Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng (Dịch Full)

Chương 365 - Chương 366

Dùng kỹ năng sinh tồn thời mạt thế ta huấn luyện đỉnh lưu hot toàn mạng Chương 366
 

Nhìn tốc độ chậm chạp của cậu ta, không đành lòng hỏi: "Hay là để tôi bê cho."
 

 
 

Nói xong, không đợi cậu ta trả lời, trực tiếp đưa tay tiếp nhận.
 

 
 

Vừa nãy Chung Tử Xuyên dùng hết sức ăn sữa cũng không bê được bao xa, bây giờ lại bị Ôn Khả Khả dễ dàng vác lên vai, nhanh chân bê vào trong, như thể trọng lượng của thanh gỗ căn bản không tồn tại.
 

 
 

Nhìn bóng lưng cô ấy đi xa, Chung Tử Xuyên ngây người, vội vàng chạy đến bên cạnh lấy điện thoại ra, gọi điện cho Tiêu Hòa.
 

 
 

Hạ giọng xuống, dùng ngữ khí kinh hoàng nói: "Đội trưởng, dạo này Ôn Khả Khả không xảy ra chuyện gì chứ?"
 

 
 

"Sao vậy?"
 

 
 

"Vừa nãy chị Khả một mình bê hết một xe gỗ vào trong, ít nhất cũng phải mấy trăm cân! Chị ấy có phải bị kích thích gì không?"
 

 
 

Tiêu Hòa nghe cậu ta nói xong, giọng điệu rất bình tĩnh.
 

 
 

"Sư tỷ của cậu vẫn luôn như vậy, quen là được, cái này còn là sợ dọa cậu nên kiềm chế bớt rồi, bình thường cô ấy một lần vác hai thanh cũng không thành vấn đề."
 

 
 

Chung Tử Xuyên nghe xong càng thêm kinh ngạc, có cảm giác như thế giới quan bị va chạm dữ dội.
 

 
 

Sư tỷ còn giấu tuyệt kỹ như vậy sao?
 

 
 

Sao cậu ta chưa từng nghe nói đến?
 

 
 

Tiêu Hòa trả lời: "Sư ca sư tỷ của cậu còn nhiều tuyệt kỹ lắm, sau này cậu từ từ sẽ biết thôi."
 

 
 

Lúc này, Ôn Khả Khả đã bê hết tất cả gỗ đi đến.
 

 
 

"Có thể bắt đầu rồi chứ?"
 

 
 

Nhìn kỹ, trên trán cô ấy chỉ có một lớp mồ hôi mỏng, dáng vẻ ngược lại rất thoải mái.
 

 
 

Chung Tử Xuyên trẻ tuổi đã được dạy cho một bài học.
 

 
 

Cậu ta nhìn Ôn Khả Khả trước mắt, nhỏ giọng hỏi: "Thực ra ở sân sau nhà em còn hai thanh gỗ, em không bê nổi, chị Khả, chị có thể bê giúp em không?"
 

 
 

Ôn Khả Khả bình tĩnh gật đầu.
 

 
 

"Không thành vấn đề!"
 

 
 

Nói xong, không nói hai lời chạy ra phía sau nhà, lúc quay lại, trên vai mỗi bên vác một thanh gỗ to, khi đi ngang qua Chung Tử Xuyên còn cười với cậu ta.
 

 
 

Chiếc nơ bướm trên đầu lắc lư, nhìn cô ấy vẫn rất đáng yêu, chỉ có điều hai thanh gỗ lớn trên vai lúc nào cũng có thể giáng cho người khác một đòn chí mạng.
 

 
 

[Mặc dù đã sớm biết Ôn Khả Khả khỏe, nhưng mỗi lần nhìn vẫn cảm thấy chấn động!]
 

 
 

[Lâu rồi không gặp mà em gái vẫn như vậy, có thể mang lại cho tôi cảm giác an toàn rất lớn...]
 

 
 

[Ôn Khả Khả sao có thể vừa đáng yêu vừa mạnh mẽ như thế nhỉ?]
 

 
 

[Tôi chỉ muốn nói, Chung Tử Xuyên, cẩn thận nắm đấm nhỏ của Ôn Khả Khả đấm vào ngực cậu sẽ mất mạng đấy!]
 

 
 

[Khách mời đầu tiên này mời đúng lắm, một người chấp năm người!]
 

 
 

......
 

 
 

Rất nhanh, mọi thứ đã chuẩn bị xong.
 

 
 

Trước đây Chung Tử Xuyên xây chuồng gà hay gặp khó khăn, bởi vì gỗ quá nặng, nó không giống như tre, không chỉ khó vận chuyển mà còn khó cố định, ít nhất cần hai ba người hỗ trợ mới có thể đóng gỗ xuống đất.
 

 
 

Nhưng bây giờ có Ôn Khả Khả một mình hoàn thành công việc của hai ba người, trực tiếp ôm gỗ nhét vào hố, sau đó lấp đất san phẳng là có thể cố định chắc chắn.
 

Động tác thô bạo vừa nhanh lại chuẩn, hiệu suất tăng gấp đôi.
 

 
 

Bốn thanh gỗ cố định, mỗi lần đều khiến Chung Tử Xuyên nhìn mà há hốc mồm, càng sinh lòng kính sợ Ôn Khả Khả.
 

 
 

Chuồng gà mới vốn phải mất ít nhất hai ngày mới hoàn thành, nửa ngày là đã làm xong.
 

 
 

Mấy con gà đi vào tuần tra một vòng, có vẻ rất hài lòng với môi trường ở đây, cuối cùng ngồi xuống ổ.
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

 
 

Bình Luận (0)
Comment