“Không…” Vu Phong Thanh cắn chặt răng, nước mắt trào ra ào ào từ hốc mắt.
“Yến Hứa Quy vẫn còn yêu tôi, anh ấy tuyệt đối sẽ không hành động giống như trong mơ!”
“Ai mà biết được, con người rồi sẽ thay đổi mà thôi. Ngay cả khi bản thân ký chủ không muốn thừa nhận cũng không được.”
“Rõ ràng, nguyên nhân căn bản nhất khiến cho Yến Hứa Quy chán ghét Cố Chi Tang là do cô và những người bên cạnh cô không thích cô ta. Vốn dĩ không phải là bản thân Yến Hứa Quy ghét bỏ cô ta, không phải sao?”
Hệ thống nói: “Cho dù cả đời này, Yến Hứa Quy sẽ không thay đổi tình cảm nhưng khi Cố Chi Tang đã cướp đoạt tất cả số mệnh thuộc về nam chính, nữ chính được trời chọn trong thế giới này thì cuộc đời của Yến Hứa Quy cũng sẽ bị phá hủy mà thôi.”
Đúng vậy, bởi vì Cố Chi Tang nên vốn dĩ con trai cả nhà họ Yến sớm đã chết bệnh mà bây giờ lại vẫn còn sống.
Và nếu người kia không chết thì Yến Hứa Quy sẽ vĩnh viễn là thiếu gia thứ hai nhà họ Yến, không cần phải trải qua đả kích và rèn luyện, sẽ không trở thành một vị sếp lớn bá đạo nữa.
Mỗi ngày, Yến Hứa Quy sẽ chỉ biết đi đua xe, vui chơi và hưởng thụ vui vẻ.
“Ký chủ, cô cam tâm sao?”
Giọng nói của hệ thống chầm chậm vang lên, mê hoặc người ta phải sa vào:
“Cô cam tâm sẵn sàng chấp nhận sống một cuộc đời tầm thường, vô vị và nhàm chán như này sao? Bị mất đi tất cả vận may, thậm chí cả người yêu của mình cũng sẽ trở nên bình thường, không có chí tiến thủ như vậy à?”
“Đây là lần cuối cùng mà hệ thống tôi đây sẽ lên tiếng hỏi ký chủ đấy. Bởi vì Cố Chi Tang sắp cướp đoạt được toàn bộ vận may trên thế giới này rồi, sẽ hoàn toàn trở thành nhân vật chính. Và đến lúc đó, hệ thống tôi đây sẽ bị xóa bỏ, còn ký chủ sẽ…”
“Không còn cơ hội trở mình và hối hận nữa đâu.”
Trong phòng ngủ im lặng như tờ, chỉ có thể nghe thấy tiếng người phụ nữ trên giường nhỏ giọng khóc nức nở.
Phải mất một hồi lâu thì mới vang lên một giọng nói nhỏ nhẹ:
“Tôi phải làm như thế nào đây?”
Chỉ cần đã từng có được vận may “Cẩm Lý”, đã thói quen với việc chỉ suy nghĩ thôi mà mọi chuyện đã thành công thì sẽ chẳng có ai chống cự được việc muốn có loại năng lực này cả đời.
Hệ thống tin tưởng chắc chắn như vậy.
Giọng nói của nó nhẹ nhàng vang lên: “Đừng lo lắng, tôi sẽ trợ giúp ký chủ.”
*
Vào lúc hơn ba giờ sáng, hầu hết người dân bình thường đều đã chìm vào giấc ngủ rồi.
Tại bộ phận phòng chống và kiểm soát quốc gia, một số nhân viên vẫn đang trực tại vị trí công tác của bọn họ, lặng lẽ làm việc thuộc trách nhiệm của mình.
Từ khi hệ thống kiểm tra, đo lường an ninh được tập đoàn nhà họ Yến nghiên cứu và phát triển đã đưa vào ứng dụng trên quy mô lớn thì phạm vi nhiệm vụ của bộ phận phòng chống và kiểm soát lại tăng thêm một mảng nghiệp vụ mới.
Một số màn hình lớn đang vận hành được đặt san sát nhau trong phòng. Màn hình đều hiển thị tương tự nhau: hình nền màu đen, có các đường màu xanh huỳnh quang cấu tạo thành một bản đồ địa lý phức tạp, nhìn giống như bản đồ hàng hải vậy.
Khi quan sát kỹ càng hơn thì có thể phát hiện ra, nếu liên kết tất cả các biểu đồ trên mấy màn hình lớn với nhau thì sẽ ghép thành bản đồ của toàn bộ lãnh thổ đất nước.
Có vô số chấm nho nhỏ, có màu đỏ như những hạt bụi đang nằm rải rác bên trên bản đồ địa lý này.
Ngoại trừ các khu vực riêng lẻ có số lượng chấm đỏ quá dày đặc thì những nơi còn lại, đặc biệt là khu vực thành phố gần biên giới có dân cư thưa thớt, đời sống tương đối lạc hậu, gần như không còn tồn tại bất cứ chấm đỏ nào.
Đột nhiên, hình ảnh hiển thị trên màn hình vốn đã có xu hướng ổn định lại xảy ra biến hóa rất nhỏ.
Khu vực vốn dĩ đang có thưa thớt chấm đỏ lại đột ngột tăng nhiều lên.
Và các khu vực vốn dĩ đã có không ít chấm đỏ lại dường như bị đổ bình đựng mực, màu đỏ bắt đầu lan tràn từ trong ra ngoài, không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
Sự biến đổi này xuất hiện vô cùng đột ngột, hơn nữa tình hình cũng cực kỳ khẩn cấp nên chỉ vài giây sau, trong căn phòng làm việc rộng lớn này đã lập tức vang lên tiếng còi cảnh báo.
“Sao lại thế này?”
“Lão Triệu, anh đến đây nhìn xem mấy cái màn hình mới này đi. Có phải những chấm đỏ trên đó đang tăng nhiều lên không?!”
“…”
Lúc này, các nhân viên chịu trách nhiệm ở đây vốn dĩ đã có chút mệt mỏi hoặc đang đắm chìm trong các tài liệu, văn kiện, khi nghe thấy tiếng còi thì đều giật mình, vội vàng xem xét tình huống và báo cáo lên cấp trên.
Trên bầu trời, dưới góc nhìn mà người bình thường không thể thấy được, có một luồng khí màu đen đang được gió thổi không ngừng khuếch tán trên không, giống như một mạng nhện khổng lồ đang bao trùm lên toàn bộ lục địa…
Cùng lúc đó, ở một đồn cảnh sát địa phương.
Tiếng chuông chói tai phá vỡ sự im lặng giữa đêm khuya.
Nhân viên tổng đài phụ trách trực ban đã nhấc điện thoại lên: “Xin chào, đây là đại đội cảnh sát hình sự quận XX, xin hỏi bạn có chuyện gì vậy?”