Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 957 - Chương 957: Linh Hồn Cha Hạ Chiếu Sinh

Unknown Chương 957: Linh Hồn Cha Hạ Chiếu Sinh

Thanh niên nhẫn giả không thể tin nổi phải lên tiếng:

“Cô, cô vần vò một hồn phách như vậy thì không sợ anh ta bị tổn hại hồn thể đến mức hồn phi phách tán hay sao?”

Quy trình đúng đắn không phải là nên dùng lý lẽ để thuyết phục, cảm hóa bọn họ, sau đó lại tiếp tục sử dụng các loại uy hiếp hoặc dụ dỗ để khuyên bọn họ đầu hàng Linh Tổ, khai ra kẻ chủ mưu đứng đằng sau hay sao?!

Cố Chi Tang cười nhạo một tiếng:

“Mấy người đã gây ra đủ loại rối loạn trong lãnh thổ quốc gia, khiến cho người dân không được sống yên bình, vô số dân chúng vô tội đã phải chết vì mấy người, hàng loạt gia đình đã bị sụp đổ.”

“Vậy thì, mấy người còn có tư cách gì mà đòi hỏi ưu đãi của tù binh đây?”

Trong giọng nói bình thản của cô có xen kẽ sự lạnh lùng đến thấu xương:

“Tôi không thèm quan tâm đến mấy cái chuyện bí mật trong miệng của mấy người. Cho dù không chịu nói ra thì tôi sớm muộn gì cũng sẽ tìm được hết đám chuột nhắt giấu đầu lòi đuôi, chui rúc đằng sau mọi chuyện thôi.”

“Nếu không muốn khai ra thì cứ ôm tất cả xuống địa ngục đi.”

Mẹ nó! Người phụ nữ này…

Lòng dạ thật là sắt đá, thủ đoạn cũng cực kỳ tàn nhẫn!

Thanh niên kia bị đôi mắt phượng trừng một cái thì đã cảm thấy bản thân thật sự đã bị đối phương bóp nát thành hạt bụi rồi.

Anh ta không chút hoài nghi rằng, nếu bản thân có thêm một hành vi gì thì sẽ lập tức bị tan thành tro bụi ngay!

Bên kia, bởi vì linh hồn không ngừng bị bóp méo nên Hạ Chiếu Sinh đã đau đến chết lặng rồi.

Hình ảnh trước mắt anh ta đã tan vỡ và mờ ảo, trong lúc hoảng hốt, Hạ Chiếu Sinh chỉ có thể nhìn thấy bản thân như một bao tải rách, bị kéo gần về phía người phụ nữ trẻ tuổi kia.

Nói ra thì cũng quá nực cười, anh ta vốn dĩ còn khẳng định rằng Cố Chi Tang sẽ nói một số đạo lý hoặc là sẽ cố gắng cảm hóa anh ta, thậm chí ngay cả những lời châm chọc lại cô thì anh ta cũng đã nghĩ xong rồi.

Chỉ là không ngờ được rằng, anh ta còn không có được một cơ hội để mở miệng.

Bởi vì Cố Chi Tang căn bản chẳng thèm quan tâm đến quá trình trở nên xấu xa của anh ta.

Bất kể trong quá khứ, Hạ Chiếu Sinh đã thảm thương cỡ nào, khiến người ta đau xót ra sao thì vào thời khắc cầm dao giết người lên, anh ta đã là kẻ đồng hành với tội ác rồi.

“Anh có thể cảm thấy bản thân đã phải chịu uất ức to lớn, nhưng theo ý kiến của tôi thì những hành vi bây giờ của anh cũng chẳng khác gì những kẻ sử dụng bạo lực mà anh từng khinh thường đâu.”

Cố Chi Tang chăm chú nhìn chằm chằm vào Hạ Chiếu Sinh hai giây rồi tiếp tục nói:

“Bị hàm oan không phải là cơ hội và lý do để anh làm điều ác. Có thấy bản thân mình có tội hay không, có muốn chuộc tội hay gì thì chính bản thân anh hãy suy nghĩ kỹ đi.”

“Tuy nhiên, tôi phải nhắc nhở anh một chút…”

Giọng nói của cô tạm dừng một lát: “Sau khi anh chết đi thì có phải vẫn luôn né tránh Âm Sai, chưa bao giờ đi qua Âm Tào Địa Phủ, đúng không?”

Hạ Chiếu Sinh do dự một chút rồi ngập ngừng nói một câu:

“Đúng vậy… Thì sao nào?”

“Khó trách.” Cố Chi Tang đã hiểu, chợt bật cười một tiếng: “Anh nên đi xuống dưới địa phủ nhìn một lần đi.”

“Trước khi tiến hành triển khai kế hoạch bắt giữ anh thì tổng bộ Linh Tổ tất nhiên đã điều tra rõ ràng, rành mạch về cuộc đời của anh rồi.”

“Chúng tôi biết cha của anh vào nửa năm trước, khi đang nằm viện thì đã bị {người qua đường} gây náo loạn đến mức quá tức giận, bị nhồi máu cơ tim và đột tử ở trong bệnh viện.”

“Tuy rằng tôi cảm thấy cũng không cần thiết lắm nhưng bên tổng bộ vì muốn đảm bảo không có sơ sót gì nên đã cử một đồng nghiệp là Tẩu Vô Thường xuống địa phủ để giao tiếp.”

“Chúng tôi muốn nhờ bên địa phủ chấp nhận để hồn phách của cha anh được lên trần gian, tham dự vào kế hoạch bắt giữ lần này, nghĩ rằng sẽ có thể cảm hóa được anh.”

“Tuy nhiên, đến bây giờ thì cha anh vẫn chưa xuất hiện ở chỗ này. Anh nghĩ rằng lý do ở đây là gì?”

Tử khí bao bọc quanh Hạ Chiếu Sinh dần âm u hơn, vẻ mặt vẫn tỏ ra không thèm quan tâm đã đột ngột biến đổi, nhìn chằm chằm vào Cố Chi Tang và hồn thể yếu ớt của anh ta đã cố gắng nặn ra được một câu:

“…Cô đang lừa tôi!”

“Không cần thiết phải làm vậy.”

Cố Chi Tang lạnh lùng nói: “Anh là người trực tiếp tham dự vào những vụ việc thần quái trên mạng kia, từ những nhóm chat buôn bán người, lừa đảo quy mô đến những nhóm chat PUA các cô gái trẻ, v.v… muôn hình muôn vẻ.”

“Là người trực tiếp giúp đỡ thì chắc hẳn anh cũng rõ ràng về chuyện hồn phách của những người đã chết trong những vụ việc thần quái kia đều đã biến mất.”

“Bị {sương đen} nuốt chửng.”

“Không…”

Hạ Chiếu Sinh lắc đầu thật mạnh.

Anh ta rõ ràng đã không còn thân thể nữa, sẽ không thể đổ mồ hôi lạnh, nhưng bây giờ, toàn thân anh ta lại thấy rét lạnh thấu xương.

Vì để tránh né bị Âm Sai bắt lại nên anh ta chưa bao giờ đến gần địa phủ, nhưng trên thực tế thì cũng là do anh ta không dám đối mặt với cha mình.

Trong lòng Hạ Chiếu Sinh, người cha đã vất vả, cần cù làm lụng cả đời đã bị làm cho tức chết là vì anh ta. Hạ Chiếu Sinh không còn mặt mũi nào để gặp cha mình nữa.


Bình Luận (0)
Comment