Sau khi chuyến lưu diễn kết thúc, danh tiếng của dàn nhạc Tố Trúc hoàn toàn đạt tới đỉnh cao
Các thành viên của dàn nhạc đều được công chúng biết đến, trong đó đám cưới của trưởng nhạc công nhóm violin còn được mọi người đưa ra để nói chuyện.
Lần này Hoàng Thu Thu không mời người nhà họ Hoàng tham gia hôn lễ.
Theo phong tục, khi kết hôn ít nhất nhà gái cũng phải xuất hiện, coi như gia đình mẹ đẻ.
Về phong tục này, Hoàng Thu Thu biết rất ít, thậm chí còn ở trong một mảnh mờ mịt. Cũng may còn có người Cốc gia, bọn họ tự nhiên coi mình là người thân của Hoàng Thu Thu, muốn tham dự với tư cách là người nhà mẹ đẻ của cô.
Dàn nhạc Tố Trúc ngoại trừ Tạ Dịch Chi, những người khác đều lựa chọn làm bạn tốt bên Hoàng Thu Thu. Tạ Dịch Chi không có phản đối, anh cũng không thèm để ý những thứ này.
Hôn lễ có người chuyên lên kế hoạch, mọi việc của Tạ Dịch Chi đều lấy ý nguyện của Hoàng Thu Thu, dù sao cũng phải để cho bọn họ đến hỏi Hoàng Thu Thu.
Hôn lễ được tổ chức rất lớn, người đến cũng tương đối nhiều, đầu tiên phải thỏa mãn không gian của cả dàn nhạc Tố Trúc, tiếp theo là người Cốc gia, còn có bạn tốt bên Tạ gia.
Toàn bộ quá trình đám cưới không được biết đến, chỉ có một đoạn video nhỏ được lưu hành rộng rãi trên mạng, khiến công chúng thán phục.
Video là một đoạn phim trên không, quay từ trên xuống dưới, bắt đầu từ những người phía sau, sau đó đến cặp cô dâu chú rể đang đứng trên sân khấu.
Điều khiến mọi người ngạc nhiên không phải là bộ dạng ân ái của người mới, mà là mỗi gương mặt trên ghế ngồi.
Theo lời của người trong giới:【Toàn bộ lão đại trong giới âm nhạc cổ điển đều tới.】
Người bên trong đi ra dậm chân một cái, giới âm nhạc đều phải lắc lư một chút.
Cuối cùng đoạn video hôn lễ long trọng cũng được truyền ra.
Video vài phút bị mọi người lật qua lật lại, nếu là một cuốn vở, chỉ sợ là đã sớm rách.
【Người này không phải là bàn tay vàng của nước F sao? Bản nhạc mà anh ta sáng tác chính là đối tượng tranh giành của các dàn nhạc lớn.】
【Người ngồi bên cạnh chính là một trong những nhạc trưởng cao cấp nhất của nước A phải không?】
Cuối cùng chỉ có thể tổng kết lại bằng một câu: Đây không phải là đám cưới, mà là buổi tụ họp của các lão đại trong giới âm nhạc.
Ngay cả Tạ Dịch Chi cũng chưa từng nghĩ tới tràng diện này, anh muốn cho Hoàng Thu Thu một hôn lễ long trọng, cho nên mới chọn một địa điểm tương đối rộng rãi. Dựa theo người mình mời, cộng thêm dàn nhạc Tố Trúc cùng người Cốc gia, vẫn còn dư dả.
Ai có thể ngờ được tin tức bọn họ kết hôn vừa ra, nhiều người sẽ tới như vậy, thậm chí còn có không ít người cọ vào.
Làm cho người ta bất ngờ chính là không phải tất cả đều đến vì Tạ Dịch Chi, mà còn có rất nhiều người đến gặp Hoàng Thu Thu.
Trong chuyến lưu diễn của dàn nhạc Tố Trúc, Hoàng Thu Thu không nhàn rỗi, thường xuyên hoàn thiện và sửa đổi những bản nhạc mình viết ra, có khi còn tung ra ngoài.
Thực lực, thiên phú của cô đều được mọi người khẳng định. Phần lớn những bản nhạc mà cô sáng tác đều để lại cho Dàn nhạc Tố Trúc ra mắt, đây chính là một trong những lý do tại sao dàn nhạc Tố Trúc có thể thành công trong chuyến lưu diễn.
Chưa có dàn nhạc nào có thể biểu diễn một bản nhạc hoàn toàn mới như vậy, hơn nữa trình độ còn tương đối cao.
Đương nhiên chuyện này cũng là nhờ có một số bản nhạc do Hoàng Thu Thu cố ý viết cho dàn nhạc Tố Trúc.
Năm nay thứ thiếu không phải là nghệ sĩ violin, nghệ sĩ dương cầm, mà là thiếu loại âm nhạc có thể làm cho mọi người rung động.
Hoàng Thu Thu có tiềm chất này, cũng có thực lực này.
Chính vì vậy, thời điểm cô sắp kết hôn, không ít người đã cố ý đến tạo chút quan hệ tốt.
Lần này, váy cưới và lễ phục của Hoàng Thu Thu đều do chính tay Avida thiết kế.
Avida vô cùng yêu thích Hoàng Thu Thu, từ khi biết tin cô và Tạ Dịch Chi đính hôn, anh ta đã bắt đầu thiết kế. Sau khi làm xong thì nhanh chóng tặng cho cô trước khi đám cưới diễn ra.
Tạ Dịch Chi so sánh với những chiếc váy cưới khác, cuối cùng anh và Hoàng Thu Thu quyết định lựa chọn váy cưới của Avida.
….
"Em là của anh." Sau khi hai người cúi đầu trao nhẫn cho nhau, Tạ Dịch Chi nhẹ nhàng đến gần bên tai Hoàng Thu Thu thấp giọng nói.
Tiếng nam trầm thấp khàn khàn ở bên tai, trong giọng nói lộ ra bá đạo cùng sung sướng không thể nghi ngờ, làm cho chóp tai Hoàng Thu Thu nổi lên ửng đỏ.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông, đáy mắt lóe lên ánh sáng, khẽ kiễng chân nhẹ nhàng dán môi lên, vừa chạm vào đã tách ra.
Dưới sân khấu vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, tất cả mọi người đều cảm thấy vui vẻ vì cặp đôi này.
Khách khứa quá nhiều, hơn nữa còn có khách không mời mà đến, cho nên Hoàng Thu Thu và Tạ Dịch Chi phải kính rượu rất lâu, mặc dù nồng độ không cao, nhưng uống như vậy cũng đủ say lòng người.
Tạ Dịch Chi cố gắng ngăn rượu cho Hoàng Thu Thu, nhưng hôm nay cô vô cùng vui vẻ, gần như kính một chén thì uống một chén.
Không có gì bất ngờ xảy ra, kính đến ly cuối cùng, ánh mắt của Hoàng Thu Thu đã bắt đầu tan rã, rõ ràng là say.
Tạ Dịch Chi đỡ cô, nói lời xin lỗi với mọi người rồi mang theo người trở về phòng.
Mọi người lập tức cười vang, đưa mắt nhìn đôi vợ chồng mới cưới rời đi.
Hoàng Thu Thu còn mặc váy cưới, Tạ Dịch Chi không có biện pháp đỡ cô đi lên, chỉ có thể ôm người lên cầu thang.
"Dịch Chi..."
"Ừm." Tạ Dịch Chi cẩn thận ôm cô, không để Hoàng Thu Thu đụng phải tay vịn.
"Dịch Chi." Gương mặt trắng nõn của Hoàng Thu Thu đã sớm đỏ bừng, say đến rối tinh rối mù.
"Ừm." Tạ Dịch Chi kiên nhẫn đáp, chú ý bậc thang dưới chân.
"Dịch Chi..." Dường như Hoàng Thu Thu cảm thấy rất thú vị, vẫn gọi tên Tạ Dịch Chi.
"Thu Thu ôm anh được không?" Tạ Dịch Chi nửa mang theo người đến phòng muốn mở cửa, sợ cô ngã xuống.
"Được...", Hoàng Thu Thu đặc biệt ngoan ngoãn kéo dài giọng, cả người lại không nhúc nhích, chỉ cần Tạ Dịch Chi buông tay cô liền bắt đầu trượt xuống.
"Nghe lời." Tạ Dịch Chi không có biện pháp buông tay mở cửa, một lần nữa cúi đầu nhìn về phía cô.
"Được, nghe lời." Hoàng Thu Thu mơ mơ hồ hồ, mở to ánh mắt mờ mịt nhìn Tạ Dịch Chi, thỉnh thoảng còn lấy tay đi chọc anh, trong miệng lẩm bẩm nói, "Mềm nhũn."
Tạ Dịch Chi bất đắc dĩ, trong ánh mắt lộ ra mềm mại, chỉ có thể kéo tay cô đặt lên eo mình, động tác mở cửa nhanh chóng, thời điểm cô sắp trượt xuống, nhanh chóng kéo người lên.
Có lẽ hôm nay quá vui vẻ, trên mặt Hoàng Thu Thu vẫn mang theo nụ cười, ngồi ở trên giường không quá an phận, túm lấy váy cưới của mình cười, có đôi khi còn có thể dừng lại gọi Tạ Dịch Chi.
Chờ Tạ Dịch Chi đáp, cô lại bắt đầu không nói lời nào, chỉ ngẩng đầu nhìn anh cười cười.
Tạ Dịch Chi không có nửa điểm không kiên nhẫn, vừa đáp lại cô vừa không ngừng tay, rót nước ấm thêm chút mật ong, bưng tới đút cho Hoàng Thu Thu uống.
"Ngọt." Hoàng Thu Thu uống vài ngụm, ngẩng đầu híp mắt cười.
"Ừm, ngọt." Tạ Dịch Chi nhẹ nhàng lau sạch vết nước bên môi cô, dịu dàng đáp.
Lúc này, đột nhiên Hoàng Thu Thu kéo tay Tạ Dịch Chi xuống, hôn lên môi anh, thuận tiện còn vươn đầu lưỡi sợ hãi liế.m li.ếm.
Nhìn ánh mắt Tạ Dịch Chi dần dần thâm sâu, Hoàng Thu Thu không có một chút ý thức nguy hiểm nào, cô ngây ngốc cười: "Có phải rất ngọt không?"
"Ừm." Tạ Dịch Chi thấp giọng nói, "Rất ngọt."