Trường Tần Đạo Nhân cắn chặt răng: “Chấn Hà, rốt cuộc thì ông muốn làm gì? Ông muốn hủy diệt thế giới này hay sao?!”
Chấn Hà – hay nói chính xác hơn là “sương đen”, đã tỏ vẻ vô tội, mở rộng hai bàn tay ra rồi nói:
“Sai rồi, sai hoàn toàn rồi!”
“Bản tôn chỉ đang sáng tạo ra một thời đại hưng thịnh hoàn toàn mới, đang tiến hành sửa đổi {Đạo} – thứ dối trá khiến người ta phải buồn nôn kia!”
“Từ hôm nay trở đi, bản tôn mới là chúa tể của thế giới này, là {Thiên Đạo} hoàn toàn mới, cũng sẽ trở thành chúa tể của ba giới và sáu cõi luân hồi!”
Giọng nói của ông ta càng lúc càng to hơn, cuối cùng đã trở nên đinh tai nhức óc.
Cố Chi Tang nghĩ thầm trong lòng rằng quả nhiên là như vậy.
Đối tượng chân chính mà “sương đen” muốn dần dần cắn nuốt như tằm ăn rỗi là “Thiên Đạo”.
Thiên Đạo của thế giới này từ từ bị sụp đổ trong thời gian dài cũng là bởi vì đang bị “sương đen” ăn mòn.
Mọi người còn chưa kịp hoảng sợ thì đầu ngón tay của “Chấn Hà” đã bắn ra một luồng khí. Trong nháy mắt, một cơn sóng sương mù màu đen kịt đã che trời lấp đất thổi quét qua toàn bộ mọi người.
Trước mắt Cố Chi Tang tối sầm lại, ý thức cũng dần dần mơ hồ hơn.
Cô đã nhìn thấy một số ảo ảnh ẩn nấp trong đám sương mù bao quanh.
Vào thời điểm trời đất hỗn độn mới sơ khai, loài người có trí khôn đã xuất hiện trong sáu cõi luân hồi và tất nhiên sẽ đại biểu cho sự khai sinh của “dục vọng”.
Lúc ban đầu, “dục vọng” của loài người rất nhỏ bé, chỉ cần ăn no mặc ấm, không bị đói bụng mà thôi.
Khi loài người bắt đầu xây dựng xã hội, quyền lực vương triều thay đổi luân phiên thì “dục vọng” của loài người đã chuyển từ việc đơn giản muốn được no bụng sang càng nhiều cấp độ theo đuổi khác.
“Sương đen” – hoặc có thể nói là một đoàn khí thể chưa có tên gọi đã bắt đầu được thai nghén, nuôi dưỡng từ thời điểm này.
Lúc mới đầu, nó đã hiểu được nguồn cội sinh ra của mình, cũng nhận thức rõ ràng rằng bản thân nó và loài người có cùng chung một nhịp thở.
Vào thời điểm đó, nó vẫn còn rất ngây thơ, chỉ đơn giản muốn được gần gũi với loài người – quần thể đã nuôi dưỡng và cung cấp lực lượng cho nó. “Sương đen” muốn được hòa nhập vào cộng đồng của con người.
Vì vậy, nó đã tiêu tốn gần như tất cả sức mạnh để có thể hóa thành thật thể.
Ngay khi vừa lộ mặt, “sương đen” đã bị vô số con người sợ hãi và ghét cay ghét đắng. Bọn họ nói nó là quái vật, là tai họa, ra tay đánh tan thật thể mà nó vất vả mãi mới ngưng tụ thành.
“Sương đen” không hề biến mất, bởi vì “dục vọng” của con người sẽ vĩnh viễn không bao giờ bị dập tắt.
Mỗi khi bước vào thời kỳ chiến tranh hỗn loạn, thời kỳ xảy ra nạn đói, dịch bệnh thì cũng là những thời điểm lực lượng của nó được tăng trưởng nhanh chóng nhất.
Một số con quái vật được lưu truyền trong truyền thuyết dân gian thật ra đều có tồn tại bóng dáng của nó đứng sau.
Nhưng mà, mỗi lần nó hóa hình thì đều sẽ bị tiêu diệt. Lặp đi lặp lại vài chục lần như vậy thì “sương đen” rốt cuộc cũng ý thức được loài người vô cùng bài xích và căm ghét nó.
Rõ ràng, tất cả mọi người, ai cũng có “dục vọng”, tuy nhiên, bọn họ lại cảm thấy việc đối mặt trực tiếp với “dục vọng” trong lòng mình là điều cực kỳ đáng xấu hổ.
“Sương đen” bắt đầu che giấu bản thân, âm thầm quan sát loài người và từ đó cũng bắt đầu sinh ra nhiều oán hận và uất ức.
Dựa vào cái gì mà “Thiện” là điều tốt còn “Ác” sẽ phải bị loại bỏ.
Đơn giản là bởi vì Thiên Đạo hướng về “Thiện”, yêu cầu những người tu hành đạo hạnh phải kiềm chế “dục vọng” của bản thân. Cho nên, nó vốn dĩ cũng là một lực lượng được thai nghén từ trời đất mà lại bị mặc định sẽ bị phỉ nhổ, bị khinh bỉ.
Thật sự quá bất công!
Dần dần, nó đã nảy sinh một suy nghĩ:
Nó muốn có một sức mạnh vô tận, muốn thế giới này vì “dục vọng” mà tồn tại, muốn loài người rơi vào vực thẳm đày đọa của những ham muốn xấu xa…
Cho nên, nó muốn thay thế Thiên Đạo, trở thành “Đạo Nghĩa” mới của thế giới.
Ấp ủ một khát vọng kinh hãi thế tục như vậy nên nó đã ngủ đông trong bóng tối hàng nghìn, hàng triệu năm, âm thầm hấp thụ lực lượng tà ác trên thế gian.
Tuy nhiên, để có đủ sức mạnh đối chọi với Thiên Đạo thì vẫn còn cực kỳ khó khăn.
Do đó, nó đã nghĩ đến một “lối tắt” nhanh chóng nhưng cũng cực kỳ đê hèn và vô sỉ:
“Nó sẽ ăn cắp số mệnh, vận thế của những {đứa con được trời lựa chọn}, những người liên tục xuất hiện trong dòng chảy của lịch sử loài người.”
Cho nên, trong gần ba nghìn năm trở lại đây, việc phi thăng trên trần gian đã càng ngày càng khó khăn hơn.
Nhưng mà, việc này cũng không phải là do loài người đang trở nên yếu kém đi mà là bởi vì khi độ kiếp, rất nhiều người đã bị một lực lượng vô hình ra tay cản trở, khiến bọn họ bị tan thành tro bụi dưới lôi kiếp.
Đợi đến khi Thiên Đạo rốt cuộc đã phát hiện được sự tồn tại của “sương đen”, hiểu được nguyên nhân vì sao đạo pháp đang dần dần tan vỡ thì đã quá muộn rồi.