Dựa Vào Livestream Huyền Học Trở Thành Đỉnh Lưu Ở Địa Phủ (Dịch Full)

Chương 973 - Chương 973: Bài Viết Chia Sẻ “Vận May Cẩm Lý” (3)

Unknown Chương 973: Bài Viết Chia Sẻ “Vận May Cẩm Lý” (3)

Trịnh Như Ngọc suy nghĩ sâu hơn thì cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi, lập tức bật dậy từ chỗ ngồi.

Đúng vậy, vào năm ngoái bọn họ vừa mới vạch trần được những hành vi phạm tội của các băng nhóm lừa đảo, buôn người có cấu kết với nhau, liên kết chặt chẽ tầng tầng lớp lớp, thậm chí còn có quan hệ với các tổ chức nước ngoài.

Và khi quay ngược về quá khứ để điều tra thêm thì cũng đã xác định được những hành vi của bọn chúng đã tồn tại từ mười mấy năm trước!

Như vậy thì quả thật quá đáng sợ!

“Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? Tìm người hack bài viết vừa đăng của nghệ sĩ nữ này hay là lên tiếng nhắc nhở quần chúng nhân dân không được tin tưởng và tham gia thảo luận dưới bài viết đó nữa?”

Trịnh Như Ngọc cực kỳ sốt ruột.

Hơn một triệu bình luận và lượt chia sẻ đấy, như vậy thì sẽ có biết bao nhiêu người trúng chiêu chứ!

Cố Chi Tang nhẹ nhàng lắc đầu: “Vô ích thôi, lên tiếng cấm đoán bằng miệng chỉ càng khiến nhiều người chú ý đến bài viết này hơn. Huống hồ, những người chia sẻ và gửi bình luận cũng đã bị ảnh hưởng rồi.”

Những cô gái đã ước nguyện sẽ đổi tuổi thọ để có thể trở nên xinh đẹp hơn, gầy hơn thật sự sẽ từ từ được như mong muốn. Tuy nhiên, bọn họ cũng không biết rằng, tuổi thọ của bản thân đã bị giảm đi hai mươi đến ba mươi năm rồi.

Và cả những người muốn vượt qua kỳ thi, muốn gia đình khỏe mạnh, muốn vận may trong nhân duyên trở nên tốt hơn…

Tất cả những nguyện vọng ở dưới bài viết này, vào thời điểm được ấn đăng lên thì đã cam chịu ký kết giao dịch rồi.

Vô số sinh cơ, số mệnh, sức khỏe, tuổi thọ, v.v… của những người này chỉ qua một đêm đều đã bị cướp đoạt một phần.

Có lẽ bọn họ sẽ nhận được một niềm hạnh phúc ngắn ngủi và thấy vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện nguyện vọng của mình đã được “thực hiện”.

Nhưng chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ nhận ra rằng, vận may “Cẩm Lý” kia sẽ khiến bọn họ phải trả cái giá có giá trị không tương đương với nguyện vọng đó, thậm chí còn là cái giá thảm khốc, đắt gấp bội lần.

Cho dù bây giờ bên chính phủ có thể tác động khiến Vu Phong Thanh xóa bài viết kia đi nhưng cũng chẳng thể thay đổi được gì nữa. Hầu hết những số mệnh, sinh cơ kia đều đã bị “sương đen” cắn nuốt luôn rồi.

Có lẽ Vu Phong Thanh sẽ thu được một phần lợi ích nhỏ từ trung gian nhưng đó chẳng qua cũng chỉ là một phần của một trăm nghìn mà thôi.

Hốc mắt của Trịnh Như Ngọc đỏ ửng: “Bảo hổ lột da*, người phụ nữ này điên rồi sao?!”

(*Bảo hổ lột da: trong việc thương lượng với những kẻ tàn độc thì việc muốn người đó hy sinh lợi ích của chính mình là điều gần như không thể.)

“Chúng ta đang không ngủ không nghỉ để ngăn cản việc dân chúng bị thứ kia hãm hại, tìm đủ mọi cách để phòng chống những hành động lừa đảo kia. Vậy mà, chỉ một bài viết của cô ta thôi đã làm hại số mệnh của hàng triệu con người!”

“Việc khẩn cấp bây giờ là phải ngăn chặn loại chuyện này xảy ra một lần nữa. Tôi nghi ngờ trong cơ thể của người phụ nữ đó có dấu vết của {sương đen}, đang tính đi gặp cô ta để nói chuyện thử.” Cố Chi Tang nói.

“Bắt giữ người luôn đi.”

Giọng nói của Trịnh Như Ngọc khàn đặc như mất tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vừa rồi tôi đã báo cáo sự việc lên cấp trên, tổng bộ cũng đã đồng ý rồi. Chúng ta sẽ xử lý chuyện này theo quy chuẩn vụ án có mức độ nguy hiểm cao nhất.”

“Còn về phần bài viết này thì bên tổng bộ cũng sẽ tìm người xử lý, ít nhất cũng không thể gia tăng thêm người bị hại.”

*

Nửa giờ sau, trong phòng thẩm vấn được dán đầy bùa chú màu vàng khắp bốn phía, một người phụ nữ trẻ với khuôn mặt ngơ ngác đang bị còng cả hai tay, ngồi trên ghế thẩm vấn với tâm trạng lo sợ, bồn chồn.

Cô ấy lên tiếng hỏi:

“Mấy người, mấy người là ai?”

Không lâu trước đó, cô gái này còn đang ở trong căn hộ của mình, vừa xem bản hợp đồng mới ký vừa nói chuyện với người quản lý đang khá phấn khích của mình:

“{Cẩm Lý} nhỏ của chị ơi, em đúng là trâu bò quá đi! Sao em có thể kết nối với tổng giám đốc của An Bá vậy? Vị trí người phát ngôn khu vực toàn quốc này mà em cũng giành được…”

Vu Phong Thanh khẽ nhếch khóe môi, tâm trạng u uất gần nửa năm nay của cô ấy đến bây giờ mới sáng sủa hơn.

Hóa ra, tất cả những gì mà hệ thống nói đều là sự thật.

Chỉ cần nghe lời của nó, đăng một bài viết để tăng sức nóng và độ thảo luận cho mình thì vận may mà bản thân đã bị cướp đi thật sự sẽ từ từ quay về.

Bài viết kia mới chỉ đăng lên một đêm mà đến sáng nay, một đạo diễn phim truyền hình cực nổi hiện nay đã liên hệ với công ty và mời cô ấy đi thử vai nhân vật nữ chính của một bộ phim mới sắp quay.

Ngoài ra, cô ấy đã tiếp xúc với tổng giám đốc của một nhãn hàng xa xỉ hơn ba tháng nay nhưng vẫn bặt vô âm tín đến giờ. Không ngờ được rằng, vừa cách đây không lâu, thái độ của người này đã mềm mỏng hẳn, còn có ý định ký hợp đồng với cô ấy.

Đây là lần đầu tiên, Vu Phong Thanh ý thức được một cách rõ ràng rằng:

“Hóa ra, vận may {Cẩm Lý} lại khiến cho người ta vui vẻ và sung sướng như vậy.”

Cô ấy sẽ không bao giờ… muốn trở lại giai đoạn vấp phải trắc trở mọi lúc mọi nơi như trước kia nữa.


Bình Luận (0)
Comment