Sau khi đi tham quan một chuyến quanh địa phủ, nhìn thấy Cố Chi Tang sử dụng Quỷ Môn như cửa nhà mình thì thanh niên nhẫn giả kia đã không còn thiết tha gì nữa.
Vừa mới ngồi xuống ghế thẩm vấn ở tổng bộ thì anh ta đã lập tức khai hết tất cả mọi chuyện.
Mẹ của thanh niên này là một nhẫn giả thuộc phái Cúc ở Nhật Bản, cha là một doanh nhân người Trung Quốc thường xuyên đi bàn việc kinh doanh bên nước ngoài.
Vì anh ta đã học tập và kế thừa nhẫn thuật phái Cúc, nên đã theo họ mẹ là Haru, tên đầy đủ là Haru Fujii.
Sở dĩ anh ta có thể nói tiếng Trung thành thạo như vậy là bởi vì từ nhỏ, người này đã đi theo cha mình bay qua bay lại giữa Trung Quốc và Nhật Bản. Ba năm học thuộc cấp trung học cơ sở của anh ta cũng được học ở đây.
Tuy rằng trong huyết thống của anh ta có một nửa dòng máu người Trung Quốc nhưng truyền thừa nhẫn thuật vẫn khiến bản chất của anh ta là một người Nhật Bản.
Theo như lời kể của anh ta thì “Túc Thần Nghìn Mặt” cũng không phải chỉ tồn tại ở trong lãnh thổ Trung Quốc mà ở bên Nhật Bản cũng có rất nhiều tín đồ, thậm chí còn mở ra Thần Xã có quy mô không nhỏ, thu hút rất nhiều người tin theo.
Ví dụ như chính bản thân anh ta.
Hai thế lực ở hai quốc gia khác nhau cùng sùng bái một vị “Túc Thần Nghìn Mặt” cũng đã lén lút liên kết với nhau, có mối quan hệ không hề hời hợt chút nào.
Haru Fujii đến lãnh thổ Trung Quốc là bởi vì được người đứng đầu Thần Xã bên kia cử đến. Trong hai tháng trở lại đây, công việc của anh ta chủ yếu là phối hợp với Hạ Chiếu Sinh, tiến hành một số nghiệp vụ quản lý các nhóm chat online giữa hai nước.
Nói khó nghe hơn thì nếu ở quê hương của mình thì anh ta còn sẽ châm chước và bớt phóng túng một chút. Nhưng nếu đã đi đến một quốc gia khác thì sẽ không còn bận tâm quá nhiều nữa.
Trong khoảng thời gian gần đây, vị thanh niên này đã làm không ít việc thiếu đạo đức.
Haru Fujii là một người có bệnh hoang tưởng thời kỳ dậy thì, tính cách đặc biệt bóng bẩy và ngông cuồng. Vì vậy, đối tượng trọng điểm của anh ta là những thanh thiếu niên có độ tuổi từ mười đến mười mấy tuổi.
Hơn nữa, vị trí sinh sống của những thanh thiếu niên này cũng là ở những thị trấn, thành phố cấp huyện không nhộn nhịp lắm, có tài nguyên giáo dục yếu kém, đặc biệt là trong những trường học có chất lượng không tốt và trường dạy nghề.
Anh ta đang quản lý khoảng hơn hai trăm nhóm chat và diễn đàn. Các thành viên trong đó đều là các thanh thiếu niên đến từ các tỉnh thành xa xôi tại Trung Quốc.
Những đứa trẻ này đa số đều nghèo khó, có cuộc đời bất hạnh, nền tảng gia đình không trọn vẹn, tuổi tác quá non nớt. Anh ta sẽ khiến cho cảm xúc của bọn trẻ tràn ngập thù hận với cuộc đời, như vậy cũng sẽ dễ dàng bị thao túng và tẩy não hơn.
Lúc cảnh sát vào các nhóm chat kia thì đã nhìn thấy có không ít đứa trẻ đang chia sẻ ảnh chụp tượng thần nghìn mặt, còn bắt chước trò chơi tự sát, tự cắt ngón tay hoặc cánh tay của mình, tự nguyện hiến tế máu tươi cho Tà Thần kia.
Những đứa trẻ này cho rằng làm như vậy thì sẽ được “Thần” chiếu cố, có thể nguyền rủa bất cứ kẻ nào mà bọn chúng ghét bỏ.
Cũng có một số đứa trẻ đã hoàn toàn bị bóp méo tính cách, tinh thần xuất hiện vấn đề tương đối nghiêm trọng, đã bắt đầu nghĩ đến chuyện phí hoài bản thân rồi.
Sau khi xem xong những nội dung trò chuyện ghê người trong nhóm chat thì không ít nhân viên Linh Tổ ở tổng bộ đã tức giận đến mức lật bàn, mắng thẳng “súc sinh” và chỉ hận không thể lập tức xông vào đánh chết tên Haru Fujii kia.
Khi Trịnh Như Ngọc gửi cho Cố Chi Tang mấy thông tin này thì cũng không nhịn nổi phải mắng hai câu:
“Tên kia lúc bị bắt về trụ sở còn cười cợt, thái độ cũng khá hợp tác nên tôi còn tưởng là không đến nỗi nào. Ai dè cũng là một tên rác rưởi!”
“Điều ghê tởm nhất chính là chúng ta vừa bắt anh ta chưa được bao lâu thì bên phái Cúc và Thần Xã ở bên kia đã gọi điện thoại cho tổng bộ để đòi người. Bọn họ nói rằng chúng ta vô duyên vô cớ giam giữ thành viên của bọn họ, yêu cầu chúng ta phải thả Haru Fujii ra ngay lập tức.”
“Đúng là không biết xấu hổ gì hết.”
Cố Chi Tang: “Hạ Chiếu Sinh thì sao, có mở miệng không?”
“Đã khai hết rồi.”
Trịnh Như Ngọc nói: “Cô nói không sai, người này quả thật biết được rất nhiều thông tin. Thông qua những tin tức mà anh ta đã khai ra thì tiến độ điều tra của chúng ta đã tiến triển một bước lớn, nhanh hơn rất nhiều.”
“Đồng nghiệp của chúng ta phụ trách các khu vực khác đã quét sạch được hơn ba mươi cứ điểm của tà tu, tiêu hủy hai mươi bảy phân thân tượng Tà Thần.”
“Xem như đã có thu hoạch rất lớn.”
Cố Chi Tang gật đầu rồi tiếp tục nghe Trịnh Như Ngọc nói:
“Lần này, Yến Thức đã lập được công lớn, hệ thống mới và phần mềm kiểm tra, đo lường âm khí mà bọn họ đã nghiên cứu ra, đang vận hành cực kỳ thành công. Theo ý của bên trên thì tiếp theo sẽ toàn lực ủng hộ bọn họ mở rộng phạm vị của hệ thống này.”
“Ở thời điểm đặc thù như hiện nay thì tốt nhất là có thể phát triển thành một hệ thống phòng ngự toàn diện cho quốc gia.”
Sau khi trầm ngâm một lúc thì Cố Chi Tang mới nói:
“Cô cũng cảm giác được rồi, đúng không?”
“Đúng vậy…” Giọng nói của Trịnh Như Ngọc xen kẽ khá nhiều cảm xúc phức tạp: “Thời thế sắp thay đổi rồi.”