Bối cảnh ở đầu bên kia điện thoại hơi hỗn loạn, có thể mơ hồ nghe được tiếng khàn giọng quát to của một người đàn ông trưởng thành:
“Tiểu Dương, con hãy bình tĩnh một chút, là cha đã sai rồi. Có chuyện gì thì hãy xuống dưới trước đi rồi chúng ta sẽ từ từ nói chuyện…”
Giọng nói của người báo cảnh sát ở đầu dây bên kia là một người phụ nữ, âm thanh của người này nghẹn ngào, nức nở, còn hơi run rẩy:
“Xin chào, là cảnh sát phải không? Con của tôi, thằng bé, thằng bé đã lén chạy lên sân thượng trên mái nhà muốn nhảy lầu. Bây giờ, thằng bé đã leo lên hàng rào thép gai rồi! Cầu xin mấy người hãy nhanh chóng đến cứu thằng bé đi!”
“Tôi đã nhận được thông tin rồi, thưa bà. Tôi sẽ ngay lập tức chuyển vụ việc sang bên lực lượng cứu hỏa và cũng sẽ cử một đội cảnh sát qua đó. Xin vui lòng tiếp tục giữ máy.”
Nhân viên cảnh sát trực tổng đài nói tiếp:
“Trước tiên, bà hãy ổn định cảm xúc của mình một chút và nói cho tôi biết địa chỉ cụ thể. Còn nữa, vì sao con trai của bà lại muốn lên sân thượng để phí hoài bản thân vậy?”
“Tôi, tôi cũng không biết. Có thể là cha thằng bé đã đánh nó một chút vào tối nay. Nhưng mà…”
Người phụ nữ ở đầu bên kia che miệng khóc nức nở, lời kể lại cũng khá vấp váp.
Một vài phút sau, sĩ quan cảnh sát phụ trách dẫn đội đã chuẩn bị sẵn sàng để đi làm nhiệm vụ: “Đã hỏi rõ ràng được nguyên nhân vì sao đứa trẻ kia luẩn quẩn trong lòng chưa?”
Nhân viên trực tổng đài ở đầu bên kia bộ đàm lên tiếng trả lời: “Chắc hẳn là do mâu thuẫn trong gia đình.”
“Đứa trẻ muốn nhảy lầu họ Lý, tên là Cố Dương, 14 tuổi, học năm hai trung học cơ sở.”
“Theo lời kể của mẹ cậu bé thì thành tích học tập của đứa trẻ này không được tốt lắm. Ở trong trường học luôn đánh nhau với các bạn học khác, liên tục gây sự, có chút nghịch ngợm và nổi loạn. Giáo viên phụ trách đã phải thường xuyên gọi điện thoại cho bọn họ để phản ánh chuyện này.”
“Tuy nhiên, theo như lời giải thích của Lý Cố Dương thì cậu bé thường xuyên đánh nhau như vậy là bởi vì một số bạn học cùng lớp lần nào cũng bắt nạt cậu bé trước.”
“Cha của đứa trẻ này có tính tình nóng nảy, cảm thấy lời giải thích này chỉ là cái cớ do đứa trẻ bịa ra. Vì vậy, sau mỗi lần liên lạc với giáo viên thì người cha sẽ đánh chửi cậu bé một trận, nên mối quan hệ giữa cậu bé và cha mẹ có chút căng thẳng.”
“Cũng đoán được sẽ là loại chuyện này.” Sĩ quan cảnh sát dẫn đội chậc một tiếng: “Những bậc phụ huynh bây giờ không thể bình tĩnh nói chuyện phải trái với mấy đứa trẻ hay sao!”
Nhân viên trực tổng đài tiếp tục nói:
“Mẹ của đứa trẻ này nói rằng, trong ba tháng gần đây, cậu bé đã gia nhập vào một nhóm trò chuyện trực tuyến, chính là những nhóm chat xấu xa đã trở thành đối tượng bị đả kích trong phong trào toàn dân chống lừa đảo trước đó.”
“Lý Cố Dương ở trong nhóm chat đã gửi rất nhiều tin nhắn có tư tưởng tương đối cấp tiến, cũng có những hành vi có độ nguy hiểm tiềm tàng như: nguyền rủa giáo viên đột tử, cắt cổ tay lấy máu với mong muốn ba bạn học cùng lớp sẽ bị đâm chết, thậm chí cậu bé này còn muốn giấu một con dao gấp gọn để mang vào khuôn viên trường học, v.v..”
“Sau khi những tin nhắn này được đồng chí phụ trách điều tra nhìn thấy thì đã cho rằng tình trạng tâm lý của đứa trẻ này rất đáng lo ngại. Bên cảnh sát cũng liên hệ ngay với cha mẹ của đứa trẻ để thông báo chuyện này, mong muốn bọn họ sẽ chú ý đến vấn đề an toàn tâm lý của đứa trẻ.”
“Kết quả, cha của Lý Cố Dương đã cực kỳ tức giận, cảm thấy đứa con này đang giả thần giả quỷ ở trên mạng, tâm tư bất chính, khiến gia đình mất mặt.”
Không cần nói thêm thì sĩ quan cảnh sát cũng biết về chuyện xảy ra tiếp theo. Chắc chắn người cha này lại đánh đập đứa trẻ một lần nữa.
Thời gian nhóm chat tập thể này bị xóa bỏ chắc hẳn là vào khoảng một tuần trước.
Đây cũng là ngòi nổ cho việc Lý Cố Dương trèo lên sân thượng.
Bởi vì những phát biểu trút giận bên trong nhóm chat kia nên cậu bé đã bị cha mình đánh đập tàn nhẫn, điện thoại di động cũng bị ném vỡ tan nát.
Sau đó, tâm lý của nam sinh trung học cơ sở này đã càng méo mó hơn, oán hận sang cả người nhà.
Cậu bé này đã thu thập tóc của cha mẹ mình rơi trong nhà, đặt lên trên một cái đĩa với một mảnh giấy viết tên cha mẹ mình rồi nhỏ máu của bản thân lên đó. Cậu bé làm vậy là vì muốn nguyền rủa gia đình của mình – đặc biệt là người cha, muốn ông ấy bị xui xẻo.
Kết quả, khi người trong nhà quét dọn vệ sinh thì đã phát hiện ra cái đĩa kia ở bên dưới giường ngủ trong phòng cậu bé, cũng thấy được những thứ được đặt trên đó.
Người cha lần này đã cực kỳ tức giận, thật sự đánh cậu bé đến chết khiếp và đồng thời, cả hai vợ chồng cũng bị hành động của con trai làm cho tổn thương sâu sắc.
Vài giờ sau, vào lúc ba giờ sáng, hai vợ chồng nhà này đang ngủ say thì người mẹ đã loáng thoáng nghe thấy bên ngoài phòng khách có tiếng mở cửa vang lên, còn tưởng rằng gặp phải kẻ trộm đến nhà lúc nửa đêm.
Bà ấy cuống quýt đánh thức chồng mình dậy, hai người bọn họ đi ra ngoài phòng ngủ để xem xét tình hình thì phát hiện cửa chính chỗ phòng khách đang mở rộng, còn trong phòng ngủ của đứa con trai thì không có một bóng người.
Là con trai nhà bọn họ đã chạy ra ngoài.