thì Cố Chi Tang mới lần đầu tiên đánh giá anh nghiêm túc từ đầu đến chân. Và vì vậy, cô mới nhân ra rằng hóa ra Yến Thừa cao như thế, bả vai cũng rất rộng lớn.
Lông mi của Yến Thừa khẽ cụp xuống, lộ ra cảm giác vô cùng ngoan ngoãn:
“Quấy rầy Tang Tang rồi.”
Lúc này, Yến Thừa như một chú chó có hình thể to lớn chỉ biết lẳng lặng mở to đôi mắt tròn xoe và nhìn chằm chằm vào người chủ của mình, không hề nháy mắt chút nào.
Bị ánh mắt như vậy nhìn vào thì Cố Chi Tang cũng không tiện lật lọng.
Dường như nếu vào giây tiếp theo mà cô nói ra lời từ chối thì bầu không khí xung quanh đối phương sẽ lập tức ảm đạm và buồn bã hẳn.
“Đi đến thành phố X trước đã.”
Cô nâng cánh tay lên. Một cánh cổng Quỷ Môn chậm rãi mọc lên từ dưới mặt đất, dần dần nuốt gọn hai bóng người, một cao, một thấp vào trong lòng.
*
Mười giờ tối.
Phân bộ Linh Tổ tại thành phố X vẫn đèn điện sáng trưng.
Vốn dĩ chỉ cần sáu đến tám người trực ban, có trách nhiệm trông coi phạm nhân Tôn Ngoạt sẽ được áp giải về vào tối hôm nay, cũng như đảm bảo sự an toàn của ba cô gái trẻ đã đưa về trụ sở Linh Tổ.
Tuy nhiên, khi vừa nghe nói rằng chỉ đạo viên bên tổng bộ - đại sư Cố Chi Tang trong truyền thuyết, sẽ đến đây tối nay thì toàn bộ nhân viên phân bộ Linh Tổ đều không muốn tan làm nữa.
Những người đã tan ca rồi còn quay xe gấp hoặc lái xe từ nhà trở về trụ sở.
Sau khi chờ đợi một lúc thì đã có người ngáp ngắn ngáp dài vì buồn ngủ.
Có người vừa định mở miệng nói gì đó thì một đoàn quỷ khí nồng đậm đã đột ngột lan tràn trong toàn bộ sảnh chính, quấn quanh một chỗ, dày đặc đến mức khiến tất cả nhân viên Linh Tổ ngay lập tức tỉnh táo lại.
Bọn họ nâng cao mức cảnh giác lên đến tối đa.
“Ai?!”
“Có cái gì đó xâm nhập!”
Phải biết rằng ở bên ngoài phân bộ Linh Tổ sẽ có trận pháp và hàng rào bùa chú bậc cao, những âm hồn và tà ma bình thường vốn dĩ sẽ không thể đến gần nơi này được.
Có quỷ khí dày đặc như thế này mà lại âm thầm xâm nhập vào trong trụ sở không gây ra chút động tĩnh nào thì đây phải là loại tà ám đáng sợ đến cỡ nào?!
Tuy nhiên, khi lớp sương mù xám mờ đang vần vũ bị đẩy tan, lộ ra cánh cửa khắc hoa văn cổ xưa cực kỳ to lớn xuất hiện ngay chính giữa sảnh thì tất cả nhân viên Linh Tổ đang bày sẵn trận địa đón địch đều ngây ngẩn cả người.
Trong tầm mắt của bọn họ, có hai bóng người đang bước ra từ đám sương mù dày đặc quỷ khí kia.
Đó là một đôi nam nữ mặc đồ đen và trắng. Khi khuôn mặt của bọn họ dần dần rõ ràng thì hiển nhiên hai người này càng giống như người sống hơn.
Một người có ngoại hình cực kỳ trong trẻo, xinh đẹp nhưng khá lạnh lùng, có đôi mắt phượng dài và cái mũi tinh xảo.
Người đàn ông đi hơi tụt lại phía sau có thân hình cao lớn, đường nét góc cạnh, nhìn thoáng qua thì còn thấy một tầng mờ mịt mang theo sự hung ác và nham hiểm bao quanh.
“Cố, chỉ đạo Cố?!”
“Là chỉ đạo Cố đến đây sao? Mẹ kiếp, thứ ở đằng sau lưng cô ấy chính là Quỷ Môn trong truyền thuyết, đúng không?!”
Vốn dĩ bầu không khí trong sảnh chính đang cực kỳ căng thẳng nhưng bây giờ lại liên tiếp vang lên vài âm thanh ngạc nhiên và kích động.
Trong lúc nhất thời, bọn họ vừa có ước mong được đứng ra tự giới thiệu bản thân với cô, vừa có khát khao muốn sờ thử Quỷ Môn hoặc thò đầu vào xem như thế nào.
Còn có người tò mò về thân phận của Yến Thừa và anh có quan hệ gì với chỉ đạo Cố.
Đợi đến khi mọi âm thanh ồn ào đã lắng xuống thì cảnh sát Triệu – người dẫn đầu đội ngũ đến bắt người tại khu nhà chung cư kia đã dẫn theo tổ viên của mình, kích động lên tiếng:
“Chỉ đạo Cố, ngài đã đến rồi. Dựa theo dặn dò của ngài thì tôi đã sắp xếp cho tất cả mọi người có liên quan đến vụ án xong xuôi rồi. Người nào nên bắt giữ cũng đã bắt lại. Ngài muốn thẩm vấn Tôn Ngoạt luôn không?”
Cố Chi Tang lắc đầu rồi nói:
“Không cần thiết, điện thoại di động của cô ta đang ở chỗ nào?”
“Nơi này.” Một nhân viên Linh Tổ đưa cho cô túi đựng vật chứng thu giữ các thiết bị điện thoại di động.
Cố Chi Tang chỉ vào Yến Thừa, giới thiệu sơ qua nhưng không để lộ hết thân phận của anh:
“Vị này có nhiều hiểu biết về các sản phẩm điện tử hơn tôi nên tôi đã mời anh ấy đến hỗ trợ điều tra. Chúng ta có thể phá giải được thủ đoạn nhỏ đang che giấu tung tích các chứng cứ hay không thì còn phải dựa vào anh ấy.”
“Anh hãy dẫn tôi đi xem mấy người Viên Trầm Phương đi.”
Sau khi dừng một lúc thì giọng nói của cô lại vang lên cực kỳ nghiêm túc:
“Đúng rồi, mọi người hãy chuẩn bị một số túi đựng có khắc ấn chữ Phạn và sắp xếp một phòng cách ly thiết lập mức độ an ninh cao nhất. Tôi phải lấy mấy thứ ở trong bụng các cô gái ra.”
“Nhớ kỹ là nhất định phải mở đại trận giam cầm xung quanh phòng cách ly, ngộ nhỡ mấy thứ kia chạy ra ngoài thì mức độ uy hiếp đến an toàn xã hội không phải là nhỏ đâu.”
Nhân viên Linh Tổ trịnh trọng gật đầu: “Tôi hiểu rồi, chỉ đạo Cố. Bây giờ, tôi sẽ đi thu xếp ngay.”