Đừng Cãi Với Tôi! Tôi Là Luật Sư Đấy!

Chương 14

Đường phố, một cảnh tượng hết sức kỳ lạ thu hút ánh mắt của người đi đường.

Một cậu bé đáng yêu như thiên sứ vẻ mặt cực kỳ mất kiên nhẫn, 1 cô bé tóc vàng dễ thương chụp hình lia lịa cậu bé, mọi người ko khỏi nghi ngờ, thẻ nhớ của cái iphone đó hack à? Chụp nhiều thế ko hết sao? Rồi trên hết mà cô gái xinh đẹp khá giống cậu bé, có lẽ là chị gái (au: má người ta đó mấy ông bà) quay phim ở đủ mọi góc độ, thậm chí nằm lết dưới đất quay cũng có nữa. Cái tổ hợp kì lạ gì đây? Nhóc đó là idol, người mẫu diễn viên gì à? Nhưng nếu đẹp thế thì tại sao họ lại không biết?

Xấu hổ quá! Quá xấu hổ rồi! Trán Chrono nổi gân xanh, cậu cảm thấy mình như là thú quý hiếm vậy. Lần này cậu không nhịn nữa đâu "Kaa-san, Fate." cậu gọi rất nhẹ nhàng và thân cmn thiết.

"Sao z?" Hai má con đồng thanh.

"Hết kì nghĩ này........" Từ vẻ mặt ôn hòa cậu quay ngoắt sang mode boss lạnh lùng nghiêm túc cuồng công việc. "Con sẽ khóa bảng công tác của 2 người! Nha!" Quỷ thần ơi, công tác là nơi từ nhân viên tới boss cao cấp nhận nhiệm vụ để làm. Lương tháng của họ tùy thuộc vào thành tích được ghi lại ở bảng công tác. Có 1 số thành viên đặc biệt được trao quyền khóa bảng công tác của người khác. Và Chrono là 1 trong số đó, mà bằng cách nào cậu có cái quyền này thì..........hỏi papa Clyde ở nơi phương xa nào ấy thì biết. Bởi vậy khóa cũng đồng nghĩa với........cạp đất mà ăn đi.

"Wahhh!!!" Hai người vội cất đồ nghề tác chiến lại, cười rất chi hồn nhiên, nài nỉ.

"Haiz" Chrono thở dài 1 hơi. Cuối cùng cũng dẹp được. Nhưng mình không phải dễ chọc à "Nửa tháng, con sẽ khóa nửa tháng."

Đơ. Bơ phờ. Một màu trắng xóa. Lương ơi, em đi xa quá!

"Vì thế nên từ giờ nhờ chị giúp đỡ." Lindy cúi người, rất chi thục nữ. Trước mặt cô là cha mẹ Nanoha, Takamachi Shirou và Momoko.

"Ây dà, chúng tôi mới là người phải nói câu đó mà." Momoko cười vui đáp lại.

"Cậu bé này là con trai chị sao?" Shirou nhìn Chrono đang đứng đằng sau mẹ.

Tsk. Ông chú này, tui ghim rồi đấy. Cứ coi là người vô hình thì chết à? Cậu trong lòng chửi thề nhưng ngoài mặt chuẩn con ngoan cười híp mắt đáng yêu "Cháu tên là Chrono Harlaown, tuy nhìn có hơi nhỏ nhưng đã 14t rồi. Mong cô chú chăm sóc nhiều hơn."

"Oa!!! Kawaii!!!" Mẹ Momoko vốn rất thik những đứa bé trai đáng yêu..........hay nói toẹt ra là shotacon đấy. Chời ơi! Khuôn mặt ngây thơ baby! Quần sooc!! Cực phẩm shota nha!!!! Nghĩ là làm cô ôm chầm lấy cậu "Đáng yêu quá, Chrono-kun!! Cô muốn đem cháu về nuôi quá!!! Ước gì cháu là con trai cô a!!!!!"

"Uây mẹ nó à." Shirou đổ mồ hôi khuyên "Vậy Kyouya thì em tính sao!!" Kyouya là con trai cả nhà Takamachi, anh trai Nanoha.

"Bư!" Momoko phồng má "Nó ko phải con em!! Lúc nào cũng trưng cái mặt ai thiếu tiền đó là sao chứ!!!! Sao kawaii bằng Chrono-kun!!!!"

Thực ra thì con/Chrono chỉ hơn chứ không kém đâu cô/chị! Hai mẹ con nhà kia đồng loạt nói trong lòng.

Sao một hồi bị bà cô shotacon tra tấn mệt mỏi, Chrono mất hồn gục đầu trên bàn trà, vẻ mặt ko tốt chút nào "Mẹ em sung sức thiệt đó Takamachi Nanoha."

"Tehehe! Vậy sao." Nanoha chống cằm hai tay, nhìn chằm chằm Chrono. Anh ấy đáng yêu thật đấy. Thích ghê!

Nổi da gà, cái ánh mắt này y hệt hồi nãy! Chrono thầm ớn lạnh. Đừng nói con nhỏ này cũng bị bệnh giống mẹ nó chứ?? Mình thấy hối hận vì nhận lời huấn luyện rồi!

Alisa ôm Arf khó hiểu "Tao đã thấy mày ở đâu rồi thì phải?"

Cô cún giật thót người, hồi kia cô bị Precia đả thương và được Alisa tìm thấy chữa thương giúp. Nhưng hồi đó là trong dạng sói to. Lần này là hình hài cún, ko ngờ vẫn bị nghi.

"Chắc Alisa nuôi nhiều chó quá nên nhớ lầm thôi." Fate vội cứu bồ.

"Ừm đúng vậy nhỉ." Alisa cũng ko nghĩ nhiều nữa.

"Ne Chrono-kun." Nanoha bắt chuyện "Nhà Alisa-chan nuôi rất rất nhiều chó đấy, chúng đáng yêu lắm anh có muốn xem ko?", cô mở lời mời, bỗng nhiên nhớ tới gì đó "Suzuka-chan cũng vậy, nhưng mà mèo nha."

MÉO!!!!!!! MIỄN MIỄN MIỄN!!!! ĐỪNG BAO GIỜ NHẮC TÊN LOÀI SINH VẬT ĐÓ TRƯỚC MẶT CẬU! Chrono lạnh cả xương sống. Mèo là loài sinh vật nguy hiểm nhất trên đời, mình quyết sống mái tới cùng với nó!!! Cậu lắc đầu từ chối "Tôi ko thik động vật lắm. Vẫn là thôi đi." Cậu nói là "động vật" là những con vật chưa có ý thức giống người như Arf, Arf là linh thú. Tuyệt đối ko được đánh đồng cô với những loài đó.

"Ồ, tiếc thật nhỉ." Nanoha hơi buồn rầu, nhưng rất nhanh hào hứng lại, cô dùng phép thuật truyền âm "Khi nào anh dạy em?"

"Gấp tới vậy sao?" Cậu cười nhạt "Vô tư đi, muốn lúc nào chả được."

"Vậy sáng mai nhé. Rủ Fate-chan và Yuuno-chan cùng "tập thể dục buổi sáng" nữa." Nanoha nhanh chóng sắp xếp. Yuuno và Fate cũng nghe thấy lời này của cô.

"Thôi tớ xin kiếu! Tớ ko dậy sớm được đâu." Yuuno lia lịa từ chối, cô ko muốn nếm mùi vị địa ngục đâu. Cô là Pháp sư nghiên cứu, chuyên ngành về kết giới bảo vệ, bắt giữ, giam cầm hay tìm kiếm thông tin và chữa thương thôi. Mấy vụ chiến đấu ko nằm trong từ điển của cô.

"Tớ thì được." Fate đồng ý, sáng nào cô cũng luyện tập với Onii-chan mà.

"Rồi quyết định như thế nha!!" Nanoha chốt lại.

Buổi tối hôm đó, nhà Harlaown đang ăn cơm vui vẻ cùng nhau.

"Yên bình thật đấy. Không có nhiệm vụ thật tốt a!!" Lindy cắn miếng dưa hấu, lười biếng nói.

Chrono lại bắt đầu bài ca giáo huấn "Mẹ làm ơn có trách nhiệm giùm con đi! Mọi rủi ro có thể đến bất cứ lúc nào đấy! Giả dụ như............" Cậu đang định kể những vụ án trước đây cho mẹ mình. Bỗng nhiên cả nhà Harlaown đồng loạt biến sắc mặt, đồng thanh nói "Bây giờ!!"

"Miệng con linh thật đấy Chro-chan" Mama cười khổ.

"Hừ. Sướng ko chịu mà muốn ăn khổ." Dám gây án trước mắt cậu. Đúng là không biết điều. Chrono nhấn nhấn đồng hồ, màn hình 3d hiện ra. Uminari được chiếu từ trên không, giữa thành phố tràn ngập ánh đèn, có một khu vực màu xám ngắt yên tĩnh ko một bóng người, khu vực đó được giới hạn bằng cái kết giới hình khối tam giác, cạnh màu đỏ máu còn những mặt bên trong suốt có thể thấy rõ bên trong "Hử? Nhà Nanoha cũng ở khu này mà?" Cậu nhanh chóng liên lạc cho Yuuno và Nanoha nhưng mãi không được "Tsk. Không phải bọn nghiệp dư. Còn biết phủ sóng phép thuật nhiễu loạn liên lạc cơ đấy." Nhưng Chrono này là ai chứ, cậu nhắm mắt lại cảm nhận không gian, làn sóng đó rất dày đặc, cơ bản ko thể tìm lỗ hổng xuyên vào được. Vậy thì phá luôn cho rồi! 

Chrono lấy S2U ra "Start Up!" Device của cậu biến thành cây trượng, ma pháp trận màu lam vẽ ra dưới chân. Cậu đập đuôi gậy xuống, lập tức không gian chấn động lan tới chỗ sóng phép thuật kia, đục 1 lỗ hổng xuyên qua nó.

Lúc này cậu đã bắt được liên lạc với Yuuno "Chrono, là anh sao?"

"Ờ! Sao vậy?" Cậu gấp gáp hỏi.

"Em và Nanoha đang bị 2 người tấn công. Bọn em chưa thấy họ bao giờ. Mà họ cũng ko nói lí do nữa. Cứ nhào vô đánh thôi!"

"Đặc điểm nhận dạng?" Chrono bình tĩnh lại.

"Ừm.....trang phục.....diêm dúa lắm. Một con nhỏ cỡ 7,8 tuổi gì đó. 1 bà cỡ hai mấy tuổi. Ah! Họ là dòng Belka cổ!"

BELKA CỔ!!! Nghe tới đây Chrono và Lindy kích động lên. Belka! Belka! Lại còn là loại Ancient! Chẳng lẽ là nó???
Bình Luận (0)
Comment