Chrono đang chăm chú đọc sách trong phòng, mà chính xác hơn là manga, cậu muốn tìm hiểu thêm về văn hóa đất nước này và Arf đã khuyên cậu đọc chúng. Hưm......cũng thú vị lắm......nhưng mà sách luật vẫn hay hơn. Chỉ tiếc là càng đọc cậu càng ức chế luật lệ ở thế giới này, chỗ cần mềm mỏng thì ko, chỗ phải cứng rắn thì lại nhân nhượng quá đáng. Nên thôi vậy, đọc cái gọi là manga này giải trí cũng tốt.
"Cốc cốc." "Chro-chan, mẹ vào nhé." Tiếng Lindy gõ cửa gọi cậu.
"Vângggg!!"
"Ara, manga à. Mẹ cũng xem thử rồi, hay lắm ấy." Lindy nhìn cuốn sách trên tay con trai vui vẻ nói. Cô rất thích sự sáng tạo trong những cuốn manga, mà thích nhất là Doraemon. Bỗng sực nhớ lại mục đích mình lên đây "A, mọi người định đi chào nhà Nanoha-san. Ý con sao?"
"Thôi đi con xin kiếu." Cậu không giỏi mấy vụ giao tiếp này đâu, vẫn lăn qua lăn lại ôm cuốn truyện đọc "Con là con nít mà, biết gì đây mà chào hỏi."
Ôi trời con tôi, chỉ khi nó tránh né mấy việc này mới chịu thừa nhận mình là trẻ con. Haiz, bó tay mà.
"Vậy thì con trông nhà nhé. Cơm mẹ để ở dưới, đói nhớ ăn. Mẹ sẽ về hơi trễ đấy." Lindy dặn dò kỹ càng, cô định ra khỏi cửa thì bỗng nhiên quay đầu lại nhào tới ôm chầm Chrono.
"Hả?" Cậu ko kịp định hình hành động kỳ lạ của mẹ mình.
"Mẹ sẽ cố gắng về sớm. Nên.......đừng buồn nhé...." Cô xoa đầu con trai âu yếm. Lúc trước đứa bé này luôn lao đầu vào công việc nên thời gian rảnh rỗi cũng chả có, nhưng ít nhất thì nó không cô đơn. Bây giờ chỉ có một mình.......cô sợ......
Chrono sực nhận ra. Đúng là chỉ có mẹ mới hiểu. Haiz, đến giờ thì tật xấu này của mình vẫn không thay đổi. Chắc chỉ khi tận tay tiêu diệt thứ đó.......cậu mới có thể thực sự yên tâm.
Chrono quàng tay ôm lấy cổ mẹ mình, thoải mái nhắm mắt gác đầu lên vai mẹ "Con không sao. Thật mà. Mẹ đừng lo nữa. Nhé?"
Tuy thằng bé nói vậy nhưng sao cô dễ dàng tin chứ. Con cô thì cô hiểu như lòng bàn tay. Nó là đứa trẻ ngoan. Ngoan tới nổi chẳng chịu chia sẻ với ai bao giờ, cứ giấu hết vào bụng rồi âm thầm chịu đựng. Mẹ biết là con không muốn mẹ lo lắng. Nhưng như thế lại làm mẹ đau hơn vạn lần đấy! Lindy cố chấp vẫn ôm chặt đứa con, cô đã một lần mất đi người thân yêu rồi, cái cảm giác đó, thật đáng ghét. Cái giọng nói nhẹ nhàng này của Chrono, cô cũng ghét lắm. Bởi vì lần cuối cùng nói chuyện với Clyde, anh ấy cũng dịu dàng như vậy. Nhưng rốt cuộc thì sao? Chrono rất giống bố nó, cho nên Lindy rất sợ, một ngày nào đó, thân hình bé nhỏ này sẽ rời khỏi mình mất. Đến lúc đó, sợ rằng cô cũng không khác Precia là mấy đâu.
Biết mình không thể dỗ dành mẹ được. Cậu đành thở dài "Con sẽ đi với mẹ."
"Thật sao?" Lindy vui mừng khôn xiết "Không lừa mẹ đúng ko?"
"Vâng." Cậu cười nhẹ gật đầu, sau đó ngượng ngùng chỉ ra ngoài cửa "Mẹ ra ngoài đi, con thay bộ đồ khác đã."
Mama phụt cười "Ây dà, có gì là mẹ không thấy chứ. Mẹ ở trong đây cũng được mà."
"Không là không." Chrono chống nạnh "Nhất định!!!!", cậu cắn răng kéo dài chữ cuối, mình dầu gì cũng 14t rồi chứ ít đâu. Mặc dù chiều cao vẻ ngoài không phát triển lắm, nhưng thứ-gì -đó-ở-dưới còn dậy thì thành công hơn mấy đứa cùng tuổi nha......Mà tại sao mình phải giải thích cái này chứ!!!!!!!!!!
"Rồi rồi. Mẹ ra đây. Ố hố hố." Mama lui ra lịch sự đóng cửa lại. Chrono vừa định cởi áo thì nhăn chặt lông mày, cậu giật mạnh cửa ra thì thấy ai đó mất đà té sml trong tư thế "Ta đang nghe lén" a.
"Ố hố hố. Mẹ đi ngay. Đi ngay ấy mà." Lindy cười gượng rồi xuống lầu. Lần này thì thực sự đi rồi.
Chrono đóng cửa lại, cầm lấy tờ tạp chí gần đó. Đó là tạp chí thời trang thu đông, chề, nhiều lớp quá, nóng nực thật. Giới thiệu một chút, thiên hướng phép thuật của Chrono là gió và băng nên cậu cực kỳ ghét những thứ nóng. Cực ghét nha!!!!
Trông chả có gì ra trò, tự thiết kế vậy. Suy nghĩ một hồi, cậu quyết định! Lấy tạp chí mùa hè ra coi. (au: cạn lời với Onii-sama. Chro: hửm? Sao cưng? *cười nguy hiểm*. Au run cầm cập nhưng vẫn ko chịu nổi độ đẹp zai a: Dạ ko. Onii-sama cứ tiếp tục) Trông có vẻ dễ nhìn hơn đấy. A, cái này được nè.
"Create!" Cậu đưa 1 bàn tay ra, lập tức 1 bộ đồ xuất hiện trước mặt.
Bắt đầu cởi quần áo (Au phụt máu!!!!) Thần linh ơi! Con trai gì mà da trắng hơn gái, thân hình cậu không cường tráng lắm nhưng cơ bắp đều đặn. Xinh đẹp nhưng vẫn rất nam tính nha. Cậu mặc quần sooc thể thao màu đen. Người trên là áo thun lam cùng với áo khoác jacket có mũ, màu đen nốt, không kéo khóa. Chân mang tất ngắn màu trắng. Trùm mũ lên rồi nhanh chóng xuống lầu. Lúc này Fate với Lindy cũng vừa thay đồ xong. Má con 2 người thấy thành viên nam duy nhất trong nhà liền hét rầm lên.
"Nya!!!! Onii-chan toẹt vời!!!" Fate móc cái iphone (mới dùng phép thuật biến ra) chụp hình lia lịa "Best! Best!!!!!"
Mama nào bỏ qua cơ hội này, móc cái máy quay từ đâu ra thì ai cũng biết quay đủ mọi hướng "Chro-chan, quay sang đây. Đúng rồi cười lên nào. Chính nó! Vẻ mặt đó! Xoay một vòng mama coi nào!! Kyaaa!!! Amazing!!!!"
Đây là biểu cảm của 4 cô bé nào đó. Ai cũng công nhận là anh ấy rất tuyệt nhưng mà........2 mẹ con quá khích rồi chăng???
Tội nghiệp anh hai quốc dân Chrono bị 2 vị nữ tính trong nhà bắt làm đủ mọi tư thế để quay phim chụp hình. Cậu không ngờ họ lại điên cuồng đến thế, nhiệt huyết rừng rực khiến cậu không khỏi khâm phục, nếu họ áp dụng vào công việc thì hay rồ
"Anou........Kaa-san....." Chrono gọi mẹ nhưng chưa kịp nói gì cả thì.....
"Kyaaaa!! Chro-chan nói "anou" kìa!!! Cute quá!!!" Lindy ôm mặt dậm chân liên tục.
"Nyaaaa!!! Onii-chan cute!!!!" Fate cũng hưng phấn không kém gì đâu. Cô chỉ thường nghe anh ấy nói "Uây, Này, Ê" gì đó thôi. Đây là lần đầu tiên a. Chỉ một chữ thôi đã khiến "thú tính" của cô nổi lên rồi. Aaaaa, quá tuyệt!!!
"Xin lỗi nhưng 2 người có chịu đi ko????" Tức rồi nha! Blue Angel mà nổi bão thì hậu quả rất nghiêm trọng nha!!
"Đi mà!!!!! Let"s go!!!"
Haiz, Trái Đất đúng là nguy hiểm! Mới ngày đầu tiên đến đã kì quái rồi. Chỉ là bộ đồ thôi mà. Không ngờ lại có thể làm kích động tâm lí người khác!
Ai dà Onii-sama à, là tại anh đấy chứ ko phải bộ đồ đâu. Đừng đổ lỗi cho nó chứ. Chrono Harlaown, anh có thể đừng hoàn hảo thế hay ko?