Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng (Dịch Full)

Chương 158 - Chương 159

Dùng kỹ năng sinh tồn thời mạt thế ta huấn luyện đỉnh lưu hot toàn mạng Chương 159
 

Người quản lý lắc đầu.
 

 
 

Khách mời nữ nghe vậy, gật đầu nói: "Thì ra là vậy, nếu anh không yên tâm thì cứ qua đó xem đi."
 

 
 

Họ nói rất bình tĩnh, người quản lý do dự một lúc, vẫn quyết định đích thân qua xem.
 

 
 

Nếu không được thì phản hồi lại với bộ phận tuyên truyền vậy.
 

 
 

Để một cô gái bổ dưa hấu, sao mà nỡ chứ?
 

 
 

Anh ta đến khu bán trái cây, thấy nhiếp ảnh gia đang trong quá trình quay chụp, nhân viên công tác xung quanh lúc này mỗi người đều cầm một miếng dưa hấu ruột đỏ.
 

 
 

Cô gái yếu đuối Ôn Khả Khả đứng ở khu bán dưa hấu, cầm lấy một quả dưa hấu to hơn cả đầu mình, tay phải giáng xuống một cú đấm.
 

 
 

Âm một tiếng!
 

 
 

Quả dưa hấu chắc nịch lập tức vỡ thành mấy miếng, để lộ phần thịt đỏ.
 

 
 

Cô ấy cầm một miếng, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào hỏi: "Ai chưa ăn thì nhanh đến lấy đi, không đủ tôi bổ tiếp!"
 

 
 

Nhân viên bán dưa hấu cầm dao bổ dưa, do dự đứng tại chỗ, không biết làm sao.
 

 
 

Bổ xong dưa hấu, Ôn Khả Khả lại cầm quả sầu riêng bên cạnh.
 

 
 

"Đạo diễn, sầu riêng đâu? Có muốn tôi biểu diễn một tuyệt chiêu cho mọi người xem không!"
 

 
 

Nhiếp ảnh gia sợ hãi vội vàng chạy đến, ngăn cô ấy lại.
 

 
 

"Được rồi! Được rồi! Để lại chút đồ cho siêu thị đi."
 

 
 

Ôn Khả Khả miễn cưỡng đặt quả sầu riêng xuống, luyến tiếc rời đi, có vẻ như rất muốn bổ một quả.
 

 
 

Người quản lý đã không còn trẻ nữa, ở ngay tại hiện trường học được một bài học.
 

 
 

Lúc mới bắt đầu, anh ta thương xót cho Ôn Khả Khả.
 

 
 

Bây giờ, anh ta thương cho quả dưa hấu.
 

 
 

Người quản lý đứng từ xa nhìn một lúc, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn lặng lẽ rời đi, quay lại nơi quay chụp của hai vị khách mời nữ khác.
 

 
 

Vừa ngồi xuống, người quản lý lấy điện thoại ra mở chương trình Bạn Đã Rung Động Chưa, bắt đầu xem.
 

 
 

"Thời thế thay đổi, tôi phải bổ sung kiến thức cho mình thôi."
 

 
 

Trong lúc quay quảng cáo, Tiêu Hòa cũng không rảnh rỗi.
 

 
 

Bên tổ chức siêu thị tặng cho mỗi người đại diện một thẻ mua sắm trị giá hai nghìn tệ, có thể dùng để mua sắm tại bất kỳ cửa hàng nào trong hệ thống.
 

 
 

Tiêu Hòa cùng hai người đại diện khác đang cùng nhau lựa đồ trong siêu thị.
 

 
 

Đi một vòng, hai người đại diện kia lần lượt mua đồng hồ và ngọc bích, nhưng mãi không thấy Tiêu Hòa mua gì.
 

 
 

"Tiêu Hòa, rốt cuộc cô muốn mua gì vậy? Vàng bạc hay ngọc bích, chúng tôi giúp cô tham khảo nhé."
 

 
 

Tiêu Hòa lắc đầu nhẹ.
 

 
 

"Tôi đã nghĩ ra muốn mua gì rồi."
 

 
 

Nói xong, cô đi thẳng vào bên trong.
 

 
 

Hai người đại diện thấy vậy cũng nhanh chóng đi theo, thấy ánh mắt Tiêu Hòa kiên định, ngay cả khi đi qua khu mỹ phẩm và trang sức cao cấp, cô cũng không thèm nhìn lấy một cái, nhất thời càng thêm tò mò.
 

 
 

"Quả không hổ danh là người đại diện có thể liên tiếp lăng xê thành công ba nghệ sĩ, chưa từng xảy ra sai sót, từ lúc bước vào cửa đã có mục đích rõ ràng."
 

 
 

"Với địa vị hiện tại của cô ấy, chắc chắn
 

 
 

sẽ không coi trọng những món trang sức
 

 
 

bình thường này, thứ cô ấy muốn mua
 

 
 

chắc chắn không tầm thường! Chúng ta
 

 
 

học hỏi chút kinh nghiệm, có thể sẽ có
 

 
 

ích cho việc lăng xê nghệ sĩ."
 

 
 

"Có lý."
 

 
 

Hai người vừa thì thầm bàn tán, vừa nhanh chóng đi theo bước chân của Tiêu Hòa.
 

 
 

Nhưng thấy cô đi qua khu mỹ phẩm, đi qua khu quần áo và trang sức, đi mãi vào bên trong, cuối cùng dừng lại bên cạnh kệ đồ dùng hàng ngày.
 

 
 

Cô cúi xuống, quan sát kỹ lưỡng những mặt hàng trên kệ, nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc, còn căng thẳng hơn cả Ôn Khả Khả khi ghi hình.
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

Bình Luận (0)
Comment