Mùi thuốc lá và mùi mì tôm nồng nặc ở bên trong, kết hợp với mùi nội thất cũ kỹ tạo thành một mùi hương cực kỳ khó tả. Tiếng gõ bàn phím lạch cạch vang lên âm ĩ trong quán.
Những người đến quán internet này chơi game đều là cư dân ở khu phố gần đó. Chủ yếu đều là những người đàn ông trung niên, tính tình nóng nảy, khi chơi game mà không thắng thì sẽ lập tức lớn tiếng ồn ào.
Trong một góc của quán internet, có một thanh niên mặc bộ đồ da màu đen, sắc mặt tái nhợt, ốm yếu, đang ngậm một điếu thuốc lá cháy dở, rung chân nhìn chằm chằm vào màn hình.
Đôi khi, anh ta còn dùng ánh mắt mất bình tĩnh, liếc nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt để nhìn đảo qua mọi người trong quán internet.
Thật hiển nhiên, người này rất nhàn rỗi.
Anh ta không phải đến đây để chơi game trên mạng.
Trước mặt anh ta là một chiếc máy tính đang mở, tuy rằng không có bất cứ ai thao tác nhưng trên giao diện nhóm chat lại đang có dòng chữ được gõ ra. Đồng thời, anh ta cũng đang kết nối với hơn mười người khác.
Thanh niên có triệu chứng hoang tưởng tuổi dậy thì kia ho khẽ một tiếng: “Đã ổn chưa? Khi nào thì có thể hoàn thành?”
Trên màn hình máy tính đột nhiên hiện lên một dòng chữ đỏ như màu máu, còn nhấp nháy vài cái, nhìn khá kinh dị:
[Im mồm.]
[Đừng làm phiền khi tôi đang xử lý công việc.]
Thanh niên kia bĩu môi, thầm nghĩ trong lòng rằng một con quỷ xui xẻo đã chết rồi mà còn kiêu ngạo như vậy. Quả nhiên, những người làm nghệ thuật thì đầu óc đều có vấn đề.
“Anh nhanh lên đi. Không biết ai trong này đã cởi giày ra mà mùi chân thối càng ngày càng nồng nặc hơn. Mà anh cũng chẳng thể ngửi thấy…”
Thanh niên này vừa than thở vừa nhàm chán cầm điện thoại di động lên.
Khi anh ta đang định chơi hai ván trò chơi đối kháng MOBA* thì ai ngờ được rằng trên màn hình điện thoại lại hiển thị trạng thái đang cập nhật hệ thống điều hành.
(*Loại trò chơi như Liên Minh Huyền Thoại, Liên Quân, v.v…)
“Ôi, nâng cấp hệ thống à? Màn hình khởi động mới lại có một ký hiệu {Huyền} như huyền học ấy nhỉ, anh đây thích rồi đấy.”
Trên màn hình trước mặt anh ta, dòng chữ đang tự động gõ trên khung chat đã đột ngột dừng lại.
Hàng chữ màu đỏ như máu lại một lần nữa hiện lên:
[?]
[Huyền gì?]
“Đây này, có phải cực kỳ ngầu hay không?” Thanh niên quay màn hình điện thoại ra, nhếch miệng cười:
“Mấy kẻ ngu ngốc không có chút thiên phú nào trên mạng cuối cùng cũng hiểu được bọn họ chỉ là những con kiến của thế giới này thôi.”
“Huyền học sớm muộn gì cũng sẽ trở thành chủ đạo của xã hội và người là thuật sĩ có thiên phú cực cao như tôi mới là nhân vật chính của thế giới này!”
Dòng chữ xuất hiện trên màn hình im ắng hai giây, sau đó đột nhiên hiện lên một dòng chữ mới:
[Không ổn rồi, chạy!]
Thanh niên: “?”
“Anh làm gì thế?”
Thanh niên ngây ngẩn cả người và ngay sau đó, màn hình trước mặt anh ta đã vang lên tiếng kêu ken két, loạt xoạt. Đây là bởi vì quỷ hồn ẩn nấp bên trong đã rút lui với tốc độ cực kỳ nhanh khiến cho thiết bị điện tử vốn đã cũ kỹ, không còn vận hành nhanh nhạy lắm, bị chết máy.
Ngay sau đó, một tiếng nổ trầm đục vang lên từ chỗ cây máy tính rồi có một cột khói đen mờ mịt bốc lên trên.
Tiếng động ở phía bên này đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong quán internet, đặc biệt, ai cũng nhìn về phía thanh niên đang ngồi trong góc kia.
“Mẹ nó! Máy tính kia bốc khói kìa!?”
“Trời đày mà! Tôi vừa bắt đầu tấn công theo đoàn thể, đang ở thời điểm quan trọng mà sao bỗng nhiên lại bị đứt mạng thế?!! Ông đây sắp rớt sao rồi. Chủ quán, ông tốt nhất nên giải thích rõ ràng cho tôi!”
“Bên tôi cũng mất mạng rồi này??”
“Ông chủ, thiết bị của quán ông không phải sắp bị nổ hết rồi đấy chứ? Tắt máy, tắt máy đi!!”
“…”
Ông chủ quán internet cũng hoảng hốt hét lên một tiếng, nhanh chóng bước đến: “Mẹ của tôi ơi, sao máy của tôi lại bốc khói như thế này?!”
“Không liên quan đến anh đây đâu đấy, đừng có mơ mà muốn ăn vạ tôi!”
Thanh niên mặc quần áo da kia giậm chân, vừa định chửi thề tên đồng đội không đáng tin cậy kia, muốn mắng người kia không biết đang làm cái trò gì thì mí mắt của thanh niên này đột nhiên giật nhẹ.
Anh ta lập tức ngẩng đầu lên.
Trong góc nhìn mà những người bình thường khác không thể thấy được, một vầng sáng mờ nhạt, mỏng tang, đang nhanh chóng bao trùm toàn bộ quán internet.
Vẻ bất cần đời trên khuôn mặt của thanh niên kia đã lập tức biến mất: “Mẹ kiếp! Thật sự xảy ra chuyện à?!”
Đồng đội là sinh viên nghệ thuật của anh ta không phải đang phát điên mà là đã phát hiện điều gì đó không ổn nên một mình chạy trốn trước rồi!
Thanh niên kia đứng bật dậy, muốn chạy vòng ra sau để trốn khỏi quán internet, còn đâm vào một số người trong quán đang đứng trên lối đi ở giữa các hàng máy.
Nhưng mà, khi anh ta đang lao thẳng về phía cửa chính của quán internet thì toàn thân như đã đâm mạnh vào một mặt tường vô hình, bị đẩy ngược về phía sau, ngã ngồi xuống đất.
“Mẹ nó!”
Thanh niên lập tức lộn người bật dậy, từ từ lùi về phía sau. Đôi mắt của anh ta nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trẻ tuổi đang đi ngược sáng, thong thả bước vào trong.