Siêu thị này tuy không bằng những thương hiệu nổi tiếng, nhưng phân bố rất rộng khắp trong nước, lượng người qua lại cực lớn, rất thích hợp cho nghệ sĩ đánh bóng tên tuổi, nâng cao độ nhận diện, mở đường cho tương lai.
Ngày quay quảng cáo, ba người đến siêu thị để ghi hình.
Người quản lý phụ trách tiếp đón dẫn họ đi vào, vừa xem tài liệu trong tay vừa giới thiệu.
"Dựa theo phong cách của ba vị, công ty đã thiết kế riêng cho các cô hướng quay khác nhau, nhưng nội dung đều liên quan chặt chẽ đến siêu thị. Chốc nữa các cô sẽ tách ra quay, bây giờ tôi sẽ giới thiệu một chút."
Nội dung quay của hai vị khách mời nữ trước đó đều khá bình thường, nhiều nhất là chụp ảnh cùng sản phẩm, còn có quay cảnh thử đồ ăn.
Đến lượt Ôn Khả Khả, người quản lý liếc thấy nội dung quay ở trên, mắt mở to, tầm nhìn dừng lại trên người cô ấy.
Người đó quan sát kỹ lưỡng vóc dáng nhỏ nhắn của đối phương, lại nhìn nội dung quay chụp, có chút khó khăn mở miệng.
"Nội dung quay của cô Ôn Khả Khả có chút khó khăn, công ty hy vọng... có thể quay được vài cảnh cô ấy bổ dưa hấu."
Anh ta nhíu mày, bản thân cũng cảm thấy yêu cầu này quá vô lý.
Cũng không biết bộ phận tuyên truyền nghĩ ra phương án như thế nào.
Không có nghệ sĩ nữ nào sẽ đồng ý yêu cầu này.
Quả nhiên, anh ta vừa dứt lời, đột nhiên có người lên tiếng hỏi:
"Tôi là người đại diện của Ôn Khả Khả, các anh xác định muốn để cô ấy bổ dưa hấu sao?"
Người quản lý trong lòng hoảng hốt, vừa định giải thích, lại nghe đối phương nói: "Thế sầu riêng thì sao? Nếu bổ sầu riêng thì hiệu quả quảng cáo hẳn sẽ tốt hơn chứ?"
"...."
Người quản lý bị câu hỏi này làm cho choáng váng, kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tiêu Hòa khoanh tay đứng cách đó không xa, mặc một bộ đồ thể thao đơn giản, buộc tóc đuôi ngựa cao.
Cô đứng cạnh mấy nghệ sĩ, vậy mà lại không hề có cảm giác không phù hợp.
Lúc nãy mới vào, anh ta còn tưởng người này cũng là một trong số các minh tinh, không ngờ lại là người đại diện!
Nhưng người đại diện này bị gì thế?
Có thù với nghệ sĩ à?
Người quản lý vội vàng nói: "Phương án do bộ phận tuyên truyền đưa ra là thế này, sầu riêng... không cần đâu?"
"Vậy thì miễn cưỡng bổ dưa hấu vậy." Tiêu Hòa miễn cưỡng thỏa hiệp.
Trong lòng người quản lý dâng lên một trận sóng to gió lớn.
Anh ta nhìn những người khác, lại phát hiện ra tất cả mọi người có mặt đều bình tĩnh, sau khi nghe thấy yêu cầu kỳ quái này vậy mà lại không hề thấy kinh ngạc.
"Bây giờ chia nhóm quay đi."
Người quản lý vội vàng nói một câu, rồi đi theo một vị khách mời nữ rời đi.
Trong lòng anh ta có chút lo lắng.
Hai người khác thì không sao, nhưng cái việc bổ dưa hấu kia, chắc là không thể nào đâu nhỉ?
Ngay cả đàn ông trưởng thành cũng không dám nói có thể bổ được một quả dưa hấu, huống chi là một cô gái liễu yếu đào tơ như thế.
Anh ta rất lo lắng, nhưng nhìn những người khác lại có vẻ như chẳng hề lo lắng chút nào.
"Các cô không lo lắng nội dung ghi hình của Ôn Khả Khả chút nào sao?"
Hai vị khách mời nữ tỏ vẻ khó hiểu.
"Lo lắng cái gì? Lo lắng siêu thị của các anh không đủ dưa hấu á?"
Người quản lý: "Lo lắng cô ấy bổ không được!"
Nghe vậy, tất cả mọi người đều kinh ngạc quay đầu nhìn anh ta: "Quản lý, anh chưa xem chương trình Bạn Đã Rung Động Chưa à?"