Đừng Để Mất Người Yêu Bá Đạo

Chương 73

Dịch & chỉnh sửa: sxdnp

Trong bóng tối mịt mù của đấu trường, từng tia sáng đỏ nhỏ nhoi lấp lóe.

Những ánh sáng đỏ yếu ớt ấy ngày càng nhiều, dần dần tụ lại thành ba chữ cái.

WKY

Đó chính là tên của đội họ.

Rõ ràng là ba chữ cái quen thuộc, nhưng khi xuất hiện theo cách này, lại mang đến một cảm giác xúc động và choáng ngợp chưa từng có.

Nhị Bàn đứng sững, ngơ ngác lẩm bẩm, không rõ đang nói cho ai nghe hay chỉ đang tự nhủ: “Ôi trời, có phải mình đang mơ không? Giới giải trí idol chắc gì đã được đãi ngộ thế này!”

“Trời ơi, ai đó làm ơn nói với tôi đây không phải mơ!”

Vừa lẩm bẩm, cậu ta bất chợt hét lên khe khẽ, “Á—!”

Cậu ta tức tối quét mắt nhìn mọi người một lượt, vô thức bật thốt: “Chết tiệt, ai véo tôi đấy???”

Cơ Trưởng tuy cũng đầy bất ngờ nhưng vẫn giữ được chút bình tĩnh, đáp nhẹ: “Cậu vừa bảo ai đó cho cậu biết có đang mơ không mà, tôi chỉ giúp cậu thôi.”

“Nhưng anh đâu cần phải véo tôi!”

“Vậy cậu thử nhìn xem, chữ kia biến mất chưa?” Cơ Trưởng nhắc nhở.

Nhị Béo lập tức quay lại nhìn về phía khán đài, và phát hiện những chữ cái rực sáng kia vẫn còn đó, lấp lánh trong bóng tối, không hề phai mờ chút nào.

Cậu ta chẳng buồn để ý việc bị véo nữa, quay phắt sang đội trưởng Nhan Phương: “Trời ơi, là thật rồi!”

Nhan Phương chăm chú nhìn ánh đèn biển đang lay động dưới sân khấu, giọng vẫn điềm tĩnh: “Là thật.”

Nhưng tất cả đều nghe rõ sự rung động không giấu được trong giọng nói tưởng chừng bình ổn ấy.

Thẩm Hi không nói lời nào, chỉ lặng lẽ dõi mắt về phía khán đài.

Đúng lúc ấy, một tấm áp phích khổng lồ từ từ hiện ra trước mắt mọi người.

Tấm áp phích khổng lồ từ từ hạ xuống từ trần nhà thi đấu, hiện rõ những gương mặt quen thuộc.

Trên nền đen sâu thẳm, năm chàng trai trẻ tràn đầy khí phách xuất hiện. Đôi mắt họ ánh lên sự kiên định và sắc bén, mái tóc đen bị gió thổi khẽ tung bay, đồng phục đội cũng như vang lên âm thanh phấp phới trong gió.

Trong ánh mắt ấy, là sự ngạo nghễ và tự do thuộc về tuổi trẻ.

Ánh sáng của giấc mơ, mãi mãi không bao giờ lụi tàn.

Đây là poster quảng bá cho giải đấu mùa hè năm nay của đội WKY.

Cả khán đài bùng nổ trong sự kinh ngạc trước sự đầu tư hoành tráng này, tiếng hít thở dồn dập của các fan xung quanh vang lên rõ rệt.

Năm thành viên đội tuyển WKY đứng lặng giữa sân khấu, nhìn khung cảnh tráng lệ trước mắt mà không khỏi sững sờ.

Chưa bao giờ họ nghĩ rằng bản thân sẽ được đối xử với sự tôn vinh như thế này.

Họ bước trên con đường này, chỉ đơn giản vì giấc mơ, vì niềm đam mê cháy bỏng.

Thẩm Hi cũng không ngoại lệ.

Ang từng nghĩ rằng sau tất cả những gì đã trải qua, bản thân có thể đối mặt với mọi thứ bằng sự điềm tĩnh, thậm chí là lạnh lùng.

Những mất mát tình thân, sự phản bội từ đồng đội cũ, hàng ngàn lời lăng mạ từ anti-fan…

Anh cứ ngỡ rằng thứ duy nhất có thể khiến mình dao động chỉ là Tằng Phan và trò chơi.

Thế nhưng, đứng đây vào khoảnh khắc này, Thẩm Hi cảm nhận rõ rệt nhịp tim đập dồn dập trong lồng ngực, âm thanh ù ù vang vọng trong tai. Nghe tiếng hô cổ vũ vang dội của khán giả phía dưới, anh bất giác thấy mắt mình cay cay.

Theo bản năng, anh nhìn về phía khán đài. Dù ánh sáng mờ nhạt, ánh mắt anh vẫn ngay lập tức khóa chặt vào một vị trí ở hàng ghế đầu.

Như thể nhận ra ánh mắt của anh, người ngồi ở đó cũng ngước lên, ánh mắt hai người giao nhau.

Trong khoảnh khắc ấy, Thẩm Hi gần như quên cả thở.

Đúng lúc này, ánh sáng trong nhà thi đấu được điều chỉnh sáng bừng, ống kính của nhiếp ảnh gia nhanh chóng lia qua khán đài, nơi những cây gậy phát sáng đang được vẫy nhịp nhàng.

Thẩm Hi giờ đây có thể nhìn rõ ràng.

Thật sự là Tằng Phan.

Cô đang ngẩng đầu nhìn về phía anh, tay phải cầm một cây gậy phát sáng màu đỏ, giơ cao lên, hòa cùng nhịp vẫy của mọi người.

Trong ánh sáng chập chờn của những gậy phát sáng đỏ rực, bờ vai và chiếc cổ mảnh mai, quyến rũ của cô hiện rõ, thu hút toàn bộ ánh nhìn của anh.

Mái tóc dài mềm mại khẽ đung đưa theo nhịp, nghịch ngợm lướt qua cơ thể uyển chuyển, duyên dáng. Chỉ đến khi ấy, Thẩm Hi mới nhận ra cô đang mặc chiếc áo đồng phục có in tên anh.

Là áo của anh…

Bên dưới lớp vải ấy là vẻ đẹp mà anh từng được chạm vào, một cảm giác quyến luyến khó có thể quên.

Nhịp thở của Thẩm Hi trở nên rối loạn, như bị thiêu đốt.

Anh chăm chú nhìn cô quá lâu, ánh mắt nặng nề và cháy bỏng khiến Tằng Phan có chút bối rối, thậm chí muốn né tránh.

Không được lùi bước!

Tằng Phan khẽ mỉm cười với anh, đôi môi cong lên rạng rỡ. Cô giơ tay, làm một cử chỉ cổ vũ đầy tự tin.

Thẩm Hi hiểu ý cô ngay lập tức, ánh mắt thoáng trầm xuống, nhưng rồi khóe môi cũng bất giác nở một nụ cười đáp lại.

Nụ cười ấy không quá rạng rỡ, chỉ là khóe môi khẽ nhếch lên.

Nhưng chừng đó thôi cũng đủ để làm say đắm lòng người.

Cả hội trường như ngưng đọng trong một giây.

Và ngay giây tiếp theo, tiếng hét vang dội như sóng thần bùng nổ, suýt nữa làm mái nhà thi đấu rung chuyển.

Đám fan dưới khán đài hoàn toàn phát cuồng. Đó chẳng phải Thẩm Hi sao? Chàng “bông hoa cao lãnh” luôn lạnh lùng và kiêu ngạo, vậy mà giờ đây lại nở nụ cười, như thể cướp lấy linh hồn của tất cả mọi người.

“Á á á á á!!! Cậu có thấy không? Cậu có thấy không? G Thần cười với tớ đó!!! Trời ơi, tớ phát điên mất, tớ chết mất rồi!!!” Một fan nữ túm lấy cô bạn bên cạnh, vừa hét vừa lắc mạnh, cười đến mức hai gò má muốn bay lên trời.

“Không đời nào! G thần rõ ràng là cười với tớ mà! Ôi trời ơi, anh ấy thật sự quá đẹp trai! Tớ nguyện dâng cả mạng sống cho anh ấy!!!” Cô bạn bên cạnh không chịu thua, lập tức phản bác.

Cả hai nhìn nhau chằm chằm, rồi đồng thanh hét lên: “Đệt! Cả đời này không thoát fan nổi!”

“Đây là chân ái của tớ!”

“Tình yêu mới là gì? Không tồn tại đâu!”

……

Lúc này, dù khán giả tại hiện trường có kinh ngạc đến đâu, dù fan có cảm động và hạnh phúc thế nào, thì phòng phát sóng trực tiếp của Liên Minh Huyền Thoại đã hoàn toàn bùng nổ.

“Woa! Đây là màn cổ vũ đỉnh cao gì thế này? Đội WKY lắm đại gia thật!”

“Nói chứ, lần cuối mình thấy màn hoành tráng thế này chắc là sinh nhật idol mình…”

“Hahaha, đội WKY giờ nổi chẳng thua gì mấy nhóm nhạc nam! Mấy fan mama tụi tui tự hào ghê á!”

“Là fan của đội LAN mà nhìn cảnh này, mình chỉ biết đau lòng cho năm ông anh nhà mình…”

“Hahaha, lần này đội LAN đúng là phông nền luôn rồi!”

“Chậc chậc, có người phô trương quá, lỡ thua thì cười ra nước mắt luôn.”

“Nói chứ, dù mình là fan đội WKY nhưng cũng không thấy hội chị em trong fandom kêu gọi quyên góp gì mà nhỉ?”

“Khoan đã! Vậy có khi nào là do đại gia nào đó gánh hết không? Mau hỏi thử chị đại trong fanclub đi!”

“Thiệt luôn, đại gia khiến mình run cầm cập, giờ cảm giác nghèo quá không dám yêu đội WKY nữa…”

“Á á á, mọi người có thấy không? Lúc nãy G Thần cười mà đẹp xỉu, tim tui ngừng đập rồi, cần G Thần hôn một cái để sống lại!”

“Đừng mơ mộng nữa, tự lết dậy mà sống đi…”

“Trời ơi, khóc như chó con, sao mình không đi xem trận này? Mớ bài tập đáng ghét, phá nát thanh xuân!”

“Xem livestream mà sắp phát điên, ghét cái thực tập chết tiệt này quá!”

“G Thần đúng là nhan sắc đỉnh cao!”

“Mẹ hỏi sao con quỳ trước màn hình…”

“Mẹ hỏi sao màn hình ướt vậy…”

“Đẹp trai quá, ghen tị với mấy bạn may mắn được xem trực tiếp!”

“Woa, mới đi hỏi chị đại fandom, họ hoàn toàn không biết vụ này, nên chắc chắn là do đại gia thật!”

“Run rẩy, nhà đại gia chắc đào mỏ được cả kho báu…”

“Khoan đã, mọi người quên mất nhà tài trợ của đội WKY à?”

“Nhưng mà hình như vị kim chủ đó vừa bị lộ đang hẹn hò bạn trai rồi mà…”

Thế là, trong lúc mọi người chua lè vì ghen tị với những đặc quyền tại hiện trường, khắp phần bình luận bắt đầu rần rần tranh luận xem rốt cuộc ai mới là đại gia đứng sau màn hỗ trợ khủng này.

Cho đến khi, một dòng bình luận đỏ như máu đột ngột xuất hiện, lơ lửng to đùng giữa màn hình livestream——

“Được rồi được rồi, đừng nói nữa, trận đấu quyết định bắt đầu rồi!!” Đọc Full Tại TruyenGG.bio

……

Vừa bước sang ván đấu thứ ba, vị tướng mạnh nhất của Thẩm Hi – người vừa tỏa sáng ở ván trước – đã bị cấm, và tất nhiên, vị tướng Vayne bá đạo nhất của Nhan Phương cũng không được xuất hiện.

Nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, Nhị Bàn bắt đầu bắn hàng loạt trash talk: “Hahaha, tướng của đội trưởng và Hi đều bị cấm rồi, xem ra đối thủ sợ bị đánh cho không ngóc đầu lên được nữa hahaha!”

“Xem ra tướng mạnh nhất của đội trưởng chắc phải chờ lâu lắm mới được thả ra,” Cơ Trưởng góp lời.

“Ê ê ê, bọn họ chọn được Sivir rồi kìa! Đội trưởng định lấy gì đây? Hay lấy Kog’Maw rồi bắn chết tụi nó luôn? Yên tâm đi, ván này tôi chắc chắn bảo vệ đội trưởng kỹ lắm, không để tụi nó chạy loạn khắp bản đồ như ván trước đâu.”

“Im mồm đi, nếu cậu giỏi như vậy thì ván trước đâu đến nỗi thảm hại như thế,” Cơ Trưởng lập tức ngắt lời những câu nói vớ vẩn của Nhị Bàn.

Nhị Bàn không chịu thua, liền chọn Braum: “Cái quái gì? Không tin ông Mập này à?! Lần này tôi sẽ cho mọi người thấy thế nào là support bạo lực, thế nào là siêu thần! Hàng ngàn fan đang theo dõi phong thái anh hùng của ông đây, không thể yếu đuối được!”

“Thôi đi, cậu có pentakill cũng chẳng cô fan nữ nào thèm để mắt tới đâu,” Light không quên phũ phàng bồi thêm một cú chí mạng.

“Anh…” Nhị Bàn tức đến nghẹn lời.

“Ai sợ ai chứ? Cùng lắm thì cả hai đều là cẩu độc thân thôi, đến đây, tổn thương nhau đi!!!” Nhị Bàn dứt khoát chơi bài liều, chẳng màng gì nữa.

Dù hai trận đầu có hơi chật vật, nhưng đội WKY vẫn giành chiến thắng cả hai, cộng thêm sự ủng hộ nhiệt tình từ người hâm mộ. Dù đối thủ LAN đang áp sát từng bước, không khí trong vòng cấm chọn tướng (BP) của đội WKY vẫn vô cùng thoải mái, thậm chí phải nói là náo loạn như gà bay chó chạy.

Nếu không nhờ sự trấn áp của Vu Thần, e rằng quá trình chọn tướng còn kéo dài không biết đến bao giờ.

Cuối cùng, đội WKY quyết định lựa chọn các tướng như Fiora, Lee Sin, Lulu, Kog’Maw và Braum. Trong khi đó, đội LAN chọn Maokai, Gragas, Azir, Sivir và Janna.

Đúng vậy, Nhan Phương tiếp tục chọn Kog’Maw, còn Thẩm Hi vẫn giữ vững niềm tin với Lulu.

Dùng lời của Nhị Bàn để nói: “Chơi tốt thì phải kiên trì chọn tiếp, chơi chưa tốt thì phải tìm lại thể diện! Chúng ta là mạnh nhất!”

Ừm.

Cũng không biết Nhị Bàn lấy đâu ra sự tự tin lớn như thế.

Người hâm mộ cũng sắp khiến cậu ta bay lên tận trời cao rồi.

Nhưng Nhị Bàn đúng là không có gì sai về việc bành trướng.

Trận đấu vừa mới bắt đầu chưa đầy một phút, xạ thủ của đội LAN – Jinx – đã mắc sai lầm vị trí, bị Vayne, như được “tiêm adrenaline”, chộp lấy điểm yếu và kích hoạt nội tại. Ngay lập tức, Nhan Phương, không hổ danh Diêm Vương, phối hợp ăn ý với đồng đội, lao lên kết liễu và mang về chiến công đầu cho đội WKY.

Có lẽ do áp lực từ trận đấu quyết định, hoặc cũng có thể sau khi mất mạng đầu tiên họ đã rút kinh nghiệm, đội LAN bắt đầu chơi rất thận trọng trong những phút tiếp theo. Suốt mười mấy phút sau đó, cả hai đội đều giữ khoảng cách, không có bất kỳ pha giao tranh lớn nào.

Các bình luận viên trên sân khấu gần như phát chán, thậm chí còn đùa rằng họ muốn lao xuống sân tự tay đánh vài trận để khuấy động không khí.

Dù trận đấu có phần tẻ nhạt, Tằng Phan vẫn chăm chú theo dõi từng chi tiết. Cô không muốn bỏ lỡ bất kỳ bước tiến nào của WKY.

Đột nhiên, mắt cô mở to, đầy bất ngờ.

Giọng của bình luận viên trở nên phấn khích: “Gragas của đội LAN đang nấp trong bụi cỏ! Họ định úp sọt ai đây?…”

Chưa kịp dứt lời, trên bản đồ đã xuất hiện hai bóng dáng lao nhanh về phía bụi cỏ.

Một là Azir của đội LAN.

Người còn lại… là Lulu của đội WKY!

“Là Lulu của WKY! Hai đấu một!”

Dưới góc nhìn thần thánh, cả bình luận viên lẫn khán giả đều nhận ra đây là một cú dụ kẻ địch tuyệt vời.

“Tránh ra! Tránh ra ngay!”

Tằng Phan vô thức nín thở, trong lòng thầm cầu nguyện Thẩm Hi mau chóng nhận ra mối nguy. Nhưng dù lo lắng thế nào, cô cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn vị tướng trong bộ váy đỏ tím ngày càng tiến gần đến bụi cỏ.

Thẩm Hj dường như chẳng chút nghi ngờ, dễ dàng bước theo nhịp chân của Azir, tiến thẳng vào bụi cỏ.

Gragas ẩn mình trong bóng tối từ từ nâng chiếc thùng nổ chết chóc lên.

Tim Tằng Phan như nghẹn lại nơi cổ họng.

Thẩm Hi, nguy hiểm!

—————

☆ Lời tác giả: Hahaha, cuối cùng khí chất tổng tài bá đạo và độ chịu chơi của chị Phan cũng lộ ra chút xíu rồi, cổ vũ cho Thẩm Hi nào! 23333

Ngọt chưa? Ngọt chưa?

☆ Tên tướng LMHT: Vayne, 剑姬 (kiếm cơ) – Fiora, 盲僧 (mang tăng) – LeeSin, 璐璐 (lộ lộ) – Lulu, 大嘴 (đại chủy) – Kog’Maw, 布隆 (bố long) – Braum, 茂凯 – Maokai, 酒桶 (tửu thống) – Gragas, 阿兹尔 – Azir, 轮子妈 (luân tử ma) – Sivir, 风女 (phong nữ) – Janna

Bình Luận (0)
Comment