Dịch & chỉnh sửa: sxdnp
Sự việc đúng là không mấy thiện chí.
Mặc dù Thẩm Hi sắc mặt đen tối, đưa cho mọi người trong đội wky một lời giải thích kiên quyết về việc “trang điểm”.
Những người khác tuy rằng không khỏi kinh ngạc, nhưng cũng có thể nhìn ra, khóe mắt Thẩm Hi đỏ bừng không phải là vết bầm sau khi bị đánh.
Mặc dù phấn mắt đỏ đậm nhưng Tằng Phan đã lau sạch nó bằng nước tẩy trang cho Thẩm Hi sau khi trở về khách sạn.
Nhưng mà!!
Những điều này không gì có thể che đậy được sự im lặng chết chóc và bối rối trên xe khi Nhị Bàn vừa vạch trần vụ “bạo lực gia đình”.
Tuy rằng, Tằng Phan ngoài mặt tỏ ra bình tĩnh, nhưng lại bị cấp dưới vạch trần vụ “bạo lực gia đình”, khiến xung quanh trở nên vô cùng ngượng ngùng.
Cũng may, dù mọi người bị Nhị Bàn làm cho choáng váng nhưng không hề mất trí, vẫn nhớ được cô là nhà tài trợ của họ.
Cũng không ai dám chất vấn Tằng Phan.
Khi Thẩm Hi khắc chế vẻ mặt khó chịu để xử lý đám người xung quanh, bất kể là kinh ngạc hay tò mò, Tằng Phan đứng nhìn anh, thấy anh mệt mỏi, vô thức xoa xoa chân mày, lòng cô có chút áy náy.
Cô tiến lại gần anh.
Hiếm khi giọng nói mềm mại đến thế: “Anh không sao chứ? Có thấy choáng không?”
Thẩm Hi không trả lời cô.
Chỉ hơi nhíu mày, ánh mắt yên lặng nhìn cô, thoáng chút tủi thân.
Nhớ lại tình huống ngượng ngùng ban nãy, Tằng Phan không khỏi đau lòng. Cô đưa tay xoa nhẹ tai anh, vừa an ủi vừa cười: “Được rồi, lần sau sẽ không như vậy nữa đâu.”
Thẩm Hi, người ngày thường tỏ vẻ ngầu ngầu, lạnh lùng, như thể chẳng để ai vào mắt, thực ra lại có đôi tai mềm mại vô cùng. Chạm vào là cảm nhận ngay sự ấm áp và độ đàn hồi như kẹo marshmallow, khiến người ta chỉ muốn mãi không buông tay.
Vốn dĩ Thẩm Hi vẫn nhíu chặt mày, trông chẳng mấy vui vẻ.
Nhưng sau khi Tằng Phan nhẹ nhàng xoa tai anh, anh tuy không nói lời nào nhưng vành tai lại ửng lên sắc đỏ nhạt.
Cúi đầu thấy khóe môi cô dịu dàng, trái tim Thẩm Hi bỗng như bị thiêu đốt.
Anh nhìn cô, giọng nói khẽ khàng, mang theo chút nũng nịu: “Vẫn còn đau đầu…”
Thực ra, anh đã không còn thấy chóng mặt nữa, chỉ đơn thuần muốn kéo dài khoảnh khắc được gần gũi cô.
Anh thích cảm giác được cô quan tâm.
Thích thấy trong mắt cô chỉ có hình bóng của anh.
Nghe Thẩm Hi nói thế, Tằng Phan lập tức lo lắng.
Nghĩ kỹ lại, Thẩm Hi đã sốt suốt hai ngày liền, hôm qua còn sốt nhẹ, sáng nay tuy có khá hơn nhưng với tiếng ồn ở sân đấu, tình trạng bệnh có lẽ lại nghiêm trọng hơn.
Vậy mà cô còn trang điểm trêu chọc anh.
Nghĩ đến đây, Tằng Phan bỗng thấy áy náy. Cô nắm lấy cánh tay Thẩm Hi, khẽ bóp ngón tay anh rồi nghiêng người lại gần, nhẹ giọng dỗ dành bên tai anh: “Anh… tựa vào em chợp mắt một lát đi, về khách sạn chúng ta gọi bác sĩ ngay.”
Thẩm Hi lặng lẽ nhìn Tằng Phan, ánh mắt rất bình yên.
Anh không nói gì, nhưng khi thấy vẻ mặt ngơ ngác của cô, anh chậm rãi nhấc tay phải của cô đang đặt trên đầu gối, nắm chặt trong tay mình rồi từ từ tựa đầu lên đùi cô.
Cứ thế, nhắm mắt lại, giả vờ ngủ.
Giọng nói lười biếng, bởi vì nằm nghiêng mà hơi lí nhí, nhưng từng lời lọt vào tai Tằng Phan lại khiến cả gương mặt cô nóng bừng.
“Không.”
“Như này là được rồi.”
Tất cả những lời quan tâm của Tằng Phan đều bị hành động của Thẩm Hi chặn đứng.
Nhìn anh vừa nói xong đã nhắm mắt lại, giả vờ ngủ, cô không nhịn được mà thấy buồn cười.
Từ bao giờ mà Thẩm Hi cũng học được những trò này?
Quả thật rất biết cách “làm nũng” nha~~
Khi Tằng Phan còn đang mải suy nghĩ, chiếc điện thoại bên cạnh bỗng rung lên.
Cô khựng lại một chút.
Giờ này, ai lại nhắn tin cho cô chứ?
Nhưng chưa kịp nghĩ ra điều gì, điện thoại đã liên tục rung không ngừng, giống như có ai đó quyết tâm tìm cho bằng được cô, hoặc như có tám vạn con vịt đang quàng quạc gửi tin nhắn tới.
Tằng Phan đưa mắt nhìn sang Thẩm Hi. Gương mặt anh vì ngủ mà trở nên yên bình, dịu dàng hơn.
Cổ áo khẽ trễ, để lộ đường viền xương quai xanh tinh tế.
Thật hoàn hảo, giống như một vị hoàng tử nhỏ ngoan ngoãn.
Cô không khỏi mềm lòng.
Nhẹ nhàng vuốt lại mấy lọn tóc lòa xòa trước mắt anh, chỉnh lại hướng gió của điều hòa trong xe sao cho không thổi trực tiếp vào người anh.
Xong xuôi, Tằng Phan mới cẩn thận cầm lấy điện thoại, khẽ khàng mở WeChat của mình—
【Thanh Thanh Tử Khâm】: Ghê gớm thật đó, Phan Phan, cậu nhất định phải giải thích với tớ! Rốt cuộc cậu đã dụ dỗ một cậu em đẹp trai từ khi nào vậy? Cậu không còn yêu tớ nữa rồi… Đau lòng.jpg
【Phụ thâb đại nhân】: Đây là cậu trai nhà nào? Sao dám dụ dỗ con gái của ta? Ta không đồng ý đâu, mau về gặp ta ngay!
【Thái hậu xinh đẹp như hoa】: Đừng nghe bố con nói, mẹ thấy cậu này trông được đấy. Hôm nào dẫn về cho mẹ xem mặt nhé, mẹ giúp con đánh giá. Nhưng mà quấn kỹ quá, nhìn không rõ mặt mũi thế nào cả.
【Anh Tử Khiêm】: Tốc độ này ổn áp thật! Vừa lên làm bà chủ chưa bao lâu mà đã “cưa đổ” luôn trụ cột của đội người ta rồi! Đừng nói là dùng “quy tắc ngầm” nhé, cổ đông số hai vẫn còn đây này.
【Cậu nhóc nhà họ Lâm】: Hahaha chị ơi, chị đúng là quá đỉnh rồi! Em không chịu nổi nữa! Hahaha. Lần này em có thể nở mày nở mặt với đám mê game trong lớp rồi. Bà chủ đội WKY là chị ruột em, còn mid-laner là anh rể em! Hahaha. Để xem bọn nó còn dám chê em đánh tệ nữa không! Chị nhất định phải bảo anh rể đưa em leo rank, xin chân thành cảm ơn ạ!
【Tên ngốc họ Nguyên】: Mẹ nó, em thà bao nuôi một tiểu minh tinh chỉ có mặt mũi và dáng người, chứ không thèm chọn anh sao? Nhà họ Nguyên, nhà họ Lâm bọn anh có gì không bằng người ta? Anh giàu, tài giỏi, lại có quyền lực! Rốt cuộc anh thua ở đâu?
【Bạn học cấp ba không rõ tên A】: Trời đất ơi, vừa phát hiện cậu hôm nay đã có bạn trai rồi. Cuối cùng là người trong ngành hay là cậu tùy tiện bao nuôi một minh tinh hay tuyển thủ eSports nào vậy? Không nhìn ra cậu là người như thế đó nha. Mau dẫn ra cho hội chị em chúng tớ gặp mặt đi, nhìn thân hình anh ấy cũng ổn phết đấy.
【Bạn học tiểu học B】: Chúc mừng nha, đây chắc là mối tình đầu nhỉ, hhh.
【Cổ đông Tập đoàn Vạn Đằng C】: Chúc mừng Chủ tịch nhé, lần này về tôi cũng phải nhanh chóng giục cháu trai nhà tôi tìm một người vợ vừa tài giỏi vừa xinh đẹp như cô.
Tằng Phan: ………
Tin nhắn quá nhiều, dường như muốn làm nổ tung tài khoản WeChat của cô.
Nồi bị nổ à??
Tằng Phan bối rối nhìn những dòng tin nhắn từ những người quen, người đã từng gặp thậm chí cả những người không quen biết. Điện thoại lại rung lên, một dòng tin nhắn khác lại hiện lên——
【Phụ thân đại nhân: Bố nói là bố không đồng ý!! Con gái của bố phải 30 tuổi mới được gả đi.】
【Phụ thân đại nhân: Muốn bố đồng ý thì con phải đưa thằng nhóc đấy về đây gặp bố.】
Tằng Phan: ……
Được thôi, phiền phức lớn rồi đây.
Cả thế giới đều biết, cô đang yêu đương / bao nuôi một “chú cún con”.
Dở khóc dở cười .jpg
Nhưng, ý kiến về việc bao nuôi này cũng không tệ.
Như vậy, Thẩm Hi không cần phải cực khổ thức đêm thi đấu nữa, hai người cũng có thể thường xuyên gặp mặt.
Dù sao thì tiền lương hiện tại của Thẩm Hi cũng là do cô phát.
Bỏng tay.
Tằng Phan suy nghĩ về khả năng tính của việc bao nuôi.
Tuy việc bạn trai của nhà tài trợ của đội WKY bị lộ, nhưng giới thể thao điện tử lại nổi lên sự chú ý không hề nhỏ.
Nhưng, con người là loài động vật hay quên.
Với lịch trình dày đặc của vòng play-off và những trận đấu kịch tính liên tiếp, chuyện cũ đã sớm bị người hâm mộ quên lãng.
Giờ đây, toàn bộ sự chú ý của cộng đồng LPL đều dồn vào một sự kiện khác.
Ngày 23 tháng 8, trận chung kết mùa hè chính thức diễn ra.
Trong sự mong chờ của hàng ngàn người hâm mộ, ngày 23 tháng 8 cuối cùng cũng đến, mang theo ánh nắng rực rỡ của mùa hè và những bông hoa khoe sắc.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Hi tham gia chung kết mùa hè, nên bạn gái kiêm bà chủ của cậu, Tằng Phan, đã sớm chuẩn bị chu toàn mọi thứ.
Không chỉ sắm đủ bộ sưu tập phụ kiện của đội tuyển WKY, cô còn mặc cả áo thi đấu của Thẩm Hi. Bộ trang bị của cô quả thật “đỉnh của chóp”.
Lần này, Tằng Phan không đi cùng Thẩm Hi mà rủ cô bạn thân Lạc Tử Khâm – người vốn chẳng mấy hứng thú với game nhưng vẫn bị cô lôi kéo đến cổ vũ.
Để hòa mình vào bầu không khí, Tăng Phan đã quyết định “bung xõa” hết mình.
Cô không chỉ trang điểm theo phong cách lấp lánh của fan cuồng mà còn diện áo đấu kết hợp với quần short siêu ngắn, trông cực kỳ nổi bật.
Nói thật, không chỉ fan mà ngay cả Lạc Tử Khâm khi nhìn thấy cô trong bộ dạng này cũng ngỡ ngàng.
Đúng là quá sức bất ngờ. Đọc Full Tại TruyenGG.bio
Lạc Tử Khâm không nghĩ rằng Tằng Phan, người thường xuyên diện vest công sở và váy thanh lịch, lại có thể “cân đẹp” phong cách táo bạo này đến vậy.
Để góp vui, Lạc Tử Khâm cũng từ bỏ phong cách dịu dàng thường ngày, buộc tóc đuôi ngựa cao, diện áo đấu cùng váy ngắn.
Hội chị em cuồng thần tượng là đây chứ đâu.
Vì bộ trang phục của hai người quá hoàn chỉnh, họ nhận được không ít ánh nhìn ngưỡng mộ từ những người xung quanh.
Phải biết rằng, với sự vươn lên mạnh mẽ của đội tuyển WKY, số lượng fan trung thành đã tăng lên chóng mặt.
Đặc biệt, áo đấu của Thẩm Hi và Nhan Phương – hai thành viên vừa có nhan sắc vừa có thực lực – luôn trong tình trạng cháy hàng.
Điều khiến người hâm mộ càng thêm buồn bực là đội tuyển WKY hoàn toàn không thiếu tiền, nên việc bổ sung hàng hóa rất hiếm khi xảy ra. Muốn mua cũng không có cách nào!
Cười trong nước mắt.jpg
Như vậy, không khó để tưởng tượng Tằng Phan và Lạc Tử Khâm nổi bật đến mức nào giữa đám đông fan cuồng.
Thậm chí, có người hâm mộ còn chạy đến hỏi Tằng Phan liệu cô có muốn bán lại chiếc áo đấu “cực phẩm” của mình không. Họ sẵn sàng trả gấp năm lần giá gốc!
Quả thực là fan chân chính.
Tất nhiên, Tằng Phan từ chối ngay lập tức.
Bởi vì chiếc áo này không phải “phiên bản tương tự” như họ nghĩ, mà chính là áo thi đấu cũ của Thẩm Hi!
Không bán! Tuyệt đối không bán!
May mắn thay, cơn khủng hoảng này không kéo dài lâu vì người hâm mộ đã bắt đầu xếp hàng vào sân.
So với những trận đấu trước, địa điểm tổ chức lần này hoành tráng hơn rất nhiều. Sân khấu có thiết kế hình bán nguyệt, các dãy ghế xếp theo tầng cao dần. Nhưng dù lớn đến đâu, khán đài cũng không còn một chỗ trống.
Ánh sáng từ từ mờ đi.
Trong không gian tối dần của hội trường, những chiếc bảng đèn của fan hâm mộ trở nên lung linh hơn bao giờ hết.
Hồng, đỏ, xanh, vàng – đủ loại sắc màu tỏa sáng như những vì sao nhấp nháy giữa bầu trời đêm, mang theo hy vọng và lời chúc tốt đẹp của fan gửi đến các tuyển thủ.
Tằng Phan ngắm nhìn tất cả, trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả.
Cô lại một lần nữa nhận ra Thẩm Hi rực rỡ đến mức nào.
Không cần được giấu kín hay sở hữu riêng, cậu chính là vị vua trên đấu trường, nơi ánh đèn chiếu rọi.
Khi đoạn video giới thiệu trận chung kết được chiếu lặp lại trên màn hình lớn, Tằng Phan mải mê suy nghĩ mà không nhận ra chiếc điện thoại trong túi đã reo từ lúc nào.
Phải nhờ Lạc Tử Khâm nhắc nhở, cô mới vội vàng lấy máy ra nghe.
“A lô?”
Đầu dây bên kia im lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng reo hò từ khán đài vọng lại.
Tằng Phan ngạc nhiên vì Thẩm Hi dường như đang ở rất gần sân khấu. Theo cô nhớ, phòng nghỉ thường không nghe được âm thanh từ bên ngoài.
Nghĩ đến đây, cô khẽ gọi tên anh: “Thẩm Hi?”
Đáp lại vẫn là sự im lặng.
Tăng Phan suýt nghĩ rằng Thẩm Hi vô tình chạm nhầm nút gọi.
Nhưng ngay khi cô định tắt máy, một giọng nói khàn khàn trầm thấp vang lên ở đầu dây bên kia: “Em đang ở đâu?”
Nghe giọng cậu, cô biết ngay Thẩm Hi đang dỗi vì cô không đi cùng anh vào sân. Tằng Phan cố tình trêu chọc: “Sao anh biết em ở đây?”
Thẩm Hi: “……”
Anh im lặng vài giây, rồi bình thản đáp, giọng nói chắc chắn như một sự khẳng định: “Em đã đến.”
Nghe câu nói của anh, khóe mắt Tằng Phan không khỏi nở nụ cười.
Phải, sao có thể không đến được chứ?
Làm sao cô nỡ vắng mặt?
—————
【Lời tác giả: Hahaha, hai chương này viết quá thuận tay, cảm giác thật sự sảng khoái!
Sau này, tôi quyết định sẽ cập nhật vào lúc 9 giờ tối nhé. Cái khung giờ 6-9 giờ này đúng là làm tôi không thể tập trung nổi, não cứ như bị “lag”.
Về cái kết mà mọi người nhắc đến, tôi sẽ sắp xếp tình tiết phù hợp để triển khai. Sẽ không quá nhanh đâu, nhưng cũng không kéo dài quá mức. Đến chỗ nào tôi thấy hợp lý thì sẽ kết thúc. Dài quá cũng không tốt mà, đúng không? Còn về những phân đoạn ngọt ngào hàng ngày hay mấy tình tiết dễ thương như “bé con”, tôi đã lên lịch hết rồi nhé. Hứa hẹn là rất đáng mong chờ!】